Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2690: Làm Sai Thì Phải Bị Phạt

Mấy chục giây sau, tất cả mọi người trong cung điện đều khôi phục bình thường, ai nấy đều đỏ mặt, cúi đầu không dám nhìn người khác.

- Ta vừa làm cái gì thế này...

Hi Bối Kỳ co giật khóe miệng.

Cô gái Ma Cà Rồng vươn tay sờ má, có thể nhận ra dấu răng rõ ràng phía trên.

Cô thét chói tai:

- Nguyệt Phi Nhan, ngươi làm gì ta đó?

Nguyệt Phi Nhan gãi đầu cười trừ, nói:

- Ta không cố ý, ai bảo ngươi biến thành bánh bao thịt, quá thơm! Không cắn ngươi thì cắn ai chứ?

- Cắn ta mà ngươi còn nói lý à?

Hi Bối Kỳ tức giận nói.

Nguyệt Phi Nhan đảo mắt một vòng, nhún vai nói:

- Ngươi cũng coi ta là cà chua, chúng ta huề nhau.

- Nhưng mà ta không cắn ngươi!

Hi Bối Kỳ nghiến răng, rất muốn nhào tới cắn trả một ngụm.

- Khụ khụ, chuyện ngoài ý muốn, ngoài ý muốn mà thôi.

Nguyệt Phi Nhan cười khan nói.

- A.. A.. A.. A, thật là quá mất mặt rồi.

Ngải Lỵ Na nắm tóc, cảm thấy cả người không tốt.

Ly Nguyệt và những người khác đều trầm mặc, nhớ tới những chuyện mình làm trước đó, ước gì có cái lỗ chui xuống không bao giờ xuất hiện lần nữa.

Mục Lương khoanh hai tay trước người, không ngờ vài ngày không thấy, chúng nữ lại cho hắn một bất ngờ lớn như thế như thế.

- A.. A.. A.. A, mấy chuyện đó không phải do ta làm!

Ny Cát Sa bụm mặt, căn bản không dám nhìn Mục Lương.

Mục Lương hơi nhướng mày, nhìn dáng vẻ chật vật của các cô gái, mỉm cười không nói lời nào.

Mục Lương quét nhìn chính sảnh hỗn loạn, ánh mắt lấp lóe, nhìn về phía chúng nữ, hỏi:

- Mọi người không sao chứ?

- Không sao!

Ngải Lỵ Na và những người khác vội vã lên tiếng đáp lại.

- Ta rất khỏe.

Hi Bối Kỳ vừa đáp vừa vươn tay che khuôn mặt, che dấu răng đi.

Nguyệt Phi Nhan nhìn cô, suýt nữa không nhịn được bật cười ra tiếng.

Hi Bối Kỳ nhìn cô gái tóc đỏ với ánh mắt u oán, tức đến ngứa răng.

Nguyệt Thấm Lan thở dài nói:

- Ta còn tốt, chỉ là hơi chút đau đầu thôi, nghỉ ngơi một hồi hẳn là không sao.

- Ta cũng vậy.

Vành tai của Ly Nguyệt ửng đỏ, nhớ tới những chuyện mà mình làm, thật sự không dám nhìn thẳng Mục Lương.

Mục Lương ôn hòa hỏi:

- Các ngươi thật sự không sao à?

- Không sao, thật sự không sao.

Đám người Ny Cát Sa vội vàng lắc đầu, vẻ mặt đều đỏ bừng.

Mục Lương bình thản nói:

- Vậy là tốt rồi, đi nấu một bình trà tinh thần, mỗi người uống một ly lớn là có thể giải độc.

- Tốt, ta lập tức đi pha trà.

Tiểu Mật nhỏ giọng nói.

Mục Lương nhàn nhạt ngăn lại:

- Ngươi nghỉ ngơi đi, Lý Tiểu Cốt, ngươi đi pha trà cho mọi người uống.

Chuyện này nghiêm chỉnh mà nói là do sai lầm và sơ suất của Lý Tiểu Cốt đưa đến.

- Tốt.

Lý Tiểu Cốt mang lòng áy náy, lập tức gật đầu rồi xoay người rời khỏi.

Tiểu Mật nhắc nhở:

- Lá trà Tinh Thần ở trong lon.

Lý Tiểu Cốt vội vàng nói:

- Ta biết rồi.

Lúc trước cô và Già Lạc thường xuyên đến cung điện, biết lá trà tinh thần đặt ở đâu, sau lại bởi vì vội vàng chuyện Linh Điền cho nên quyết định ở lại Linh Điền, rất ít khi trở về Khu Vực Trung Ương.

- Cộp cộp cộp ~~~

Lý Tiểu Cốt đi đến phòng giải khát, trước tiên bật lửa nấu nước, đợi nước sôi thì bỏ lá trà tinh thần vào.

Mười phút sau, thiếu nữ nấu một ấm trà tinh thần to, sau đó rót ra ly đưa cho các cô gái.

- Phù phù ~~~

Nguyệt Phi Nhan nhẹ nhàng thổi nguội rồi chậm rãi uống nước trà, trạng thái tinh thần dần dần tốt hơn nhiều.

- Ai~ Thật là thoải mái.

Hi Bối Kỳ thở ra một hơi, cả người giống như là thăng hoa.

Ny Cát Sa nuốt một ngụm nước trà, đôi mắt màu xanh sáng ngời:

- Ta hết đau đầu rồi, trà tinh thần hiệu quả nhanh thật!

- Mọi người không có gì là tốt rồi.

Lý Tiểu Cốt nghe vậy mới yên lòng lại.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Nếu không còn chuyện gì khác, mau chóng dọn dẹp chính sảnh đi.

- Được.

Tiểu Mật và các tiểu hầu gái khác đồng thanh đáp lại.

Các cô vội vàng thu thập đồ vật bị hư, dọn dẹp ghế sô pha bị hư ra ngoài, lấy chổi và cây lau nhà rửa sạch mặt đất.

- Nấm Cầu Vồng đâu, đưa ta xem thử.

Mục Lương bình thản nói.

- Được.

Tiểu Tử chạy vào phòng bếp lấy ra một cây Nấm Cầu Vồng.

Mục Lương nhận lấy cây Nấm Cầu Vồng rồi quan sát tỉ mỉ, nó có bảy màu sắc rực rỡ, ngoại hình rất giống nấm trâu ở Lam Tinh chỉ là màu sắc khác nhau, hơn nữa trên mặt nấm còn có đốm trắng.

- ...Cái này nhìn không giống thứ có thể cho vào miệng.

Khóe môi của hắn hơi co giật.

Lý Tiểu Cốt lúng túng cúi đầu, lúc đầu cô cũng cảm thấy loại nấm mới này có vấn đề, nhưng mà mới hơi chút không để ý thì đã bị nhân viên đã cho rằng đây là nguyên liệu nấu ăn rồi đưa tới Khu Vực Trung Ương.

- Phụt!

Lòng bàn tay của Mục Lương chợt dâng lên một ngọn lửa, bao bọc cây nấm để nướng chín nó.

Khi Nấm Cầu Vồng chín thì hắn há miệng cắn một miếng, tự thử độc.

- Bệ hạ!

Đôi mắt của đám người Tiểu Tử trợn to.

- Không sao đâu.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Hắn nhai vài cái rồi nuốt nấm trong miệng vào bụng.

Ngải Lỵ Na lẩm bẩm:

- Hẳn là nên gọi Phi Nhi tới ăn thử.

Vưu Phi Nhi Bách Độc Bất Xâm, Nấm Cầu Vồng đối với cô ấy mà nói giống như là đồ ăn vặt.

Mục Lương im lặng suy nghĩ một lúc, Nấm Cầu Vồng có độc, dù đun nóng thì vẫn không thể khử được, độc tính của nó không mạnh, mặc dù không có ảnh hưởng gì đối với hắn nhưng vẫn rất hữu hiệu đối với đám người Ngải Lỵ Na.

Hắn bình thản nói:

- Có độc, nhưng không mạnh, có thể làm người ta rơi vào ảo giác, thời gian kéo dài khoảng hai giờ, người có thực lực càng mạnh thì càng ít bị ảnh hưởng.

Lý Tiểu Cốt khẩn trương nói:

- Nấm Cầu Vồng không thể ăn, sau này chúng ta không cần gieo trồng.

Mục Lương phân phó:

- Tạm thời không cần gieo trồng, nhưng mà có thể lưu giống lại, sau này có thể cần dùng tới.

Hắn nghĩ tới đạn Khí Độc và thuốc Trí Huyễn, có lẽ có thể dùng Nấm Cầu Vồng để chế tạo ra.

- Tốt.

Lý Tiểu Cốt đồng ý.

Mục Lương nói tiếp:

- Đưa chỗ nấm còn lại cho Phi Nhi, bảo cô ấy nghiên cứu một chút, xem có thể làm thành bí dược hay không.

- Tốt.

Tiểu Mật lên tiếng.

Mục Lương nhìn về phía Lý Tiểu Cốt, nghiêm mặt nói:

- Việc lần này là do ngươi tắc trách, phạt ngươi viết kiểm điểm mười ngàn chữ, làm không tiền lương một năm, giáng ba cấp đãi ngộ. Ngươi trở về tự kiểm tra, những ai làm sơ suất thì toàn bộ trọng phạt.

- Vâng.

Lý Tiểu Cốt áy náy gật đầu, trong lòng có chút không dễ chịu, chạy như trốn ra bên ngoài.

Cô rời khỏi cung điện, chạy đến bên ngoài Khu Vực Trung Ương, muốn mau chóng trở về nói chuyện này với nhân viên trong Linh Điền, tránh việc lại có người ăn nhầm Nấm Cầu Vồng.

Trên thực tế, Lý Tiểu Cốt cũng thở phào nhẹ nhàng, cô làm sai thì phải chịu phạt, như vậy cũng có thể giảm bớt cảm giác tự trách.

- Anh không sao chứ?

Nguyệt Thấm Lan quan tâm nhìn về phía Mục Lương.

Mục Lương cười một tiếng, hỏi ngược lại:

- Ta có thể bị sao chứ?

- Cũng đúng, anh giống Phi Nhi, đều là Bách Độc Bất Xâm.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận