Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2368: Thị Sát.

Cấm Chú là năng lực đặc biệt của Hư Nhị Vương, nó được kế thừa từ La Y, có thể phong cấm toàn bộ bí mật mà hắn không cho phép tiết lộ ra ngoài.

Hư Nhị Vương hờ hững nói:

- Để phòng ngừa một trong các ngươi bị nhân loại bắt được và tiết lộ bí mật này.

Người bị hạ Cấm Chú sẽ không tài nào nói được bí mật mình đang cất giữ, nếu vẫn ngoan cố nói thì sẽ nổ tan xác.

- Ngươi thật sự muốn làm như vậy sao?

Hư Ngũ Vương do dự.

- Đây là chuyện nhất định phải làm.

Hư Nhị Vương nói với giọng điệu không cho từ chối.

Sắc mặt của Hư Tứ Vương trở nên âm trầm, cuối cùng hắn vẫn không có lên tiếng phản đối, dù sao thì cũng không có lý do gì để phản đối.

Hư Nhị Vương hài lòng gật đầu, vươn tay vẽ ra đồ án màu đen trên không trung trước mặt. Trong lúc này hắn cần phải hết sức tập trung, chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ thất bại ngay lập tức.

Chờ đến khi Hư Nhị Vương vẽ xong Cấm Chú thì các đường nét màu đen đã hợp thành một đóa hoa.

Hắn vẫn chưa buông tay xuống, miệng lẩm bẩm đọc chú ngữ, thuật lại những gì mà cả đám vừa mưu tính.

Đồ án màu đen lay động giống như đang hấp thu cái gì đó, khi Hư Nhị Vương dừng nói thì đồ án màu đen hóa thành sương mù và tỏa ra xung quanh, chui vào trong cơ thể của các Vua Hư Quỷ.

- A ~~~ -

Nhóm Vua Hư Quỷ kêu gào thảm thiết, cơ thể không ngừng run rẩy, đây không phải là lần đầu tiên bọn họ bị hạ Cấm Chú, cho nên mới sợ hãi và chán ghét thứ này tới như vậy.

Toàn bộ quá trình kéo dài một giờ, cảm giác đau đớn dần dần tiêu tan, nhóm Vua Hư Quỷ giống như là vừa mới trải qua một trận đại chiến, thoạt nhìn uể oải vô cùng.

- Đi thôi, mong là các ngươi đừng khiến ta phải thất vọng.

Hư Nhị Vương thở ra một hơi, hắn là người nhanh nhất khôi phục lại bình thường.

Vua Hư Quỷ còn lại không nói gì, đen mặt xoay người nhanh chóng rời đi.

……….

Ly Nguyệt gõ cửa thư phòng, dịu dàng hỏi:

- Mục Lương, ngươi chuẩn bị xong chưa?

- Xong rồi.

Giọng nói của Mục Lương truyền ra từ trong thư phòng.

- Cọt kẹt ~

Cửa thư phòng bị đẩy ra, Mục Lương đã thay thường phục đi ra ngoài, tiểu hầu gái còn đi theo phía sau để chỉnh sửa vạt áo.

Ngày hôm nay, anh phải đi dò xét Vệ Thành Số Mười Hai, theo như lời của Nguyệt Thấm Lan thì một vị quốc vương tốt phải biết lộ mặt và quan sát dân tình định kỳ, làm cho quốc dân biết được quốc vương có quan tâm tới bọn hắn, như vậy sẽ trợ giúp ngưng tụ dân tâm.

- Rất đẹp.

Ly Nguyệt quan sát trang phục trên người Mục Lương, áo bào màu trắng ngà kết hợp với đai lưng đen, mặt ngoài có hoa văn vàng kim được thêu tay tinh tế.

Anh cười một tiếng, đáp:

- Ta biết mà.

Khóe môi của Ly Nguyệt cong lên, dịu dàng nói:

- Được rồi, chúng ta đừng để chị Thấm Lan chờ quá lâu.

- Được

Mục Lương lên tiếng.

Hai người rời đi cung điện, xe hơi và mười hai chiếc xe gắn máy đang đậu trên quảng trường, bên cạnh mỗi chiếc xe gắn máy đều có một vị hộ vệ Trung Ương đứng cầm mũ bảo hiểm.

Nguyệt Thấm Lan dựa vào cửa xe, đôi mắt màu xanh nước biển liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay.

- Ta không có đến trễ.

Mục Lương bình thản lên tiếng.

Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt với Mục Lương, thong thả nói:

- Đúng vậy, chỉ còn kém năm phút nữa thôi.

Thời gian lên đường dự tính là đúng chín giờ, hiện tại là tám giờ năm mươi lăm.

- Lên đường đi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Hộ vệ Trung Ương hỗ trợ mở cửa xe, khi Mục Lương và những người khác lên xe xong xuôi thì bọn họ mới nhẹ nhàng đóng cửa xe lại, xoay người nhấc chân ngồi lên xe máy.

- Ông ~

Xe hơi được Tiểu Tử khởi động, cô bé thuần thục kiểm tra gương chiếu hậu, chân thắng và những thứ khác, sau khi xác định an toàn thì mới lái ra quảng trường.

Nhóm hộ vệ Trung Ương lái xe máy đuổi theo, tiếng động cơ vang lên suốt đường đi.

Đoàn xe rời đi khu Trung Ương, lái vào con đường chính của Chủ Thành.

Vệ Thành Số Mười Hai không tính là xa Chủ Thành, nếu đi xe hơi thì chỉ cần một giờ là đến nơi, cho nên không cần điều động phi thuyền vận chuyển.

Trong Chủ Thành, dân chúng nghe được âm thanh xe gắn máy thì đều dừng bước lại, khi thấy đoàn xe của quốc vương thì mọi người vội vàng tấp vào hai bên đường.

- Quốc vương bệ hạ vạn an ~~~

Dân chúng hô to, cung kính hành lễ với Mục Lương ngồi trong xe.

Anh thấy thế nói với cô gái tóc trắng:

- Ngươi mở cửa sổ xe đi.

- Vâng!

Ly Nguyệt đáp một tiếng rồi hạ cửa lưu ly xuống.

Mục Lương phất tay với dân chúng bên đường, bình thản nói:

- Chú ý an toàn.

- A a! Bệ hạ bảo ta chú ý an toàn, bây giờ ta có chết cũng đáng giá.

- Bệ hạ vạn an!

-...

Dân chúng kích động hò reo rồi lại hết sức khắc chế không có lướt qua vạch trắng trên mặt đất, mọi người đều tự giác tuân thủ luật pháp, không có tiến vào đường xe chạy.

Khóe mắt của Mục Lương co giật một cái, trường hợp này giống như người hâm mộ gặp được thần tượng của mình.

- Xem ra bọn hắn đều rất kích động.

Ly Nguyệt cười cong mắt nói.

Mục Lương tự khen ngợi bản thân:

- Không còn cách khác, có thể là do ta quá đẹp trai.

- Mục Lương, ngươi càng ngày càng tự luyến.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan hiện ra ý cười.

- Đúng là Mục Lương rất đẹp trai.

Khuôn mặt xinh đẹp Ly Nguyệt ửng đỏ.

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng một bên mày, khóe môi cong lên, trêu chọc:

- Tiểu Nguyệt Nguyệt nhà chúng ta hoàn toàn bị sắc đẹp của Mục Lương mê hoặc rồi.

- Ai là Tiểu Nguyệt Nguyệt chứ?

Ly Nguyệt hơi quay đầu sang chỗ khác, bên tai đỏ ửng.

Mục Lương vui cười nhìn hai cô gái trêu chọc lẫn nhau, cảm thấy rất thú vị.

- Bật một ca khúc nhẹ nhàng đi.

Anh điềm đạm bảo.

- Vâng!

Tiểu Tử lên tiếng, vươn tay đè xuống tinh thạch ma thú bên cạnh bánh lái, khởi động Máy Phát Nhạc.

Chẳng mấy chốc một giọng hát ngọt ngào vang lên trong xe hơi.

Mục Lương nhẹ nhàng ngâm nga bài hát, tâm trạng dần dần trầm tĩnh lại, thuận miệng hỏi:

- Thấm Lan, sản lượng xe hơi đã được bao nhiêu rồi?

- Hiện giờ tồn kho là sáu chiếc với màu sắc khác nhau.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hội báo.

Xe hơi đang trong giai đoạn thử nghiệm sản xuất hàng loạt, nhưng hiệu quả chỉ tính là tạm được.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Sáu chiếc à? Như vậy vẫn hơi ít.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đáp:

- Già Lạc đang khắc phục khuyết điểm, sau này chắc có thể chân chính thực hiện sản xuất hàng loạt.

Mục Lương cười nói:

- Ừm, chuyện này không nóng vội, xe hơi có yêu cầu về đường xá, những quý tộc kia mua về chỉ có thể ngắm, không sử dụng nhiều được.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu:

- Ừm, nội trong năm nay có thể giải quyết vấn đề sản xuất hàng loạt là tốt rồi.

Không lâu sau đó, đoàn xe tới Vệ Thành Số Mười Hai, xa xa đã cảm nhận được không khí dần trở nên lạnh lẽo.

- Thật mát mẻ.

Cửa xe hơi mở ra, Mục Lương và những người khác bước xuống xe, gió lạnh lập tức ùa tới.

Mục Lương quay đầu hỏi:

- Các ngươi lạnh không?

- Không lạnh.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu.

- Vậy thì vào thành thôi.

Khóe môi của Mục Lương hơi cong lên, mọi người đi vào Vệ Thành Số Mười Hai dưới sự bảo hộ của hộ vệ Trung Ương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận