Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1131: Kế Hoạch Huấn Luyện Kỵ Binh



Mục Lương mang theo Nguyệt Thấm Lan đi đến lầu hai. Hai người còn chưa tới căn tin, đã ngửi thấy mùi thịt. Bố cục của căn tin nơi này không khác là bao so với căn tin của khu Trung Ương, có điều nơi đây lớn hơn rất nhiều, lại còn nhiều chỗ ngồi đặt bừa bãi khắp nơi.

Lúc này, người đã ngồi hơn phân nửa chỗ trống trong căn tin, còn có rất nhiều Thành Phòng Quân cả người đầy mồ hôi đang xếp hàng ngoài cửa sổ.

Đạp đạp đạp......

- Thành chủ đại nhân, muốn ăn cơm ở căn tin sao?

Cầm Vũ mang theo Lôi Đức Lợi Sâm bước nhanh vào căn tin. Hai người vừa trở về, sau khi nghe Thái Căn thuật lại, đã vội vàng lên tới đây.

- Ừm.

Mục Lương lạnh nhạt đáp.

-.....

Cầm Vũ há miệng thở dốc, cô không biết nên nói gì cho phải.

- Thành chủ đại nhân tìm một chỗ ngồi đi, ta đi giúp ngươi lấy đồ ăn.

Cô bỏ lại một câu, sau đó đi tới cửa sổ căn tin.

- Vậy ngồi đi.

Khóe môi Mục Lương cong lên, anh và Nguyệt Thấm Lan ngồi xuống một bàn trống.

Lầu hai căn tin nhất thời an tĩnh lại, lúc này mọi người mới biết thành chủ đại nhân tới, cho nên bọn họ theo bản năng tự động đè thấp âm thanh xuống. Lôi Đức Lợi Sâm do dự một chút, sau đó hắn cũng đi theo Cầm Vũ tới cửa sổ, hỗ trợ bưng bát bưng đĩa.

Không bao lâu sau, hai người bưng mấy chén đĩa trở về, đều là những bát tô đựng đồ ăn căn tin.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp con ngươi màu lam, nhẹ giọng đọc tên những món ăn:

- Khoai lang hầm thịt, bánh thịt chiên, canh rau xanh...

- Thoạt nhìn cũng không tệ lắm.

Mục Lương nhíu mày, anh nhận lấy đôi đũa do Cầm Vũ truyền tới.

- Ta ăn thử xem......

Nguyệt Thấm Lan cầm lấy chiếc đũa, gắp một miếng thịt bỏ vào trong miệng, nhai vài cái sau đó nuốt xuống.

- Hương vị thế nào?

Mục Lương nói xong lập tức vươn chiếc đũa.

Nguyệt Thấm Lan bình luận:

- Hương vị khẳng định không ngon như mấy người Tiểu Lan, Tiểu Nặc làm.

- Ừm, đúng vậy, nhưng cũng không tệ lắm.

Sau khi Mục Lương ăn xong một miếng thịt, anh cũng đồng ý với cách nói này

Anh ôn hòa nói:

- Nên tăng tỉ lệ canh rau xanh thêm một chút nữa, ừm tăng thêm một bát canh đi, canh xương hung thú hầm ngô.

Canh xương hung thú hầm ngô, rất giàu dinh dưỡng, có thể bổ sung thân thể cho Thành Phòng Quân.

Vâng.

Đôi mắt xanh xinh đẹp của Cầm Vũ lóe sang, trong lòng có chút kinh ngạc, Mục Lương thực sự rất quan tâm tới Thành Phòng Quân.

- Ngồi xuống cùng nhau ăn đi, ăn xong lại mang ta đi xem kỵ binh do ngươi tuyển.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

- Vâng.

Cầm Vũ cầm tới một chiếc ghế rồi ngồi xuống.

……….

Thùng thùng đông…

Chuông Huyền Vũ trong quân doanh bị gõ vang, bây giờ là hai giờ chiều.

Đinh đong đinh đong …

- Đoàn kỵ binh tập hợp.

Thái Căn thổi cây còi trong tay.

Công tác huấn luyện Thành Phòng Quân đã giao lại cho Lôi Đức Lợi Sâm, vì vậy hắn và Cầm Vũ, bắt đầu phụ trách huấn luyện kỵ binh và hải quân.

Đạp đạp đạp…

Trong toà nhà ký túc xá nhất thời truyền đến những tiếng vang ồn ào, chỉ chốc lát sau, binh sĩ mặc quân phục chỉnh tề đã chạy ra khỏi toà nhà, và vội vã đi vào sân huấn luyện.

Những người này đều là binh sĩ Cầm Vũ vừa chọn ra hồi sáng, hiện tại hai người gọi bọn họ ra đây để chuẩn bị tham dự huấn luyện kỵ binh.

- Nghiêm.

Thái Căn nghiê mặt hô.

Đạp!

Bọn lính phối hợp đứng thẳng thân thể, điều chỉnh đội hình.

- Nghỉ.

Thái Căn tiếp tục truyền chỉ lệnh.

Đạp đạp đạp…

Tiếng bước chân truyền đến, đám người Mục Lương và Cầm Vũ đến đây.

- Cúi chào thành chủ đại nhân.

Thái Căn nâng tay cúi chào.

Còi xoát...

Nhóm Thành Phòng Quân chỉnh tề nâng tay cúi chào. Mục Lương cũng nâng tay lên, chào bọn họ theo nghi thức quân đội.

Cầm Vũ nghiêm túc giới thiệu:

- Thành chủ đại nhân, sáng nay, ta tuyển ra tổng cộng một ngàn người.

- Ừm, nói một chút kế hoạch huấn luyện đi.

Mục Lương gật đầu nói.

Cầm Vũ nghiêm túc trả lời:

- Ta đã dự tính sắp xếp như thế này, giai đoạn trước cần một tháng thời gian, bọn họ sẽ được huấn luyện thống nhất, giai đoạn sau mới tách năm trăm khinh kỵ binh, năm trăm trọng kỵ binh ra huấn luyện.

- Hạng mục huấn luyện cụ thể là gì?

Mục Lương nghiêng đầu nhìn mắt Cầm Vũ.

- Huấn luyện bắn cung, huấn luyện va chạm, huấn luyện tính cân bằng, huấn luyện tính thích ứng với toàn bộ địa hình…

Cầm Vũ gằn từng chữ.

- Huấn luyện tính thích ứng với toàn bộ địa hình là cái gì?

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc hỏi.

Cầm Vũ liếc mắt nhìn Mục Lương một cái, kiên nhẫn nói:

- Ta nghĩ đây là một loại năng lực rất mạnh, có thể thích ứng với nhiều loại địa hình phức tạp, kỵ binh cũng có thể thích ứng với mọi sự biến hóa của hoàn cảnh.

- Hoá ra là như vậy...

Nguyệt Thấm Lan giật mình gật đầu.

- Tốt lắm.

Mục Lương cũng cảm thấy vừa lòng.

- Thành chủ đại nhân, trang bị cho kỵ binh...

Cầm Vũ muốn nói lại thôi.

- Xưởng linh khí sẽ phụ trách sản xuất khôi giáp dành cho kỵ binh.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

Khinh kỵ binh và trọng kỵ binh cần những loại khôi giáp khác nhau.

Khôi giáp dành cho khinh kỵ binh có yêu cầu là nhẹ nhàng, linh hoạt.

Mà trọng kỵ binh cần theo đuổi lực phòng ngự và lực lượng, như vậy khôi giáp dành cho bọn họ sẽ tương đối nặng, còn cần trang bị giáp và lá chắn.

- Vậy là tốt rồi.

Con ngươi màu xanh Cầm Vũ sáng lên.

- Mục Lương, có thể dùng khôi giáp Cua Quỷ Xanh không?

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc nói.

- Số lượng khôi giáp Cua Quỷ Xanh có hạn, hơn nữa trọng điểm bất đồng, không thích hợp với kỵ binh.

Mục Lương giải thíc.

Nghiêm khắc mà nói khôi giáp Cua Quỷ Xanh, chỉ là một loại ngụy linh khí sơ cấp, chỉ đơn thuần dùng xác ngoài của Cua Quỷ Xanh ghép lại mà thành, chính vì vậy phương diện sức nặng và lực phòng ngự, chỉ có thể nói là không kém mà không mạnh mẽ.

- Ừm.

Nguyệt Thấm Lan cái hiểu cái không gật đầu.

- Thành chủ đại nhân, huấn luyện kỵ binh, còn cần tọa kỵ…

Cầm Vũ có chút ám chỉ nói.

- Lập tức sẽ có tọa kỵ.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

Không bao lâu sau, từ mặt đất truyền đến những âm thanh chấn động. Mọi người nghiêng đầu nhìn lại.

Từ phương hướng tường thành, đàn kiến thợ vượt qua tường vây, rất nhanh đã chạy tới quân doanh.

- Hung thú xâm lấn!

- Cảnh giới, mau cảnh giới!!

Thành Phòng Quân cao giọng hô, tất cả đều rút ra vũ khí luôn mang theo bên mình.

- Tất cả dừng tay.

Cầm Vũ vội vàng hô.

Nhóm Thành Phòng Quân ngạc nhiên, nhưng phục tùng mệnh lệnh là thiên chức của bọn họ, vì vậy tất cả lập tức hạ vũ khí xuống.

Ngàn con kiến thợ đi tới trước mặt Mục Lương, sau đó phủ phục trên mặt đất tỏ vẻ thần phục.

Chúng có hai loại hình thể chủ yếu, là loại dài hai mét và ba mét, phân biệt là kiến thợ cấp bốn cùng kiến thợ cấp năm. Kiến thợ cấp bốn có hình thể nhỏ hơn, thích hợp cho khinh kỵ binh.

Kiến thợ cấp năm có hình thể to lớn, phương diện lực lượng và sức nặng vượt trội hơn, thích hợp cho trọng kỵ binh.

- Những con này chính là tọa kỵ?

Cầm Vũ sửng sốt một chút.

- Đúng vậy, những con có hình thể nhỏ hơn, thích hợp với khinh kỵ binh, những con có hình thể lớn hơn, thích hợp với trọng kỵ binh, chuyện còn lại giao cho ngươi đi sắp xếp.

Mục Lương thản nhiên nói.

- Vâng!

Cầm Vũ nghiêm túc gật đầu.

Ánh mắt nhóm kỵ binh đầy lửa nóng, bọn họ đã từng là Thành Phòng Quân, nhưng đây là lần đầu tiên họ tiếp xúc với toạ kỵ hung thú, cho nên cực kỳ kích động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận