Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3168: Bọn họ nói cái gì sẽ tin ? « 1 càng ». (length: 7686)

Mục Lương nghe Linh Na nói xong thì rơi vào trầm tư, rồi mở miệng hỏi: "Trong sách sử của các ngươi, thời gian ghi chép xa nhất là thời gian nào?"
Linh Na khẽ há miệng, giọng nói có phần mờ mịt: "Ba vạn năm trước."
Mục Lương lại hỏi: "Ba vạn năm trước sao, vậy xa hơn nữa thì sao?"
Linh Na lắc đầu, giọng run run: "Ta không biết, có lẽ trong sách sử của các bộ lạc khác có ghi chép."
"Vậy sao, có lẽ à."
Mục Lương mỉm cười.
Linh Na nhìn nụ cười trên mặt người đàn ông, trong lòng bắt đầu xao động, lẽ nào bên ngoài đại lục Bích Lũy thật sự có một thế giới bao la hơn?
Mục Lương nhìn về phía Đồ Lệ Na, lạnh nhạt nói: "Ta đã làm xong việc ta đáp ứng ngươi, giao dịch của chúng ta cũng đến đây kết thúc."
Đồ Lệ Na run rẩy cả người, lo lắng nhìn hắn, nói: "Bệ hạ phải đi sao?"
"Không vội, tìm chút dược thảo rồi đi."
Mục Lương thản nhiên đáp.
Hắn muốn luyện chế Trường Sinh Dược, cần rất nhiều dược thảo hơn nữa, hiện giờ còn thiếu vài chục, thậm chí cả trăm loại.
Mục Lương còn muốn tích lũy một ít dược thảo phòng khi dùng đến, dù sao Thần Chi đại lục này đâu phải muốn vào là vào được.
Nghĩ đến đây, hắn liếc nhìn Đồ Lệ Na, nếu về sau còn muốn đến Thần Chi đại lục, mà không có nàng thì có phải là sẽ không vào được nữa không?
Ánh mắt Mục Lương lóe lên, nghĩ sẽ tìm cơ hội bày một ma pháp trận không gian truyền tiễn mười tám, hoặc là dùng không gian Truyền Tống Môn xem thử có thể ra vào Thần Chi đại lục bình thường không.
Vương quốc Huyền Vũ có mấy cái ma pháp trận truyền tống không gian chưa sử dụng, chỉ cần thay đổi tọa độ của Truyền Tống Trận mới xây bên này là có thể thực hiện truyền tống theo định hướng.
Đồ Lệ Na cắn môi dưới, đề nghị: "Bệ hạ, hay là ta cứ đi theo các ngươi, có lẽ có thể giúp được gì đó."
"Giúp cái gì?"
Mục Lương nhìn thẳng vào mắt nàng, bình thản hỏi.
Đồ Lệ Na vội vàng nói: "Bệ hạ, nơi này dù sao cũng là Thần Chi đại lục, mà ta là người Thần tộc, có lẽ có một số việc cần dùng đến ta, hơn nữa các ngươi còn chưa rời khỏi Thần Chi đại lục, có lẽ cũng cần sự giúp đỡ của ta."
Trong lòng nàng đang xoắn xuýt, Thần Chi đại lục không hề có chút trung thành nào với nàng, ở lại đây có phải là sự lựa chọn tốt nhất không?
Trước khi đưa ra quyết định, Đồ Lệ Na muốn tiếp tục đi theo Mục Lương, tiện thể cùng nhau khám phá Thần Chi đại lục, rồi quyết định có nên ở lại đây hay không.
Nàng hiểu rõ, trước khi chưa rõ ở lại Thần Chi đại lục có an toàn không thì đi theo Mục Lương vẫn là an toàn nhất.
"Ngươi rất thông minh."
Mục Lương nhìn cô gái đột ngột nói.
Mặt Đồ Lệ Na đỏ ửng lên, rõ ràng là những toan tính trong lòng đều bị người đàn ông nhìn thấu.
Nàng hơi ngẩng mặt, giọng chân thành nói: "Bệ hạ, ta nói cũng là nói thật mà."
Mục Lương khẽ cười, gật đầu nói: "Ngươi nói cũng không sai."
Đồ Lệ Na âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười nói: "Bệ hạ, tiếp theo chúng ta đi đâu?"
Mục Lương nghe vậy liền nhìn về phía Linh Na, mở miệng nói: "Không mời chúng ta đến bộ lạc nghỉ ngơi một chút sao?"
Môi Linh Na run lên, thận trọng hỏi: "Mục đích của các ngươi là gì?"
Mục Lương mỉm cười đáp: "Chúng ta chỉ tìm dược thảo và linh thú, không có hứng thú gì với bộ lạc của các ngươi, đến bộ lạc các ngươi cũng chỉ muốn hỏi thăm một vài thông tin liên quan đến dược thảo mà thôi."
Hắn thật sự không có thời gian để vào rừng rậm và lên núi tìm dược thảo, cách tốt nhất là đi giao dịch ở từng bộ lạc hoặc là hỏi thăm tin tức về loại dược thảo cần tìm, có mục đích thì hiệu suất mới cao được.
Linh Na nhìn chằm chằm vào mắt Mục Lương, muốn biết được sự thật trong lời nói của hắn đến đâu.
Mục Lương thản nhiên, mỉm cười nói: "Với thực lực của ta, muốn đi thì ngươi cũng ngăn cản không nổi."
Con ngươi Linh Na co lại, không thể nhìn thấu được thực lực của Mục Lương, nếu tộc trưởng của bộ lạc mạnh hơn hắn, thì để cho hắn đi cũng không sợ. Nhưng nếu Mục Lương mạnh hơn tộc trưởng, không cho hắn đi dường như cũng vô ích.
"Hô... hô..."
Nàng từ từ thở ra một hơi, nói giọng đanh thép: "Ta biết rồi, hy vọng các ngươi không lừa gạt ta, bằng không dù chết, ta cũng muốn các ngươi phải trả giá đắt."
"Được."
Mục Lương mỉm cười.
Đôi mắt đẹp của Đồ Lệ Na sáng lên, sắp được đến bộ lạc của người Thần tộc, có thể thực hiện nguyện vọng của cha mẹ.
Nàng muốn nhìn xem bộ lạc của người Thần tộc là như thế nào, để tính tiếp cho dự định sau này.
"Đi theo ta."
Linh Na liếc nhìn mấy người một lượt, xoay người về phía khu rừng phía sau.
"Được."
Mục Lương nắm tay Ly Nguyệt đi theo.
Đồ Lệ Na nắm chặt chiếc túi trên người, bên trong có di vật của cha mẹ, nàng muốn tìm một chỗ trên Thần Chi đại lục để xây mộ chôn quần áo và di vật.
Ba người đi theo Linh Na xuyên qua một mảng rừng nhỏ, rất nhanh đã thấy một hồ nước lớn, phía bên kia hồ chính là con sông đảo lưu cùng với dãy núi cao chót vót.
"Bịch...bịch...bịch..."
Ở bờ hồ là một khu nhà được dựng lên từ da thú, hoặc bằng đá hoặc là gỗ.
Gần sát mép hồ có một căn nhà đá lớn, có thể chứa cả trăm người.
Ở trước cửa nhà đá có treo một cái đầu lâu động vật không rõ tên, cho người ta một cảm giác ớn lạnh.
Ở cửa của các căn phòng đều có một cái nồi đá lớn, bên trong đang nấu gì đó, tỏa ra một mùi khó ngửi, có thể thấy lá cây và xương thú đang được nấu nhừ trong đó.
Xung quanh bộ lạc có một hàng rào làm bằng xương thú, trên đó có những hoa văn huyền ảo hiện lên.
Mục Lương quan sát hàng rào xương thú, có thể cảm nhận được năng lượng dao động, thứ này có vẻ phòng thủ còn tốt hơn so với tường bao bằng đá.
"Đến rồi."
Linh Na đi về phía cửa bộ lạc, trên cổng có một kiến trúc như tháp canh, có người ở trong đó gác. Mục Lương gật đầu, ánh mắt đảo qua các căn nhà gỗ, rồi dừng lại ở những chiếc nồi đá một lát.
"Linh Na, về nhanh vậy sao?"
Từ xa có người cất tiếng chào.
Họ đều mặc áo da thú, tóc tai bù xù xõa xuống hoặc là tùy tiện búi lên, nhìn giống như người rừng. Mục Lương kinh ngạc, sao người ở đây vẫn còn ở thời kỳ bộ lạc vậy.
Không đợi Linh Na giải thích, những người trong bộ lạc đều phát hiện ra nhóm Mục Lương, lập tức trở nên cảnh giác. Một đại hán mặc áo da thú trầm giọng hỏi: "Linh Na, bọn họ là ai?"
"Tức Ân đại ca, bọn họ là người từ bên ngoài đến."
Linh Na giải thích.
Đại hán tên Tức Ân trợn tròn mắt, nghiêm giọng nói: "Người từ bên ngoài đến, sao có thể mang về bộ lạc được?"
Mọi người trong bộ lạc đều mặt lạnh, căng thẳng nhìn chằm chằm vào nhóm Mục Lương.
"Tức Ân đại ca, bọn họ đến từ bên ngoài Thần Chi đại lục."
Linh Na vội vàng giải thích.
Cô sợ các tộc nhân hiểu lầm, lại bồi thêm một câu: "Đó là do bọn họ tự nói."
"Xôn xao..."
Lời của cô vừa dứt, các tộc nhân vây lại đều xôn xao cả lên, trong mắt đều là sự không tin và nghi ngờ.
"Không thể nào, chưa từng nghe ai nói có thể vượt qua được đại lục Bích Lũy, đừng nói là người từ bên ngoài."
Các tộc nhân đều lắc đầu, không ai tin.
Tức Ân lạnh lùng nói: "Linh Na, muội vẫn còn quá đơn thuần, bọn họ nói gì muội cũng tin sao?"
Linh Na ấm ức cau mày, bực dọc nói: "Tức Ân đại ca, ta rất khó giải thích, để bọn họ tự giải thích cho huynh đi."
. .
Ps: «1 chương»: Đang viết phần 2. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận