Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2438: Thành Lập Hệ Thống Giám Sát

Cô kiên nhẫn giải thích:

- Dạo gần đây Hồ Tiên đại nhân bề bộn nhiều việc, ngày mai còn có tiệc trà xã giao, cho nên đại nhân không có thời gian rảnh.

Đôi mắt màu xám lạnh của Lam Khê chớp chớp, nghi ngờ hỏi:

- Tiệc trà xã giao là cái gì?

Nhân viên phục vụ giới thiệu:

- Đó là một hoạt động thưởng thức trà, mọi người có thể nhâm nhi loại trà mới nhất tại đây, còn có thể ăn các loại bánh ngọt và thức uống mới, lắng nghe các ca khúc sắp ra mắt.

Lam Khê càng nghe thì đôi mắt đẹp càng sáng ngời, bánh ngọt mới, thức uống mới, hai thứ này lập tức hấp dẫn lực chú ý của cô. Hơn nữa cô còn có thể gặp Hồ Tiên ở tiệc trà xã giao, thương lượng với cô ta về việc thuê Trung tâm Huyền Vũ.

- Ngày mai bệ hạ cũng sẽ đến đó.

Nhân viên phục vụ tiếp tục nói.

Lam Khê chấn động tinh thần, trong mắt hiện lên tia suy tư, nếu như thương lượng với Hồ Tiên không được thì cô có thể nói với quốc vương vương quốc Huyền Vũ một chút.

Cô nghĩ tới đây, ngước mắt hỏi:

- Tiệc trà xã giao cử hành ở nơi nào?

- Ở Trung tâm Huyền Vũ nha.

Nhân viên phục vụ trả lời.

Cô nhìn ánh mắt tỏa sáng của Lam Khê, không khỏi nói thêm:

- Tiệc trà xã giao không phải ai cũng có thể vào, cần có vé vào cửa hoặc là thiệp mời.

- A, vậy làm sao có được vé vào cửa?

Lam Khê hỏi.

- Đương nhiên là mua rồi.

Nhân viên phục vụ nói một cách đương nhiên.

Lam Khê lập tức cầm lấy tay của nhân viên phục vụ, nóng bỏng hỏi:

- Đi đâu mua?

- Quý khách muốn mua à?

Nhân viên phục vụ chớp mắt hỏi.

Vé vào cửa tiệc trà xã giao có bán tại ở sảnh Trung tâm Huyền Vũ, người có thể ở Trung tâm Huyền Vũ đều là không phú thì quý, bán vé ở chỗ này là thích hợp nhất.

Lam Khê vội vàng gật đầu:

- Đương nhiên, ta muốn mua.

Nữ nhân viên mở ngăn kéo dưới quầy, lấy ra một tấm vé vào cửa được thiếp vàng, nói:

- Ta còn một tấm vé vào cửa cuối cùng, quý khách muốn mua không?

Đôi mắt đẹp của Lam Khê lập tức sáng ngời, gật đầu thật mạnh nói:

- Ta muốn mua!

Nhân viên phục vụ mỉm cười nói:

- Một tấm vé vào cửa có giá năm chục ngàn đồng Huyền Vũ.

- Năm chục ngàn đồng?

Lam Khê sửng sốt một chút.

Nhân viên phục vụ giải thích với vẻ mặt không thay đổi:

- Đúng vậy, đến với tiệc trà xã giao, quý khách có thể uống trà tinh thần cao cấp thỏa thích, giá uống mấy ly bên ngoài còn đắt hơn nhiều so với tiền vé vào cửa.

Lam Khê suy tư một hồi, sau khi tìm hiểu Thành Buôn Bán Sơn Hải trong mấy ngày nay, cô biết được trà tinh thần rất sang quý, nếu có thể uống ở tiệc trà xã giao thì không tính là lỗ.

- Ta mua!

Cô cắn răng lấy ra đồng Huyền Vũ thanh toán.

Nhập gia tùy tục, sau khi đi tới Thành Buôn Bán Sơn Hải thì cô đã chuyển đổi tinh thạch ma thú trên người thành đồng Huyền Vũ, như vậy sẽ thuận tiện cho việc tiêu phí hằng ngày.

Nhân viên phục vụ nhắc nhở:

- Quý khách cần phải giữ vé cẩn thận, buổi tiệc sẽ không có danh sách người đến, ngày mai ai có vé mới được tiến vào tiệc trà xã giao, đánh mất thì sẽ không được bổ sung.

- Ta hiểu rồi.

Lam Khê nghe vậy cẩn thận cất tấm vé thiếp vàng vào túi.

Khi cô xoay người muốn rời đi thì nhân viên phục vụ có lòng tốt nhắc nhở một câu:

- Quý khách, ngày mai người đi tiệc trà xã giao đều là quý tộc và phú thương, tốt nhất là ăn mặc đẹp một chút.

Lam Khê sửng sốt, không khỏi hỏi:

- Quần áo bây giờ của ta không được à?

Nhân viên phục vụ mỉm cười, lễ phép tìm từ nói:

- Quý khách có thể đến cửa hàng Vải Và Trang Phục một chút.

- Được rồi, ta sẽ đến đó xem.

Lam Khê mím môi.

Nàng suy nghĩ, ngày mai có thể sẽ gặp quốc vương của vương quốc Huyền Vũ, đúng là nên ăn mặc đẹp một chút, biết đâu cô có thể bằng vào sự xinh đẹp của mình mà khiến quốc vương bằng lòng cho thuê Trung tâm Huyền Vũ.

Nữ nhân viên phục vụ nhiệt tâm chỉ đường đi đến cửa hàng Vải Và Trang Phục, Lam Khê rời khỏi Trung tâm Huyền Vũ, đi theo chỉ dẫn của đối phương đến trước cửa một cửa hàng lớn, mặt tiền treo một tấm áp phích lớn, cô gái tóc bạc không khỏi há to miệng.

Trên áp phích, mười vị người mẫu vóc dáng xinh đẹp mặc trang phục mới nhất đứng chung một chỗ, một loại cảm giác quý khí ập vào mặt người xem.

Lam Khê nhìn quần áo da thú trên người mình, lập tức cảm thấy mình như một đứa nhà quê.

- Đúng là nên mua chút quần áo mới.

Khuôn mặt xinh đẹp của cô ửng đỏ, kiên trì đi vào cửa hàng Vải Và Trang Phục.

Cô vừa đi vào trong thì đã bị đủ loại trang phục với màu sắc và kiểu dáng đa dạng hấp dẫn, một số được mặc ở trên người hình nộm, thoạt nhìn vừa quý khí lại bắt mắt.

- Chào mừng quý khách, xin hỏi ta có thể giúp gì cho ngươi không?

Một nhân viên bán hàng đi lên trước chào hỏi.

- Ta muốn mua quần áo, ở đây có bộ nào thích hợp với ta không?

Lam Khê đỏ mặt nói.

Nhân viên bán hàng nghe vậy quan sát cô gái tóc bạc, suy tư một lát rồi nói:

- Quý khách, mấy bộ váy bên này đều rất thích hợp ngươi, có thể đi thử xem.

- Tốt.

Lam Khê không do dự, cầm váy tiến vào phòng thử quần áo.

Khi nàng thay váy mới, nhìn thấy bản thân trong gương lớn là biết ngay mình sẽ tốn rất nhiều đồng Huyền Vũ.

Cung điện, Khu Vực Trung Ương.

- Cộc cộc cộc ~

Cửa thư phòng bị gõ vang.

Giọng nói của Vân Hân truyền vào thư phòng:

- Bệ hạ, Thấm Lan đại nhân bảo ta đưa quần áo mặc ngày hôm nay qua đây.

- Đưa vào đi.

Giọng nói của Mục Lương vang lên.

- Cọt kẹt ~

Vân Hân đẩy cửa phòng ra, đưa quần áo mà Nguyệt Thấm Lan chọn vào thư phòng.

Mục Lương nhìn bộ quần áo màu trắng xanh đan xen nhau trên khay, không thể không bội phục Nguyệt Thấm Lan rất biết lựa chọn, màu sắc này xác thực rất thích hợp đến tiệc trà xã giao.

Vân Hân ngoan ngoãn nói:

- Thấm Lan đại nhân nói, thưởng thức trà là việc rất có nhã hứng, không thể mặc quá diễm lệ.

Mục Lương cười một tiếng, lắc đầu tự giễu nói:

- Ta chưa từng nghĩ từ diễm lệ này có thể sử dụng ở trên người mình.

Vân Hân nín cười, buông quần áo trong tay xuống, ngoan ngoãn nói:

- Bệ hạ, ta hầu hạ ngài thay quần áo, sắp đến giờ rồi.

- Ừm.

Mục Lương lên tiếng, đứng lên cởi áo khoác xuống.

Tiểu hầu gái đỏ mặt tiến lên trước gỡ nút thắt trên cổ áo Mục Lương, sau đó cởi áo sơ mi.

Vân Hân nhìn vóc người cường tráng của Mục Lương, khuôn mặt xinh đẹp cấp tốc đỏ bừng, động tác vẫn dịu dàng như trước, nhanh nhẹn khoác quần áo mới lên trên người của Mục Lương.

Mười phút sau, Mục Lương mặc chỉnh tề rời khỏi thư phòng, Nguyệt Thấm Lan và Ly Nguyệt đã chờ sẵn ở bên ngoài.

Nguyệt Thấm Lan nhìn thấy Mục Lương, đôi mắt màu xanh nước biển sáng lên:

- Bộ quần áo này rất thích hợp với ngươi, trông trí thức và thanh nhã.

- Là nhờ ánh mắt của ngươi tốt.

Mục Lương mỉm cười đáp.

Hắn nhìn về phía Ly Nguyệt, hôm nay cô không mặc Khôi Giáp U Linh mà là mặc bộ váy dài thuần trắng, cho người ta một loại cảm giác thanh tú và lạnh lùng.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Đó là đương nhiên, nhìn quần áo thiết kế do ngươi hun đúc lâu như vậy, không muốn hiểu cũng phải hiểu.

Hôm nay cô cũng trang điểm tỉ mỉ một phen, tóc búi cao kết hợp với hai cây trâm cài tóc đính ngọc bích, mỗi cử động đều lộ ra vẻ ưu nhã.

- Hôm nay mọi người đều rất xinh đẹp.

Mục Lương bình luận.

- Chị Thấm Lan chọn quần áo cho ta.

Ly Nguyệt dịu dàng nói.

Mục Lương khen ngợi:

- Rất đẹp, vô cùng thích hợp ngươi.

- Ta cũng cảm thấy như vậy.

Nguyệt Thấm Lan hờn dỗi cười gật đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận