Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1667: Nếu Như Có Thêm Một Vị Linh Khí Sư cao Cấp Thì Tốt Rồi, Tốc Độ Chế Tạo Thuyền Có Thể Nhanh Hơn

Già Lạc cầm bút lên, bắt đầu vẽ vào trang giấy, đem toàn bộ ý tưởng ghi hết lên trên giấy.

Đạp đạp đạp~~~

Tiếng bước chân từ bên ngoài phòng làm việc truyền đến, người của công xưởng chế tạo thuyền đã đến, là một Linh Khí Sư sơ cấp trẻ tuổi.

- Cộc cộc cộc~~~

Linh Khí Sư sơ cấp gõ cửa phòng.

Hắn lớn tiếng nói:

- Đại nhân Già Lạc, có Phi thuyền vận chuyển lắp ráp xong rồi, cần ngài đến Khải Linh.

- Biết rồi, nửa tiếng sau sẽ qua.

Già Lạc không ngẩng đầu mà lên tiếng, thậm chí còn không để cho Linh Khí Sư đi vào phòng làm việc.

- Vâng.

Linh Khí Sư sơ cấp đã tập mãi thành thói quen, sau khi truyền hết lời liền quay về công xưởng tạo thuyền.

Già Lạc ở lại phòng làm việc thêm nửa tiếng đồng hồ, viết hết linh cảm và ý tưởng ra, mới thản nhiên đứng dậy rời khỏi phòng làm việc.

Sau khi cô đến công xưởng tạo phi thuyền, vừa liếc mắt liền nhìn thấy Phi thuyền vận chuyển Trần Hoành to lớn ở trước mặt.

- Đại nhân Già Lạc.

Linh Khí Sư và Luyện Khí Sư hỗ trợ lắp ráp Phi thuyền Vận chuyển đều chào hỏi.

Luyện Khí Sư ở nơi này, đều là do Nguyệt Thấm Lan đưa đến từ Đại lục mới, đa số đều là Luyện Khí Sư sơ cấp, Luyện Khí Sư trung cấp chỉ có hai người.

- Ừm, khải linh trước.

Già Lạc gật đầu tỏ ý, cất bước đi về hướng Phi thuyền vận chuyển.

Cô đi đến trước Phi thuyền Vận chuyển khổng lồ, giơ tay ra đặt nhẹ Tinh thạch Ma thú lên trên Phi thuyền Vận chuyển, trong lúc đó có máu tươi chảy ra, bị Tinh thạch Ma thú hấp thu.

Dụ~~~

Gợn sóng vô hình lan tỏa ra, vết tích hợp lại ở trên chiếc phi thuyền đều biến mất, hai bên dung hợp lại với nhau, khiến cho nó trở thành một chỉnh thể.

Khải Linh chính thức bắt đầu, linh khí khải linh khổng lồ, cần tiêu hao lượng lớn sức lực và thời gian. Thời gian chậm rãi trôi qua, một tiếng trôi qua trong im hơi lặng tiếng.

Ầm ầm~~~

Lúc này, Phi thuyền Vận chuyển khổng lồ nhấc lên khỏi mặt đất, treo lơ lửng ở trên bầu trời ba mét. Già Lạc đồng thời vừa mở vừa nhắm hai mắt, sắc mặt hơi trắng bệch, tinh thần và sức lực tiêu cực lớn.

Cô khẽ thở một hơi, giọng nói bình tĩnh:

- Thành công rồi.

Cô nhớ đến Mục Lương đã nói, chế tạo tốt Phi thuyền Vận chuyển khổng lồ, thì tiếp theo là có thể vận chuyển hàng hóa đến các Vương quốc trong đất liền, để mở rộng thị trường giao dịch.

Hai chiếc phi thuyền khổng lồ hiện có, muốn vận chuyển hàng hóa quay về Đại lục cũ, không có cách nào dùng với thị trường buôn bán phát triển của Đại lục mới.

- Vẫn còn thiếu rất nhiều, còn cần càng nhiều phi thuyền hơn.

Già Lạc tự mình lẩm bẩm.

Cô nhìn về phía Công Xưởng Tạo Thuyền ở bên kia, còn có hai chiếc phi thuyền vận chuyển khổng lồ đã chế tạo được hơn một nửa, nửa tháng sau cũng có thể hoàn tất.

Tốc độ tạo thuyền này, phải dựa vào những đồng bạn hợp tác ở Đại lục cũ kia, để cung cấp đại đa số các bộ phận lắp ráp của phi thuyền, chở về các lắp ráp trực tiếp là được.

- Tiếp tục làm việc đi.

Già Lạc nhìn về phía đám người Luyện Khí Sư và Linh Khí Sư nói.

- Vâng.

Đám người cùng nhau đáp lại, xoay người đi về hướng hai chiếc Phi thuyền nửa thành phẩm kia.

- Người làm vẫn còn chưa đủ nhiều, nếu như có thêm một vị Linh Khí Sư cao cấp thì tốt rồi, tốc độ chế tạo thuyền có thể nhanh hơn.

Già Lạc tự mình nói mấy câu.

Cô quay người trở về phòng làm việc, tiếp tục nghiên cứu xe hơi.

………….

Phố Buôn Bán, bên trong tiệm nước hoa.

Tiểu Kiều đặt nước hoa mới lên trên giá hàng, tiện tay lau bụi bặm ở phía trên, rồi điều chỉnh bị trí của nước hoa. Bây giờ là buổi trưa, là ngay thời gian ăn cơm trưa, tiệm nước hoa lại yên tĩnh hiếm thấy.

- Duy Lệ Á, ngươi không sao chứ?

Tiểu Kiều xếp thêm hàng xong, quay đầu nhìn về phía Duy Lệ Á ở phía sau quầy.

Kèm theo kinh doanh của tiệm nước hoa càng ngày càng phát đạt, càng ngày có càng nhiều người nhận ra thân phận Hải Yêu của Duy Lệ Á, những ánh mắt tham lam nóng bỏng kia, khiến cho nàng rất không thoải mái.

- Ta không sao.

Duy Lệ Á miễn cưỡng mà cười lên.

Trong lòng cô thở dài, nếu như không phải vì đang ở thành Huyền Vũ, thì bản thân đã sớm bị người ta bắt đi rồi, kết cuộc chỉ có hai loại, một là bị bán đi làm nô lệ, còn một loại khác là trở thành thị nữ làm ấm giường.

- Thật sự là không sao chứ, sắc mặt của ngươi rất khó nhìn.

Tiểu Kiều cau mày quan tâm nói.

Duy Lệ Á chậm rãi lắc đầu:

- Có thể là do tối hôm qua ngủ không ngon.

Tiểu Kiều thở dài, biết Duy Lệ Á đang khó chịu chuyện gì.

Cô cất rổ đựng nước hoa đi, cất bước đi vào bên trong quầy, kéo lấy tay của cô gái Hải Yêu, dịu dàng nói:

- Duy Lệ Á, có muốn cùng với ta đi nói với đại nhân Hồ Tiên một chút hay không, để cho ngươi đến làm việc ở Phố Buôn Bán của Nội thành.

Nội thành, đều là người của Đại lục cũ, bọn họ đều không hề có tâm tư khác đối với tộc Hải Yêu.

- Không cần đâu, ta ở chỗ này là được rồi.

Duy Lệ Á lắc đầu, cô đến thành Huyền Vũ chính là 'nhập thế tu hành'.

- Ánh mắt của những người đó nhìn ngươi rất đáng sợ, nếu như không có pháp luật và pháp quy vẫn còn ở đây, thì ngươi cũng bị bọn họ bắt đi rồi.

Khuôn mặt nghiêm túc của Tiểu Kiều nói.

Duy Lệ Á thấp giọng nói:

- Chỉ cần ta không rời khỏi thành Huyền Vũ, thì sẽ không có chuyện gì.

Ánh mắt của Tiểu Kiều lộ vẻ phiền muộn nói:

- Chuyện này thì cũng khó mà nói được, có người sở hữu năng lực và ma pháp đặc biệt, cũng có thể vô tri vô giác mà bắt ngươi đi.

- Không phải chứ...?

Tay của Duy Lệ Á run run, ánh mắt cô lộ vẻ kinh sợ.

Tiểu Kiều nghiêm mặt nói:

- Vẫn nên là cẩn thận một chút thì sẽ tốt hơn, sau này ngươi không được hành động đơn độc nữa.

- Ừm ừm, ta biết rồi.

Ánh mắt của Duy Lệ Á lóe lóe lên, tâm trạng càng thêm thấp xuống.

Đạp đạp đạp~~~

Lúc này, có người đi vào tiệm bán nước hoa, là một người đàn ông cường tráng trọc đầu.

- Hoan nghênh quý khách~

Duy Lệ Á lấy lại tinh thần, đi ra quầy hàng để tiếp đãi khách hàng. Người đàn ông cường tráng đầu trọc đi lại bên cạnh giá hàng nước hoa, ánh mắt vừa giống có ý lại vừa giống vô ý mà nhìn về phía cô gái Hải Yêu.

Các ngón tay của Duy Lệ Á đan vào nhau, nhưng vẫn duy trì nụ cười như cũ mà nhìn vào người đàn ông. Người đàn ông trọc đầu dừng bước lại, bắt đầu không kiêng nể gì mà quan sát cô gái Hải Yêu.

- Quý khách, có chuyện gì có thể giúp đỡ cho ngươi không?

Chân mày của Duy Lệ Á bắt đầu nhíu lại. Người đàn ông cường tráng đầu chọc cười nhếch miệng, mở miệng hỏi:

- Ngươi là Hải Yêu đúng không?

- Không phải.

Con ngươi của Duy Lệ Á mở to ra, thề thốt phủ nhận.

Người đàn ông đầu trọc giễu cợt nói:

- Đừng giả vờ nữa, ta đã từng tiếp xúc gần gũi với Hải Yêu, ngươi và các cô ấy đều rất giống nhau, có mùi vị đặc biệt của tộc Hải Yêu.

- Quý khách, là muốn chọn loại nước hoa như thế nào?

Tiểu Kiều vội vàng đi lên phía trước, đứng chắn trước mặt Duy Lệ Á.

Cô đã có chút quen thuộc đối với những chuyện như thế này. Từ sau khi cô gái Hải Yêu đến tiệm nước hoa làm việc, cứ cách ba hôm lại gặp phải người như người đàn ông đầu trọc này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận