Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2303: Cuộc Sống Người Thú Cải Thiện.

Bên trong phi thuyền khổng lồ ở vương thành, vương quốc Người Thú.

Ly Nguyệt đẩy cửa phòng đi vào phòng nghỉ, nhìn Mục Lương ngồi phía sau bàn làm việc, nói:

- Mục Lương, vòng thi tuyển đại hội thể dục thể thao bắt đầu rồi.

Mục Lương nghe vậy ngước mắt hỏi:

- Thế nào rồi, thành tích của Lưu Tâm như thế nào?

Anh đang sửa chữa hiến pháp, ở vương quốc Người Thú hơn nửa tháng nay, hiểu được hiến pháp sử dụng ở vương quốc Huyền Vũ không thể trăm phần trăm áp dụng ở vương quốc Người Thú, có chút luật lệ cần sửa chữa lại một chút.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Lưu Tâm đạt được điểm tối đa trong phần thi nhảy cầu ván một mét, nhảy cầu bệ còn đang tiến hành.

Mục Lương nhíu mày hỏi:

- Khi nào nhảy cầu bệ bắt đầu?

Ly Nguyệt ôn hòa nói:

- Nửa giờ sau.

- Nửa giờ sau à, vậy thì không có thời gian xem phát sóng rồi.

Mục Lương nói rồi đặt bút xuống.

Ly Nguyệt dịu dàng hỏi:

- Ngươi muốn làm gì?

Mục Lương bình thản nói:

- Đi Xưởng Sắt Thép, ngày hôm nay bắt đầu chế tạo tinh cương, ta phải đi giám sát mới được.

- Được, ta đi chuẩn bị xe thú.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.

Mục Lương bình thản nói:

- Không cần đâu, bay qua là được rồi.

- Cũng tốt.

Ly Nguyệt lên tiếng.

Mục Lương thuận miệng hỏi:

- Mễ Á đang làm cái gì?

Ly Nguyệt nhẹ giọng tiếng:

- Cô ấy đi với Ngải Lỵ Na đến những tòa thành khác trong vương quốc Người Thú, nói là muốn viết du ký mạo hiểm mới.

Mục Lương chậm rãi gật đầu:

- Ừm, mấy ngày nay không có chuyện gì vội vàng, có thể nghỉ ngơi một ít.

Trong mắt của Ly Nguyệt lộ ra vẻ lo lắng, nói:

- Ngươi cũng nên nghỉ ngơi một chút đi, nửa tháng nay không lúc nào là ta thấy ngươi không bận rộn cả.

- Lượng công việc như vậy không hề hấn gì với ta đâu, nó còn dễ dàng hơn so với việc nghiên cứu linh khí và ma cụ rất nhiều.

Mục Lương vươn tay xoa đầu cô gái tóc trắng.

Khuôn mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ửng đỏ, nhìn sắc mặt của anh còn tốt hơn bản thân, hoàn toàn không giống như mệt mỏi.

- Được rồi, chúng ta đến Xưởng Sắt Thép thôi.

Mục Lương đứng lên.

- Vâng!

Ly Nguyệt tới gần rồi bị ôm lấy thắt lưng, cả hai biến mất tại chỗ.

Khi hai người xuất hiện lại thì đã tới bên ngoài vương thành, cách Xưởng Sắt Thép chỉ có một trăm mét.

Mục Lương ôm cô gái tóc trắng bay qua rồi đáp xuống bên ngoài Xưởng Sắt Thép.

- Huyền Vũ bệ hạ.

Kỵ Sĩ Người Thú canh giữ trước cửa chính Xưởng Sắt Thép vội vã giơ tay nghiêm chào.

- Ừm, bệ hạ các ngươi đâu rồi?

Mục Lương bình tĩnh hỏi.

- Bệ hạ đang ở bên trong.

Kỵ Sĩ người thú cung kính trả lời.

- Ừm.

Mục Lương chắp tay sau lưng cất bước đi vào Xưởng Sắt Thép.

Ly Nguyệt đã đội mũ giáp lên, chỉ lộ ra một đôi mắt xinh đẹp, sợi tóc màu trắng rũ xuống ở sau người.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hai người đi vào Xưởng Sắt Thép, nhiệt độ nóng bỏng lập tức ập vào mặt, bên tai vang lên từng tiếng rèn sắt.

Giọng nói hùng hậu của Ngưu Đại vang lên:

- Cẩn thận một chút, nước thép rất nóng, không cẩn thận là sẽ bỏng chết.

- Vâng.

Các người thú khác đồng thanh đáp lại.

- Keng keng keng ~~~

Ly Nguyệt nhìn thấy Ngưu Đại đang chỉ huy vài tên người thú rèn sắt, bọn hắn đang nện búa vào một khối gang đỏ bừng vì bị thiêu đốt.

Đốm lửa bắn tứ tung, những người thú này đều có thân hình cường tráng, toàn thân đều là bắp thịt cuồn cuộn, mỗi một lần giơ búa đều khiến người ta tê cả da đầu.

Sau vài lần nện búa, khối gang lớn kia đã biến hình.

- Huyền Vũ bệ hạ tới.

Có người hô một tiếng.

Ngưu Đại chợt khựng lại, quay đầu nhìn về phía sau, thấy Mục Lương đi tới nên vội vã tiến lên hành lễ.

- Huyền Vũ bệ hạ.

Hắn cung kính hành lễ.

Từ sau khi Mục Lương tới vương quốc Người Thú thì vương thành đã thay đổi rất nhiều, bao gồm chất lượng cuộc sống của nhóm người thú, có thể nói là biến hóa long trời lở đất.

Người thú trong vương thành không có tiếp tục đói bụng, chỉ cần chịu khó làm việc là có thể ăn no, hơn nữa hoàn cảnh cuộc sống cũng trở nên tốt hơn trước nhiều.

Bây giờ, vương thành không còn cảnh tượng mặt đất đầy rác rưởi, hai bên đường xuất hiện rất nhiều thùng rác, có hiến pháp và đội chấp pháp ước thúc, các người thú chỉ có thể nghe lời phân loại rác và bỏ vào thùng.

Trừ cái đó ra, nguồn nước trong thành trải qua sự cải tạo của Trà Thụ Sinh Mệnh, các người thú uống vào, tần suất bị ốm đau giảm xuống rất lớn.

Có Trà Thụ Sinh Mệnh che đậy ánh mặt trời, cuộc sống trong vương thành trở nên dễ thở hơn rất nhiều, không khí được tinh lọc, mỗi lần hô hấp đều có chỗ tốt cực lớn đối với cơ thể.

Các người thú đều nhìn thấy được những biến hóa này, vì vậy bọn hắn càng thêm tôn kính và sùng bái Mục Lương, thậm chí còn vượt qua cả mức độ kính yêu đối với quốc vương Huyền Điểu.

- Ừm, có thể tạo ra tinh cương không?

Mục Lương nghiêm mặt hỏi.

Ngưu Đại cung kính nói:

- Huyền Vũ bệ hạ, chúng ta vẫn còn đang thử nghiệm.

- Cộp cộp cộp ~~~

- Huyền Vũ bệ hạ, ngài đã đến rồi.

Huyền Điểu cất bước đi tới.

Mục Lương liếc nàng một cái, bình tĩnh nói:

- Ta đã dạy các ngươi phương pháp chế tạo tinh cương, lò nung cũng có, chính các ngươi phải tự tiến hành nghiên cứu.

Ngưu Đại nghiêm mặt nói:

- Huyền Vũ bệ hạ, bây giờ chúng ta bắt đầu chế tạo tinh cương, bệ hạ có thể nhìn thử.

Huyền Điểu cau mày lại, nhìn về phía Ngưu Đại tự ý làm chủ, đáy mắt hiện lên vẻ bất mãn.

Cô vốn dĩ tính toán khi nào chế tạo được tinh cương trăm phần trăm thì mới đi nói cho Mục Lương, coi như là sự bất ngờ, không ngờ lại bị Ngưu Đại làm rối.

- Tốt, bắt đầu đi.

Tầm mắt của Mục Lương hơi rũ xuống.

- Vâng.

Ngưu Đại gật đầu thật mạnh, xoay người đi chuẩn bị chế tạo tinh cương.

Huyền Điểu cung kính nói:

- Bệ hạ, hai Xưởng Sắt Thép khác cũng bắt đầu thử chế tạo tinh cương rồi, một chút nữa chúng ta qua đó xem chứ?

- Ừm.

Mục Lương liếc nhìn đối phương một cái.

- Keng keng keng ~~~

Trên bàn chế tạo lại vang lên tiếng nện búa vang dội, tia lửa văng ra khắp nơi, Ngưu Đại dẫn dắt các người thú khác bắt đầu chế tạo tinh cương.

- Một khối tinh cương hợp cách là phải loại trừ hết tạp chất ở bên trong.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Ừm, chuyện này đòi hỏi kỹ thuật làm việc cao, chúng ta đã dạy bọn hắn hơn nửa tháng rồi, nếu vẫn còn không thể chế tạo ra tinh cương, vậy thì thật là mất mặt.

Gang còn lâu mới bán chạy bằng tinh cương, đám quý tộc và bọn Kỵ Sĩ càng thích tinh cương.

Huyền Điểu mím môi, an tĩnh không dám nói lời nào, có cảm giác bị mạo phạm nha.

- Keng keng keng ~~~

Tiếng đập càng lúc càng lớn, tia lửa phun tung toé khắp nơi.

Các người thú nện búa vào cục sắt đỏ bừng, trải qua nhiều lần gõ và nung khô, thể tích của cục sắt đang chậm rãi nhỏ lại.

- Thoạt nhìn có vẻ sắp thành công rồi.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.

Lại qua nửa giờ nữa, các người thú mới dừng việc nện búa lại, tinh cương trước mặt bị tưới nước lạnh nhiều lần, dần dần nguội lại.

Ngưu Đại cầm búa nện mạnh vào khối tinh cương vài lần, phát hiện không lưu lại vết tích ở bên trên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận