Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3556: Thật Cho Rằng Ta Không Trị Được Ngươi Sao? (2)

Nguyệt Phi Nhan xua tay nói:

- Chờ ngươi lớn lên một chút rồi nói sau, bây giờ ngươi quá nhỏ, đi tàu lượn siêu tốc sẽ bay ra khỏi ghế ngồi.

- Ừ ừ.

Mục Cảnh Lam ngoan ngoãn gật đầu, nhanh chóng quên béng chuyện bị chị gái bắt nạt.

- Cộp cộp cộp -

Tiếng bước chân trong trẻo truyền đến, Vưu Phi Nhi ôm một bình lưu ly đi vào chính sảnh cung điện.

- Các người đang làm gì vậy?

Cô thanh thúy hỏi.

- Cái này là sữa bột cho trẻ em, Mục Lương nhờ ta nghiên cứu, đây là thành phẩm.

Cô có nghe Mục Lương nói về chuyện sữa bột cho trẻ em, chỉ là mới qua mấy ngày mà thôi.

- Ngươi ôm cái gì vậy?

Hồ Tiên kinh ngạc nói.

Mục Cảnh Lam quay đầu liếc nhìn cô gái tóc đỏ, vừa rồi là đang chơi sao?

Nguyệt Phi Nhan tò mò hỏi:

Nguyệt Phi Nhan thuận miệng đáp lại một câu:

Vưu Phi Nhi ngây thơ đáp:

Hồ Tiên nhìn bình lưu ly trong lòng Vưu Phi Nhi, quyến rũ hỏi:

- Chơi với Tiểu Cảnh và Từ Từ.

- Nhanh như vậy đã nghiên cứu ra rồi à?

- Ta đã thử rồi, mấy người Xà Y cũng đều đã thử rồi, không có độc.

Vưu Phi Nhi giải thích:

Vưu Phi Nhi thề thốt đủ điều.

- Cái này lại không khó, chỉ là loại bỏ vật chất có hại trong sữa thú mà thôi, rất đơn giản.

- Ngươi đã thử qua chưa, có độc hay không, hoặc là có tác dụng phụ khác?

- Đương nhiên.

- Các người muốn thử không?

- Vậy thì pha bằng nước linh tuyền đi, như vậy càng có dinh dưỡng.

- Uống ngon không?

Vưu Phi Nhi nhắc nhở một câu.

Năng lực thức tỉnh của cô là Bách Độc Bất xâm, uống xong có độc hay không thì cũng không biết, cho nên phải nhờ người khác nếm thử.

Vưu Phi Nhi ngồi xuống ghế sô pha, buông bình lưu ly đang ôm xuống, hỏi:

Diêu Nhi đáp một tiếng.

- Tốt.

Hồ Tiên tò mò hỏi.

- Ta đi lấy.

Diêu Nhi xoay người muốn rời đi.

- Nhớ dùng nước ấm.

Vưu Phi Nhi chớp chớp mắt màu vàng kim.

Vưu Phi Nhi nghe vậy thì thanh thúy nói:

Đây là thứ cho trẻ nhỏ ăn, cô muốn tự mình nếm thử, chỉ khi nào xác định không có vấn đề thì mới dám cho bọn trẻ ăn.

Hồ Tiên ưu nhã cười.

- Mục Lương đâu rồi, đang ở thư phòng à?

- Hắn đi đến tuyến sản xuất điện thoại di động ma huyễn rồi.

Hồ Tiên quyến rũ đáp.

Tuyến sản xuất điện thoại di động ma huyễn đã được thành lập, mấy ngày nay Mục Lương đều đi sớm về trễ, cơ bản đều ngâm mình ở nơi đó.

Hắn muốn lấy tốc độ nhanh nhất để làm cho tuyến sản xuất vận chuyển, chỉ là chuyện này rất khó, cần thời gian để hoàn thành, rất nhiều mặt phải tiến hành điều chỉnh, nhân viên, trình tự làm việc, giữ bí mật, v. v...

Điện thoại di động ma huyễn là việc trọng đại, Mục Lương không thể không cẩn thận và nghiêm túc đối đãi.

Dựa theo tiến triển trước mắt, chậm thì nửa tháng, nhiều thì một tháng mới có thể làm cho điện thoại di động ma huyễn thuận lợi sản xuất hàng loạt, đồng thời tốc độ sản xuất vừa mới bắt đầu khẳng định không cao, cần phải trải qua nhiều lần điều chỉnh thử mới được.

- Vậy khi nào hắn trở về?

Vưu Phi Nhi bĩu môi hỏi.

Trong mắt cô lóe lên ánh sáng, cười hỏi:

Đôi mắt đỏ rực của Hồ Tiên híp lại.

- Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì?

Nguyệt Phi Nhan cười hì hì hỏi.

- Vì sao chứ?

- Đi hỏi mẹ của ngươi đi, ta còn chưa muốn.

- Cô ấy à, không đợi được ở cung điện, đã đi đến Cục Quản Lý rồi.

Hồ Tiên nói xong thì lỗ tai hồ ly run lên.

Hai ngày nữa cô cũng muốn đi Thành Buôn Bán Sơn Hải, cửa hàng trực tuyến cần quay rất nhiều video và ảnh chụp, cô phải nhanh chân đến xem mới được.

Ngoài ra còn phải thành lập bộ môn chuyên phụ trách thương thành trực tuyến, ưu hóa việc giao hàng hậu cần và những công tác khác.

Hồ Tiên nghĩ tới đây, không khỏi thở dài một hơi, một tháng sau là sẽ không được nhàn nhã nữa.

Cô ôm chặt con gái trong lòng, thừa dịp hai ngày này phải chơi với con gái nhiều hơn mới được.

Nguyệt Phi Nhan chớp chớp mắt hỏi:

- Ngươi muốn mang thai lần hai à?

Nghe được lời này, khóe mắt của Hồ Tiên giật một cái, trợn trắng mắt với cô gái tóc đỏ, tức giận nói:

- Chị Thấm Lan đâu?

Cô quét nhìn đám người, lại hỏi:

Vưu Phi Nhi mím môi.

- Vậy được rồi.

- Hẳn là bữa tối.

Hồ Tiên quyến rũ trả lời:

- Có phải ngươi cũng muốn kết hôn sinh con, cần ta hỗ trợ xem xét chú rể không?

- Không cần, ta cám ơn ngươi.

Nguyệt Phi Nhan vội vã xua tay, trên mặt viết đầy ý từ chối.

Hồ Tiên hiểu rõ, ưu nhã nói:

- Cũng đúng, trong khoảng thời gian ngắn hẳn là sẽ không ai thèm lấy ngươi.

- Hả, có ý gì chứ?

Nguyệt Phi Nhan dấu hỏi đầy đầu.

- Tiểu thư Vưu Phi Nhi, nước linh tuyền ấm tới rồi.

Diêu Nhi bưng nước nóng ấm đi vào chính sảnh cung điện, bên trong chứa nước linh tuyền đã được đun nóng.

Cái gọi là nước linh tuyền chính là sương sớm của Thế Giới Thụ, cuối cùng hội tụ ở trong một con suối, từ đó được gọi là nước linh tuyền.

- Để ta pha.

Vưu Phi Nhi nhận lấy ấm nước, lại lấy ra một bình lưu ly sạch sẽ, múc hai muỗng sữa bột cho vào trong.

Sữa bột mà cô chế ra có màu trắng sữa, chất bột mềm mịn, gió nhẹ thổi một cái là có thể tản ra.

- Rào rào -

Tiếp theo cô gái cột tóc hai chùm đổ nước ấm vào, nước suối ấm áp rơi vào trong ly, làm cho sữa bột ngâm nở ra.

- Cô lỗ cô lỗ -

Vưu Phi Nhi quấy sữa bột trong ly, làm cho nó boà tan, mùi sữa thơm lập tức bay ra xung quanh.

Nguyệt Phi Nhan hít sâu một cái nói:

- Thơm quá đi.

- Ta muốn!

Mục Phương Tiên và Mục Cảnh Lam đồng thời mở miệng.

Hồ Tiên đè bàn tay nhỏ của Từ Từ xuống, dịu dàng nói:

- Chờ mẹ nếm thử trước đã.

Vưu Phi Nhi nghe vậy thì đưa ly sữa bột cho cô gái đuôi hồ ly, cười nói:

- Vậy ngươi nếm thử trước đi.

Hồ Tiên nhìn bột nước màu trắng sữa, ngửi đúng là rất thơm, cho người ta một loại cảm giác uống rất ngon.

Cô uống một ngụm, nước sữa ấm áp chảy xuống yết hầu, mùi sữa thơm bốn phía, có chút ngọt.

- Thế nào?

Nguyệt Phi Nhan tò mò hỏi.

- Rất ngon, mùi sữa rất đậm.

Hồ Tiên trả lời, đưa phần nước sữa còn lại đến bên môi Từ Từ.

- Ực ực ực -

Mặc dù không có núm vú cao su nhưng Mục Phương Tiên vẫn uống rất nhanh, chớp mắt một cái đã uống hết phần sữa còn lại.

- Ta muốn.

Mục Cảnh Lam uỷ khuất nói.

Vưu Phi Nhi cười một tiếng, nói:

- Ta pha cho ngươi.

Cô nhanh chóng pha ly sữa bột thứ hai rồi đưa tới trong tay Mục Cảnh Lam.

- Thơm quá.

Đôi mắt của Mục Cảnh Lam sáng lấp lánh.

Hắn ôm lấy ly sữa lưu ly uống ừng ực, bụng nhỏ không mấy chốc đã phồng lên.

Hắn chép chép miệng, mềm mại nói:

- Uống ngon.

- Sản xuất số lượng lớn không có vấn đề, sữa bột sẽ rất được hoan nghênh.

Hồ Tiên như đang suy nghĩ gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận