Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 848: Thuần Hóa Thú Một Sừng

- Vâng!

Ngải Lỵ Na giơ tay lên chào một cái, ngay lập tức muốn cùng cô gái tóc bạc rời đi.

- Chờ một cái, dẫn Hổ Tây đi theo nữa.

Mục Lương đột nhiên mở miệng nói.

Cô gái tóc hồng quay người lại, ra vẻ không hiểu nhìn về phía Mục Lương.

Hổ Tây cũng mờ mịt không hiểu, anh ấy muốn cô đi làm cái gì chứ?

Mục Lương rất nghiêm túc nói quyết định của mình:

- Từ hôm nay trở đi, Hổ Tây chính thức gia nhập vào Đội Ám Sát U linh Chiến Thuật. Ngươi đảm nhiệm chức vụ Đội phó đi, đồng thời phụ trách công tác tình báo nữa.

- Cuối cùng ta cũng có Đội phó rồi.

Ly Nguyệt mỉm cười.

Hổ Tây chớp con ngươi màu cam nhìn sang hai người Ly Nguyệt với Ngải Lỵ Na.

Cô đột nhiên hỏi:

- Đại nhân, sau này, ta cũng sẽ có linh khí cao cấp đúng không?

- Đương nhiên, đây là phân phối đặc biệt cho thành viên Đội Ám Sát U linh Chiến Thuật.

Mục Lương gật đầu đáp.

- Quá tuyệt vời, ta cũng có linh khí cao cấp rồi.

Hổ Tây hưng phấn hét rầm lên, cô nhảy lên một cái trực tiếp đạt tới độ cao hai mét.

Mục Lương kinh ngạc chớp mắt, lực nhảy của thiếu nữ tóc cam này khá đáng nể đấy.

- Về sau đều là người một nhà rồi.

Ngải Lỵ Na cười nửa miệng ra vẻ ta đã rõ ràng mọi chuyện.

Ly Nguyệt giơ tay lên ra hiệu rồi nói:

- Đi thôi.

Ba cô gái cùng rời khỏi Cung điện, đi về phía trụ sở huấn luyện của Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật.

Trong chính sảnh của cung điện, lúc này chỉ còn lại hai người Nguyệt Thấm Lan và Mục Lương.

Nguyệt Thấm Lan đi tới phía sau Mục Lương, nhẹ nhàng xoa xoa huyệt Thái Dương trên đầu anh, dịu dàng hỏi:

- Ngươi muốn nghỉ ngơi một chút trước, hay nghe ta báo cáo công tác trước?

- Có chuyện lớn gì sao?

Mục Lương nhắm mắt lại nhẹ giọng hỏi.

- Không có.

Nguyệt Thấm Lan suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu.

- Vậy thì chờ đến tối ngươi báo cáo trên hội nghị là được.

Mục Lương thản nhiên lên tiếng.

- Được.

Nguyệt Thấm Lan ôn nhu đáp lời.

Sau đó, dường như cô nhớ tới cái gì, cúi người ôn nhu nói:

- Đúng rồi, có một tên ăn trộm đưa tới linh thú Thú Một Sừng, muốn chuộc Cam Na trở về.

- Linh thú Thú Một Sừng sao?

Mục Lương ngước mắt nhìn lên, con mắt màu đen của anh lóe lên tia sáng.

……….

Mục Lương ngồi dậy, anh lôi kéo Nguyệt Thấm Lan cùng ngồi ở trên sô pha.

Anh đưa tay ôm vòng eo nhỏ nhắn của nữ nhân tao nhã này, lại nghiệm túc hỏi cô:

- Thật sự là Thú Một Sừng sao?

Trên khuôn mặt tươi cười của Nguyệt Thấm Lan hiện lên một vùng ửng đỏ, cô ôn nhu đáp:

- Đúng vậy, hiện tại Thú Một Sừng đang được chúng ta nuôi dưỡng ở hoa viên phía sau.

Con ngươi màu đen của Mục Lương tỏa sáng, nếu anh thuần dưỡng được con Thú Một Sừng này, không biết sẽ nhận được cái năng lực gì đây?

- Mục Lương, mì chua cay đã chuẩn bị xong rồi.

Mễ Nặc bưng một chén mì lớn, cẩn thận chậm rãi đi đến. Cô gái tai thỏ đem một chén lớn đầy mì chua cay đặt ở trước mặt anh.

- Còn có trứng gà sao?

Mục Lương nhướng mày, anh nhìn thấy trong bát mì màu đỏ có một quả trứng đã được bóc vỏ.

- Trong Trại Chăn Nuôi, những con Gà Ba Màu đã bắt đầu sinh sản ra rất nhiều trứng.

Nguyệt Thấm Lan tao nhã giải thích.

Bởi vì Gà Ba Màu đẻ trứng càng ngày càng nhiều, cho nên mỗi ngày mọi người ở trong Cung điện có thể ăn được nhiều hơn một chút trứng gà. Mục Lương hiểu được ý của Nguyệt Thấm Lan, anh cầm lấy đôi đũa bắt đầu ăn mì.

Hơn mười phút sau, cả canh và mì trong bát đều đã bị anh ăn xong, chỉ còn lại một chiếc bát trống không lẳng lặng nằm trên bàn. Tiểu hầu gái đi lên phía trước, mang chiếc bát không đi, cũng tiện thể đặt luôn lên đó một ly trà Tinh Thần. Mục Lương bưng lên hớp một ngụm trà nóng, cảm nhận hương vị trà đang hòa tan sự chua cay còn sót lại trong miệng.

- Đi thôi, chúng ta đi đến hoa viên thôi.

Anh đứng lên, cất bước đi về hoa viên phía sau.

- Ngươi muốn đi xem Thú Một Sừng sao?

Mễ Nặc vội vàng đứng lên chạy theo.

Nguyệt Thấm Lan cũng đứng lên, cất bước đi theo hai người đó.

Trên mặt đất ở hoa viên phía sau tràn đầy cây xanh, làm cho người ta nhìn vào tâm tình cũng tự nhiên mà cảm thấy thư giãn thoải mái hơn nhiều.

Ba người đi tới gần Trà Thụ Tinh Thần, Thú Một Sừng vẫn đang nằm ở dưới tàng cây, nó nhàn nhã nằm nghỉ ngơi trên mặt cỏ. Nhìn thấy đám người Mục Lương tới gần, ngay lập tức nó bật dậy nhìn chằm chằm vào bọn họ, có vẻ vô cùng cảnh giác.

- Thật xinh xắn.

Mục Lương tán thưởng một tiếng.

Thú Một Sừng trước mắt, là con linh thú đẹp nhất xếp hàng thứ ba trong số những con thú mà anh đã nhìn thấy.

Con đẹp nhất chính là Sóc Lưu Ly, còn con thứ hai là Kỳ Lân.

Anh nâng bước đi tới gần con Thú Một Sừng, điều này làm cho nó rất hoảng hốt, nó bắt đầu lùi dần về phía sau.

Sát....

Trên Trà Thụ Tinh Thần, một cành xanh biếc bỗng rơi xuống, nhẹ nhàng khoát lên trên người Thú Một Sừng. Nguyên Tố Sinh Mệnh nồng đậm bao vây lấy nó, làm cho nó an tĩnh lại, không còn chút nôn nóng sợ hãi nào nữa.

Mục Lương cảm thấy kinh ngạc, cành Trà Thụ Tinh Thần này không phải do anh khống chế, mà là hành động do Trà Thụ Tinh Thần tự mình làm ra. Anh âm thầm đoán, chẳng lẽ là tinh linh đã xuất hiện rồi sao?

Mễ Nặc thấy một màn như vậy, dường như cô đã nhớ tới cái gì, vội vàng nói:

- Đúng rồi, khoảng vài ngày trước, ta còn nghe được tiếng cười của trẻ con ở nơi này.

- Tiếng cười của trẻ con sao?

Mục Lương nhướng mày, anh ngẩng đầu nhìn lên vị trí tán cây Trà Thụ Tinh Thần. Anh có thể cảm giác được, phía trên tán cây có xuất hiện Nguyên Tố Sinh Mệnh, so với Nguyên Tố Sinh Mệnh trước đây còn muốn dày đặc hơn.

Anh kìm nén sự tò mò của mình, cất bước đi tới trước mặt Thú Một Sừng, đưa tay ra nhẹ nhàng vuốt ve cổ của nó.

Tiếng nhắc nhở quen thuộc của hệ thống vang lên: [Đinh! Phát hiện Thú Một Sừng cấp ba, có muốn thuần dưỡng nó không?]

- Thuần dưỡng.

Mục Lương mặc niệm một câu.

[Đinh!]

Sau đó một lát......

[Đinh! Tiêu hao 10 điểm thuần dưỡng, thuần dưỡng thành công Thú Một Sừng cấp ba.]

Lúc này, bên ngoài thân thể Thú Một Sừng chớp loé lên một ánh sáng màu trắng, điều đó đại biểu cho nó đang trong quá trình thuần dưỡng.

[Đinh! Có kế thừa thiên phú Che Chở May Mắn của Thú Một Sừng hay không?]

Trên khuôn mặt của Mục Lương lộ ra vẻ kinh ngạc. Che Chở May Mắn sao? Cái tên này thật sự thần bí.

- Kế thừa.

Anh lại thầm suy nghĩ trong lòng.

[Đinh! Che Chở May Mắn đang trong quá trình thay đổi…Đang thích ứng…..Kế thừa hoàn thành!]

Mục Lương bình tĩnh lại, dòng nước ấm quen thuộc lại xuất hiện, nhưng chỉ mang lại một chút lực cường hóa thân thể.

Anh mở mắt nhìn về phía Thú Một Sừng, trong đôi mắt của nó hiện giờ đã không còn một chút cảnh giác nào nữa.

Thú Một Sừng tiến tới gần anh, dùng đầu của mình cọ vào tay anh tỏ ý thân mật.

- Ngoan.

Mục Lương nâng nhẹ tay lên vuốt vào bộ lông của nó, anh có cảm giác như đang vuốt ve tơ lụa, mềm mịn, trơn bóng.

Anh thầm ra mệnh lệnh trong lòng:

- Hệ thống, cho Thú Một Sừng tiến hóa đến cấp tám.

[Đinh! Thú Một Sừng từ cấp ba tiến hoá lên cấp tám, trừ đi một trăm ngàn điểm tiến hóa.]

[Đinh! Thú Một Sừng cấp tám đã tiến hóa thành công.]

[Đinh! Thiên phú Che Chở May Mắn đang được thăng cấp]

Tiếp sau đó quá trình tiến hóa của Thú Một Sừng vẫn còn tại tiếp tục.

Bạn cần đăng nhập để bình luận