Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2308: Khởi Tử Hồi Sinh. Truy Vết.

- Ầm ầm ~~~

Tiếng gầm rú trên không trung không ngừng, các cột đá xung quanh thành Phi Điểu sụp đổ một mảng lớn, cát đất bay đầy trời đều bị thổi tan, tầm nhìn tăng lên từ mười mét tới hơn một ngàn mét.

- Phanh!

Vua Hư Quỷ bị Mộc Phân Thân bẻ gãy cánh rồi nện mạnh xuống mặt đất, đá lớn xung quanh bay tung tóe ra xa.

- Thật mạnh.

Sắc mặt của Vua Hư Quỷ vô cùng âm trầm, cánh gãy lìa phía sau lưng đã mọc ra một lần nữa, cơ thể to lớn của nó lại phóng lên không trung.

Phân Thân của Mục Lương giơ tay lên, lôi điện từ trên trời giáng xuống, tia chớp giống như từng cây mâu khổng lồ xuyên thủng cơ thể Vua Hư Quỷ.

- Ầm ầm ~~~

Nó kêu rên liên hồi, trên người xuất hiện vết thương dày đặc.

- Bệ hạ thật mạnh.

Trong mắt nhóm binh lính lộ ra thần sắc sùng bái.

- Thật tốt quá, chúng ta sẽ không có chuyện gì đúng không?

Quý tộc và các phú thương thấy vậy nỗi lo lắng trong lòng buông hơn phân nửa.

Hạ Hạ ngẩng đầu lên, trong lòng cầu nguyện.

Sấm sét trên trời đan xen vào nhau, cuồng phong nổi lên bốn phía, tất cả đều công kích về phía Vua Hư Quỷ, cảnh tượng không khác gì ngày tận thế.

Khu vực bị lôi điện bao phủ truyền ra tiếng gào rống thê lương và phẫn nộ của Vua Hư Quỷ.

Yết hầu của Hạ Nạp Ân nhấp nhô, sợ hãi nói:

- Nhìn bầu trời như sắp sụp xuống vậy.

Mọi người hoảng sợ không thôi, không ai nhìn thấy được bóng dáng của Vua Hư Quỷ và Mộc Phân Thân, cả hai hoàn toàn bị sấm sét và bão tố bao phủ.

Hơn nửa giờ sau, không trung truyền đến một tiếng gầm rú kịch liệt, toàn bộ dị tượng tiêu tan.

- Ầm ầm ~~~

Cơ thể mất đầu của Vua Hư Quỷ nện xuống mặt đất khiến cát bụi bay đầy trời.

Phân Thân của Mục Lương đáp xuống bên cạnh, nhìn chăm chú vào Vua Hư Quỷ mất đầu, hơi nhướng mày.

- Bệ hạ!

Hạ Hạ vội vàng đi lên trước cung kính hành lễ.

- Ừm.

Hắn lạnh lùng gật đầu.

Hạ Hạ cung kính hỏi:

- Bệ hạ, Hư Quỷ đã chết rồi sao?

- Không có, nó chạy trốn rồi.

Mộc Phân Thân đáp với vẻ mặt không cảm xúc.

Vua Hư Quỷ không mạnh bằng hắn nhưng thực lực chênh lệch không nhiều lắm, cuối cùng nó bỏ lại cơ thể để che giấu tai mắt mọi người, chỉ để lại phần đầu hóa thành một mảnh khói đen rồi biến mất.

Hạ Hạ nghe vậy tay run lên:

- Chạy trốn....

Phân Thân của Mục Lương nhàn nhạt bảo:

- Thực lực của nó đã rơi xuống Thánh giai, không cần lo lắng.

Con ngươi của Hạ Hạ co rút lại, thì ra con Hư Quỷ mới vừa rồi có thực lực Thánh giai, thảo nào có thể miểu sát Hạ Khoa Phu.

Mộc Phân Thân vung tay lên, thu hồi cơ thể của Vua Hư Quỷ vào không gian tùy thân rồi xoay người đi về phía đám người Hạ Nạp Ân.

Hạ Nạp Ân và Hạ La Thái vội vàng hành lễ:

- Bệ hạ.

- Đặt hắn nằm thẳng.

Mộc Phân Thân Mục Lương nhìn thi thể của Hạ Khoa Phu.

- Vâng.

Hạ La Thái kích động đáp lại, nhìn Phân Thân của Mục Lương với ánh mắt mong đợi.

Thi thể của Hạ Khoa Phu không được nguyên vẹn, từ phần eo trở xuống bị Vua Hư Quỷ nuốt chửng, các đôi cánh sau lưng cũng đã gãy lìa, hai cánh tay dập nát, máu trên người gần như khô cạn.

Mộc Phân Thân giơ tay lên rồi nắm lại, thi thể của Hạ Khoa Phu nổi lơ lửng.

Nguyên tố sinh mệnh từ lòng bàn tay hắn chậm rãi dâng lên rồi bao phủ cơ thể Hạ Khoa Phu, sau đó hắn lại lấy một đoạn củ sen Sen Xanh Tạo Hóa từ không gian tùy thân rồi đặt ở vị trí nửa người dưới của Hạ Khoa Phu.

Trong khi được nguyên tố sinh mệnh tẩm bổ, củ sen Sen Xanh Tạo Hóa và cơ thể của Hạ Khoa Phu kết nối với nhau, dần dần sinh trưởng máu thịt mới.

Hắn vẫn chưa dừng động tác, đầu ngón tay của hắn ngưng tụ ra một giọt Nước Suối Sinh Mệnh rồi dung hòa với nguyên tố sinh mệnh, chậm rãi thấm vào trong cơ thể của Hạ Khoa Phu.

Có sự gia nhập của Nước Suối Sinh Mệnh khiến tốc độ tái sinh cơ thể của Hạ Khoa biến nhanh hơn.

Trong ánh mắt khiếp sợ của Hạ Nạp Ân và Hạ La Thái, cơ thể của Hạ Khoa Phu dần dần hồi phục như lúc ban đầu, các đôi cánh sau lưng cũng đã mọc ra một lần nữa, lông vũ bên trên càng thêm sáng rõ.

Ngón tay của Mộc Phân Thân khẽ giật, lồng ngực của Hạ Khoa Phu bắt đầu phập phồng, huyết dịch mới chảy dọc cả cơ thể, trái tim đập thình thịch mạnh mẽ và có lực.

- Ừm.....

Hạ Khoa Phu đau đớn khẽ rên rỉ một tiếng, chậm rãi mở mắt ra.

- Cha!

Hai mắt của Hạ Nạp Ân sáng lên, hai hàng nước mắt chảy xuống.

Hạ La Thái kích động hô:

- Thật tốt quá, cha thật sự sống lại rồi!

- Ta không chết sao?

Hạ Khoa Phu vỗ cánh đáp xuống mặt đất, mờ mịt ngắm nhìn bốn phía.

Hạ La Thái vội vàng giải thích:

- Cha, tất cả là nhờ bệ hạ đã cứu sống cha đấy!

- Cám ơn bệ hạ.

Hạ Khoa Phu vội vàng cung kính hành lễ.

- Dọn dẹp chiến trường.

Phân Thân của Mục Lương lành lùng lên tiếng, xoay người biến mất tại chỗ, hắn muốn tìm kiếm hướng đi của Vua Hư Quỷ.

Hạ Khoa Phu phục hồi tinh thần lại, cao giọng ra lệnh:

- Mau chóng dọn dẹp chiến trường!

- Vâng!

Các Kỵ Sĩ Phi Điểu và nhóm binh lính lập tức hành động, vội vàng cứu trị thương binh và thu dọn chiến trường.

……….

Vương quốc Người Thú.

Ở một nơi hoang dã cách vương thành một ngày đi đường, Mục Lương và đám người Ly Nguyệt đang tìm kiếm mạch khoáng mới.

Ngải Lỵ Na ngắm nhìn bốn phía, khắp nơi đều trụi lủi, giống như một vùng tử địa, nghi ngờ hỏi:

- Nơi đây sẽ có mạch khoáng sao?

- Phải tìm thì mới biết được.

Mục Lương ôn hòa đáp.

Vương quốc Người Thú có vô số mạch khoáng, đây là tin tức được ghi chép trong rất nhiều sách xưa, chỉ là không ai biết vị trí cụ thể, phải thăm dò thực địa mới có thể tìm được.

Ngải Lỵ Na hơi nghiêng đầu, hỏi:

- Lần này vẫn là phá núi xới đất sao?

Cô đã đi theo Mục Lương ra ngoài tìm mạch khoáng hai lần, mỗi lần đều có động tĩnh rất lớn, không phải mở núi thì là lật mặt đất, các nhân viên đi theo đều kinh ngạc rớt cằm đầy đất.

Mục Lương suy nghĩ một chút nói:

- Ta có thể dịu dàng một chút.

Lần này, người ra ngoài tìm kiếm mạch khoáng chỉ có Huyền Điểu và Thống Lĩnh Đầu Trâu đi theo, anh không cần cố ý chế tạo động tĩnh lớn giống như trước đó, kinh sợ đám người thú mang ý xấu kia.

- Vậy nhẹ tay một chút đi.

Ngải Lỵ Na chớp chớp đôi mắt hồng nhạt.

- Được thôi.

Mục Lương buồn cười đáp.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, mặt đất trước mặt chợt dâng lên cao, đất đá sâu bên dưới khoảng trăm mét bay lên.

- Ầm ầm ~~~

Mặt đất chấn động có thể sánh bằng động đất cấp 8 ở Địa Cầu khiến mọi người suýt nữa đứng không vững.

Mục Lương giơ tay lên làm ra động tác ép xuống, lúc này mặt đất mới ngừng chấn động.

Anh đi ra phía trước, kiểm tra đất đá bay lên từ dưới lòng đất, đó là một loại đá màu trắng, chạm vào cảm thấy ấm áp, giống như nắm một quả trứng luộc vừa mới ra lò.

Huyền Điểu thấy vậy hai mắt sáng lên, vui vẻ nói:

- Bệ hạ, đây là Đá Chịu Nhiệt, là một loại khoáng thạch có thể chứa đựng nhiệt lượng.

- Ừm, ta biết rồi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Đá Chịu Nhiệt là khoáng thạch hiếm có, đông ấm hạ mát, còn có hiệu quả chứa đựng nhiệt lượng, cực kỳ được quý tộc và phú thương yêu thích.

Đá Chịu Nhiệt có thể làm thành giường đá, mùa đông ngủ phía trên sẽ cảm thấy ấm áp, mùa hè thì mát lạnh không oi bức.

Bạn cần đăng nhập để bình luận