Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2503: Lão Tổ Tự Bạo

Quốc vương Hải Đinh biến sắc, vội vàng né tránh công kích của Vua Hư Quỷ.

Lão tổ Hải Đinh hừ lạnh một tiếng, lại lao tới chém giết Vua Hư Quỷ.

- Tổ gia gia sẽ thắng chứ?

Mai Đặc lo lắng nuốt nước miếng hỏi.

- Ta không biết.

Khải Tân Tư nói với giọng nói khàn khàn.

- Ầm ầm ~~~

Tiếng gầm rú không dứt bên tai, một phần năm thành Tát Luận đã biến thành phế tích, số người chết đã vượt qua con số mười ngàn.

- Khụ khụ, phụt ~

Lão tổ Hải Đinh phun ra một ngụm máu, khí tức có chút uể oải.

Trong lòng hắn khiếp sợ, hắn ngủ say quá lâu cho nên thực lực bị suy giảm rất nhiều.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Tứ Vương liếm láp máu tươi trên tay, cười gằn nói:

- Ta nói rồi, ngươi không phải là đối thủ của ta.

- Đừng tự mãn quá sớm.

Lão tổ Hải Đinh cố gắng trấn định, tiếp tục lao vào chém giết với Hư Tứ Vương.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Cơ thể của Hư Tứ Vương thu thỏ thành kích cỡ một người bình thường, hành động và tốc độ tăng vọt, chém giết cùng lão tổ Hải Đinh càng khiến người ta thấy không rõ.

Hai phe chiến đấu giằng co nửa giờ, mặt đất bị đánh ra một cái hố sâu trăm mét, hoàn toàn trở thành một vùng đất cằn cỗi.

Quốc vương Hải Đinh mở miệng:

- Loại chiến đấu ở cấp bậc này không phải người như chúng ta có thể tham dự.

- Tổ gia gia thế nào rồi?

Mai Đặc giơ tay lên ngăn trở dư chấn từ trận chiến, nỗ lực muốn nhìn rõ hai người trong hố sâu.

- Khụ khụ, phụt ~~~

Lão tổ Hải Đinh lảo đảo vài cái, phun ra một búng máu màu đen, chiến đấu với Hư Tứ Vương khiến hắn bị gãy một cánh tay.

Cánh sau lưng Hư Tứ Vương run lên, cơ thể gãy lìa nhanh chóng mọc ra cái mới, hắn gằn giọng nói:

- Nuốt ngươi có thể giúp ta đỡ mắc công nuốt nhân loại cả một tòa thành.

- Tổ gia gia!

Mai Đặc khiếp sợ lên tiếng.

- Ngươi nằm mơ đi.

Lão tổ Hải Đinh đứng thẳng người, nhưng mà trường kiếm trong tay đã gãy.

Hắn quay đầu liếc nhìn phía sau, quốc vương Hải Đinh đang nhìn hắn với vẻ mặt khẩn trương.

- Ai… Không người nối nghiệp…

Lão tổ Hải Đinh thở dài một tiếng, trong lòng như đã hạ quyết định gì đó.

Hắn nhìn về phía Hư Tứ Vương, ném thanh kiếm gãy tới trước, đồng thời cơ thể bắn ra ngoài với tốc độ cực nhanh, mượn kiếm gãy yểm hộ để tới gần Hư Tứ Vương.

- Kiệt kiệt kiệt~

Hư Tứ Vương híp mắt lại, thân hình lóe lên muốn né tránh đòn công kích của kiếm gãy.

- Ngươi không tránh thoát được đâu.

Lão tổ Hải Đinh trầm giọng mở miệng.

Tốc độ và thực lực của hắn đột nhiên chợt tăng, trong chớp mắt đã đến trước mặt Vua Hư Quỷ, bóp chặt cổ của đối phương.

Hư Tứ Vương cười dữ tợn, bả vai hóa thành sương mù đen đánh về phía lão tổ Hải Đinh, muốn bao trùm và cắn nuốt hắn ta.

Lão tổ Hải Đinh không hề tránh né, chỉ là lạnh lùng nhìn chằm chằm Hư Tứ Vương, năng lượng trong cơ thể xao động mãnh liệt.

- Ngươi muốn làm gì?

Hư Tứ Vương sửng sốt một chút, trong lòng có một loại dự cảm xấu.

Lão tổ Hải Đinh nói với giọng điệu bình tĩnh:

- Sau khi ta tỉnh dậy vốn dĩ chỉ có thể sống được năm ngày, dù gì thì kết quả đều là chết, không bằng hiện tại mang theo ngươi cùng chết.

Đồng tử của Hư Tứ Vương co rút lại, tức giận nói:

- Buông ta ra, Huyết Thực hèn mọn!

Hắn khống chế sương mù đen đang bao vây lão tổ Hải Đinh tan đi, muốn đẩy đối phương ra xa.

- Vô dụng thôi, ta đã nói ngươi không tránh thoát được mà.

Lão tổ Hải Đinh lạnh giọng mở miệng.

- Ông ~

Trong mắt hắn hiện lên tia sáng lạnh lẽo, cơ thể bắt đầu bốc cháy, năng lượng kinh khủng bùng nổ và bao trùm về phía Hư Tứ Vương.

- Lão tổ!

Quốc vương Hải Đinh hét lên, đôi mắt màu vàng tím hiện lên từng sợi tia máu.

Mai Đặc cũng biết lão tổ định làm gì, kinh ngạc thốt lên:

- Tổ gia gia!

- Chiếu cố bản thân cho tốt.....

Lão tổ Hải Đinh chỉ để lại một câu, sau đó cơ thể nổ tung.

- Đùng ~~

Năng lượng kinh khủng đánh lên trên người Hư Tứ Vương, cơ thể hắn bắt đầu tiêu tan, giống như trang giấy bị đốt thành tro tàn rồi bị gió thổi đi.

- A ~~~

Hư Tứ Vương trợn mắt, tiếng hét giận dữ im bặt.

- Ầm ầm ~~~

Sau một tiếng nổ vang dội chấn thiên động địa, sóng xung kích cấp tốc khuếch tán ra bốn phương tám hướng, san bằng toàn bộ phòng ốc trong thành Tát Luận.

Vô số dân chúng bị phòng ốc sụp đổ vùi lấp, số người chết lại gia tăng lần nữa.

Toàn bộ thành Tát Luận chỉ còn lại Phố Buôn Bán là còn đứng sừng sững, kiến trúc lưu ly cực kỳ kiên cố.

- Khụ khụ…

Mai Đặc dời tảng đá đè ở trên người mình, dư uy do lão tổ Hải Đinh tự bạo khiến hắn văng xa mấy trăm mét, bị phòng ốc sụp đổ vùi lấp.

- Tổ gia gia!

Hắn hô to, nhìn bầu trời trống rỗng, hai mắt hiện đầy tơ máu.

- Ầm ầm ~~~

Cách đó không xa, Khải Tân Tư và quốc vương Hải Đinh chui ra từ đống phế tích, nhìn thành Tát Luận bị san bằng, sắc mặt trở nên trắng bệch và rất khó coi.

Quốc vương Hải Đinh chạy như bay về phía trung tâm vụ nổ, chỉ thấy được một cái hố to với đường kính hơn ngàn mét, bên trong chỉ cát bụi và đá vụn, không hề thấy người sống.

- Lão tổ....

Hắn há miệng, sự bi thương xông thẳng lên đầu.

Khải Tân Tư ho khan kịch liệt, nhìn thành Tát Luận bị sóng xung kích san bằng, lực phá hoại còn gấp mấy lần lúc diễn ra thủy triều ma thú Huyết Nguyệt.

Mai Đặc quỳ rạp xuống đất, bi thống thốt lên:

- Xong rồi, hoàn toàn xong rồi.

- Không có thời gian đứng đó bi thống đâu, mau đi cứu người.

Quốc vương Hải Đinh khiển trách.

Dưới phòng ốc sụp đổ là vô số dân trong thành bị vùi lấp, dân chúng ở gần trận chiến chắc chắn là không thể tránh khỏi cái chết, nhưng người ở vòng ngoài còn có thể sống sót.

- Đúng vậy, cứu người!

Đôi mắt của Mai Đặc trợn to, lảo đảo đứng dậy, bước nhanh về phía bên ngoài thành Tát Luận.

- Cộp cộp cộp ~~~

Khải Tân Tư cũng theo sau, mang theo Kỵ Sĩ còn sống đi lục soát cứu nạn dân chúng còn sống.

Bên ngoài thành Tát Luận, đám người Bạch Sương rời đi trước chợt dừng bước lại, xoay người nhìn về phía thành Tát Luận biến thành phế tích, sắc mặt tràn đầy khiếp sợ.

- Trở về.

Vương Hậu nói không chút do dự.

- Mẹ, cha bảo chúng ta rời đi.

Bạch Sương sốt ruột nói.

Vương hậu cao giọng lặp lại:

- Nghe ta, trở về.

Bạch Sương cắn răng, phất tay lệnh:

- Trở về!

Bọn Kỵ Sĩ hộ tống do dự một chút, cuối cùng vẫn là thay đổi phương hướng trở về thành Tát Luận.

Khi bọn hắn trở lại thành Tát Luận thì thấy các Kỵ Sĩ đang tìm kiếm người sống sót, trên người bọn họ đầy bụi đất, tất cả đều bị thương hoặc nhiều hoặc ít.

- Cha.

Đôi mắt màu vàng tím của Bạch Sương sáng lên, thấy được quốc vương Hải Đinh đứng ở xa xa.

Quốc vương Hải Đinh nói với giọng khàn khàn:

- Tại sao các ngươi lại trở về hả?

- Ta lo lắng cho các ngươi.

Vương Hậu nói với sắc mặt trắng bệch, nhìn thành Tát Luận biến thành phế tích, cảm thấy ngực rất bí bách.

Đây là nơi mà cô đã sinh sống mấy chục năm, hiện tại chỉ qua một buổi sáng đã không còn, chuyện này sao có thể không khiến cô khổ sở cho được.

Bạch Sương há to miệng, sợ hãi nói:

- Tại sao lại biến thành như vậy...

Quốc vương Hải Đinh nói với giọng khàn khàn:

- Lão tổ tự bạo giết Vua Hư Quỷ, dư uy lan ra phá hủy thành Tát Luận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận