Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2240: Thử Nghiệm Linh Khí Mới.



Mục Lương nâng linh khí mới lên, bình tĩnh hỏi:

- Cần phải thí nghiệm mới biết được có thể sử dụng hay không?!

Già Lạc cảm thấy hứng thú đáp:

- Vậy bây giờ chúng ta đi thử một chút?

- Ừm, đi thôi.

Mục Lương thu lại linh khí mới, xoay người rời đi phòng làm việc.

Trong chính sảnh, Tiểu Tử thấy anh đi ra, cung kính hành lễ:

- Bệ hạ, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi.

- Để sau đi, ta còn có việc.

Mục Lương thuận miệng nói.

- Vâng.

Tiểu Tử chớp mắt, nhìn Mục Lương và Già Lạc rời đi cung điện.

- Chào buổi sáng....

Một giọng nói yếu ớt vang lên, Lưu Tâm bẽn lẽn bước ra Thiên Điện.

Tối hôm qua, cô ngủ lại cung điện, sát vách là tiểu hầu gái tên Tiểu Tử.

Tiểu Tử xoay người lại, ngọt ngào chào hỏi:

- Chào buổi sáng tiểu thư Lưu Tâm, tối hôm qua ngươi có ngủ ngon không?

- Ừ ừ, rất thoải mái.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lưu Tâm ửng hồng.

Tối hôm qua, cô nằm trên giường lớn suýt nữa lại bật khóc lần nữa, lần đầu tiên được ngủ giường, hóa ra lại thư thái như vậy.

- Vậy là tốt rồi.

Tiểu Tử cười gật đầu, nhẹ nhàng bảo:

- Bữa sáng đã chuẩn bị xong, nếu tiểu thư Lưu Tâm đói bụng thì có thể đi ăn.

Lưu Tâm chớp mắt, đỏ mặt nói:

- Ta có thể ăn sao?

Tiểu Tử gật đầu nói:

- Đương nhiên rồi, đại nhân Thấm Lan đã nói ngươi có thể coi nơi đây như nhà của mình, tạm thời cứ ở lại đây, khi nào tìm hiểu rõ ràng tình huống ở thành Sóng Nhĩ thì ngươi có thể quyết định trở về hay không.

Ny Cát Sa đã phân phó nhân viên tình báo ở vương quốc Hải Đinh đến thành Sóng Nhĩ điều tra, chậm thì ba ngày, nhanh thì hai ngày sẽ có tin tức truyền về.

- Ta, ta không muốn trở về đó.

Lưu Tâm đỏ mắt nói.

- Hở?

Tiểu Tử sửng sốt một chút.

- Ta có thể tìm việc làm ở chỗ này không?

Lưu Tâm ngẩng đầu lên, ánh mắt có chút lo sợ và thấp thỏm.

Khuôn mặt của cô nghiêm túc nói tiếp:

- Ta có thể rửa thùng phân....

Tiểu Tử thanh thúy nói:

- Không cần đâu, chúng ta không có thùng phân, mọi người đều dùng bồn cầu, đi theo đường ống là có thể đến hố rác.

Lưu Tâm cắn môi dưới nói:

- Ta có thể làm việc khác, không nhất định phải ở lại chỗ này, chỉ là ta không muốn trở lại thành Sóng Nhĩ nữa.....

Thành Sóng Nhĩ lưu lại ký ức kinh khủng cho cô gái tóc cam đất, cho nên cô tình nguyện lưu lạc đất khách cũng không muốn trở về.

- Ngươi cứ ở lại đây trước đi, trong khu Trung Ương có rất nhiều công việc thích hợp ngươi, ngươi cũng có thể đi làm ở nhà xưởng, không cần phải cọ rửa thùng phân nữa.

Giọng nói ưu nhã vang lên, Nguyệt Thấm Lan uyển chuyển bước tới gần.

- Đúng vậy, ngươi có thể phụ giúp xử lý hoa cỏ nha!

Tiểu Tử gật đầu nói.

Công việc cũ của Lạc Bố Lạc Nhi là xử lý hoa cỏ, sau đó được Hồ Tiên nhìn trúng nên đi làm trợ lý.

Đôi mắt cam của Lưu Tâm lập tức sáng lên, vội vã hỏi:

- Ta có thể nhận việc này sao?

- Đương nhiên rồi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

- Vâng, cảm ơn.

Hai mắt của Lưu Tâm đỏ bừng, nước mắt lại muốn tuôn trào.

- Được rồi, đừng khóc.

Nguyệt Thấm Lan nhức đầu cản lại, cô đã nhận ra đây là một cô gái mít ướt, cứ cảm động là sẽ khóc.

- Vâng.

Lưu Tâm vội vã ngừng nước mắt.

………….

- Ào ào ào ~~~

Nước biển cuồn cuộn, hai bóng người chợt lóe lên.

Mục Lương mang theo Già Lạc xuất hiện ở biển cả mênh mông vô bờ.

- Chạy xa như vậy sao?

Già Lạc quay đầu nhìn phía sau, có thể mơ hồ nhìn thấy kênh Sương Mù.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Vì lý do an toàn, nếu không phá hủy mặt đất vương quốc còn phải đi tu sửa.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, dưới chân xuất hiện một mảnh mây mù, nâng đỡ chân của hai người.

Già Lạc đạp mây mù mềm mại, liếc nhìn bàn tay bên hông, cười nhạt nói:

- Có thể buông tay rồi.

Mục Lương chớp mắt, nhấp môi nói:

- Xin lỗi.

Đôi mắt đẹp của Già Lạc hiện ra ý cười, cong môi nói:

- Ta biết trong lòng bệ hạ rất bình tĩnh.

Mục Lương cười một tiếng, hoàn toàn đúng như vậy.

Già Lạc nhã nhặn nói:

- Bệ hạ, bắt đầu thực nghiệm thôi.

- Ừm.

Mục Lương lên tiếng, lật tay lấy ra linh khí mới chế tạo xong.

Linh khí mới có hình dạng ống trụ tròn rộng hai mét, dài bốn mét, bên trên tràn đầy văn lộ bất quy tắc, đó là văn lộ sau khi dung hợp tài liệu lại với nhau, cộng thêm ma pháp trận hệ lôi càng khiến nó trở nên phức tạp hơn gấp bội.

Anh giơ tay lên, linh khí mới lơ lửng, tản ra ánh sáng màu tím.

- Nhìn có vẻ rất nhẹ.

Già Lạc thuận miệng nói.

Mục Lương gật đầu đáp:

- Cũng không nặng lắm, chỉ khoảng hơn bảy trăm cân thôi.

- Hơn bảy trăm cân!

Đôi mắt đẹp Già Lạc hơi co giật, hơn bảy trăm cân, chín mươi chín phần trăm binh sĩ không cầm lên được.

- Tìm một mục tiêu đi.

Mục Lương ngắm nhìn xung quanh, ngoại trừ nước biển thì vẫn là nước biển.

Anh suy nghĩ một hồi, quyết định tự tạo một cái bia ngắm.

- Ào ào ~~~

Mục Lương vung tay lên, nước biển cuồn cuộn dựng lên, hình thành một con sóng lớn cao trăm mét, hơi chuyển động suy nghĩ, khí tức hàn băng khuếch tán ra rồi đông lại sóng lớn, đồng thời kết băng cả vùng biển xung quanh.

- Vù vù vù ~

Khí lạnh thổi tới khiến hàng lông mi nhỏ dài của Già Lạc treo một tầng sương lạnh.

Cô mở to hai mắt, giơ tay nhẹ nhàng lau đi sương lạnh thổi tới.

- Đừng chớp mắt.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, giơ tay khoác lên trên linh khí đang nổi lơ lửng.

Già Lạc tập trung tinh thần, nhìn anh vươn tay nhấn xuống tinh thạch ma thú ở trên linh khí.

- Lách tách ~~~

Ngay sau đó, miệng linh khí bắt đầu xuất hiện tia điện phát ra những tiếng lách tách.

Già Lạc mở to hai mắt, một cột ánh sáng tím bắn ra từ linh khí, trúng vào núi băng ở phía xa.

- Ầm ầm ~~~

Tiếng nổ kịch liệt vang lên, hồ quang điện màu tím che trời lấp đất, núi băng nổ tung thành mảnh vụn.

Miệng của Già Lạc hơi run lên, mái tóc bị sóng xung kích thổi bay.

- Ừm, uy lực cũng không tệ lắm.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

-... Như vậy chỉ là không tệ lắm?

Già Lạc cất cao giọng hỏi lại rồi bảo.

- Uy lực này đã đủ kích sát một vài cường giả cấp 9 rồi!

Mục Lương nhìn linh khí đang tỏa nhiệt, giải thích:

- Nó chỉ có thể đối phó một ít cường giả hoặc ma thú cấp 9 hành động chậm chạp thôi, cường giả linh hoạt chú ý một chút thì vẫn có thể tránh thoát.

Già Lạc nghiêm túc nói:

- Nếu vậy thì có thể phối hợp với vũ khí tiêu diệt trọng lực là được, ta cam đoan là bách phát bách trúng.

- Ý kiến không tồi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Vũ khí tiêu diệt trọng lực chính là lợi dụng trọng lực để hạn chế hành động của cường giả, khi trọng lực gia tăng đến một lúc nhất định thì thậm chí có thể đè chết kẻ địch.

Mục Lương đang dựa trên vũ khí tiêu diệt trọng lực để nghiên cứu cải tiến thêm, nghĩ xem có thể chế tạo ra được vũ khí Lỗ Đen Trọng Lực hay không.

Già Lạc tò mò hỏi:

- Linh khí này cần bao nhiêu năng lượng cho một lần xạ kích vậy?

- Hai viên tinh thạch ma thú cấp 8.

Mục Lương nói với vẻ mặt đau lòng.

- Vậy thì không thể sử dụng bậy bạ được.

Già Lạc chậm rãi gật đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận