Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 371: Xưởng Làm Muối

Nếu cô gái tai thỏ biết có bình muối tinh nhỏ này, chắc cô ấy sẽ rất vui vẻ.
Ly Nguyệt dọn dẹp bàn làm việc, nhẹ giọng hỏi:
- Về việc làm mỏ muối, phải xử lý như thế nào?
- Ừm, ta sẽ mở Xưởng Làm Muối, chỉ là hiện tại còn thiếu người.
Mục Lương cảm thán một tiếng.
Anh xoay người lấy ra giấy bút, lại nghiêm túc ghi chép những thay đổi nhỏ trong quá trình làm ra muối vừa rồi.
Nửa giờ sau.
Nguyệt Thấm Lan đi tới phòng làm việc gặp Mục Lương.
Đôi mắt màu xanh nước biển của cô nhìn quanh phòng làm việc, dịu dàng hỏi:
- Mục Lương, tìm ta có chuyện gì vậy?
Mục Lương đưa tài liệu viết tốt những thay đổi nhỏ cho Nguyệt Thấm Lan:
- Cầm lấy đi, đây là phương pháp luyện chế muối tinh, ta đã ghi chép cặn kẽ quá trình rồi.
- Muối tinh?
Nguyệt Thấm Lan nhướng lông mày nhỏ nhắn một cái, kinh ngạc lên tiếng.
- Ừm, loại muối tốt nhất.
Mục Lương ra hiệu trên bàn làm việc, chỉ chiếc bình chứa muối tinh.
- A, sao muối lại có màu xanh?
Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc.
Cô đưa tay vặn mở nắp bình, cúi đầu ngửi một cái, không có thể ngửi được mùi vị gì, lại đưa tay cầm lên hạt muối tinh nhỏ, bỏ vào trong miệng thưởng thức.
- Khụ khụ, mặn quá.
Nguyệt Thấm Lan che miệng ho nhẹ, lập tức ngưng tụ nước uống vào, pha loãng vị mặn.
- Cảm giác thế nào?
Bên trong đôi mắt màu đen của Mục Lương trong hiện lên ý cười.
- Muối rất tốt, cho tới bây giờ ta chưa từng được nếm qua mùi vị như vậy.
Nguyệt Thấm Lan khôi phục lại vẻ ưu nhã.
Cô chỉnh lại mái tóc dài, lau đi giọt nước bên khóe miệng, hỏi:
- Là ngươi mới nghiên cứu ra được ư?
- Ừm, ta dự định mở Xưởng Làm Muối.
Mục Lương gõ nhẹ xuống tài liệu làm muối trong tay Nguyệt Thấm Lan.
- Ta biết rồi, giao cho ta.
Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn tài liệu, chậm rãi gật đầu, rồi xoay người rời đi, bước chân đoan trang ưu nhã.
Thành Huyền Vũ, trong cung điện Khu vực Trung ương.
Cộc cộc cộc !
Cửa thư phòng bị gõ vang.
Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa ra đi tới, đặt bình pha lê trong tay ở trước mặt Mục Lương.
Cô nhu hòa nói:
- Mục Lương, đây là nhóm muối tinh đầu tiên do Công Xưởng Làm Muối tinh luyện ra, ngươi xem một chút có đúng chưa?
Công Xưởng Làm Muối đã mở được hai ngày, trải qua quá trình không ngừng hoàn thiện điều chỉnh, hôm nay chính thức bắt đầu vận hành sản xuất.
Mục Lương nghe vậy, mở ra bình pha lê, kiểm tra màu sắc và độ tinh khiết của muối tinh.
Anh bóc lên một ít muối tinh, đặt ở trong miệng cẩn thận nhấm nháp, vị mặn tản ra trong miệng, không có vị đắng với chua xót, điều này chứng tỏ muối tinh đã tinh luyện thành công.
- Ừm, hợp cách, cứ dựa theo muối tinh như vậy tiếp tục tinh luyện.
Mục Lương gật đầu hài lòng nói.
- Ừ.
Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu.
Cô lại hỏi:
- Vậy sau khi tinh luyện thành công muối tinh, có thể đặt ở Sở Giao Dịch không?
- Có thể.
Mục Lương ôn hòa nói.
Anh lại suy nghĩ, nói bổ sung thêm:
- Một cân bán giá năm đồng, yêu cầu mua sắm bằng thẻ căn cước, mỗi người mỗi tháng chỉ cho phép mua hai cân.
- Ta hiểu rồi.
Nguyệt Thấm Lan gật đầu lần nữa.
Mục Lương nhẹ giọng hỏi:
- Số lượng tồn kho của lúa mì là bao nhiêu?
Lúa mì đã thu hoạch ba lần, diện tích trồng cũng càng lúc càng lớn, còn giảm diện tích trồng cải trắng với cà chua.
Trong tương lai, lúa mì sẽ trở thành món chính chủ yếu nhất, nên diện tích trồng chỉ có thể càng ngày càng lớn.
- Đã đổ đầy 3 nhà kho.
Nguyệt Thấm Lan thanh nhã đáp.
Nhóm lúa mì thứ tư đã gieo xuống, có phân bón và Lĩnh Vực Tinh Thần thúc đẩy sinh trưởng, nhóm lúa mì thứ tư sẽ thu hoạch rất nhiều.
- Ừm, lúa mì kia cũng có thể mang một ít đặt ở Sở Giao Dịch .
Mục Lương ôn nhuận nói.
Nguyệt Thấm Lan âm thầm nhớ, lập tức nói:
- Vậy cần phải mở rộng Sở Giao Dịch mới được.
- Mở rộng Sở Giao Dịch ......
Mục Lương nhíu mày trầm tư.
Sau đó, trong mắt lóe lên ánh sáng, anh nhớ tới mô hình siêu thị ở Địa Cầu.
Anh cầm bút lên, kéo qua một trang giấy, vùi đầu viết rất nhanh.
Lông mày nhỏ nhắn của Nguyệt Thấm Lan hơi nhếch lên, Mục Lương lại có ý tưởng mới?
Mười lăm phút sau.
- Ngươi xem một chút.
Mục Lương đặt bút trong tay xuống, cầm lấy tờ giấy kế hoạch vừa viết xong đưa cho Nguyệt Thấm Lan.
Cô tò mò đưa tay tiếp nhận, cẩn thận đọc.
- Sở Giao Dịch cải cách, đổi tên là Siêu Thị Huyền Vũ......
Đây là kế hoạch mới của Mục Lương, tiến hành cải cách Sở Giao Dịch, biến thành giống siêu thị ở Địa Cầu.
- Cảm thấy thế nào?
Mục Lương mỉm cười hỏi.
- Ý tưởng này rất không tệ, chỉ là như vậy sẽ cần càng nhiều nhân viên làm việc.
Nguyệt Thấm Lan buông tờ giấy trong tay xuống, tiếp tục nói:
- Ngươi phải biết, bây giờ rất nhiều công xưởng đều đang thiếu người.
Theo công xưởng càng mở càng nhiều, nhược điểm nhân lực chưa đủ càng thêm rõ ràng.
- Chờ qua mấy ngày sẽ tốt.
Mục Lương cười khổ một tiếng.
Mấy ngày nữa, Thành Huyền Vũ sẽ rời đi theo thời gian định ra từ sớm.
Đến lúc đó, Hồ Tiên mang theo người nhà, thuộc hạ gia nhập vào Thành Huyền Vũ, chắc có thể mang đến một nhóm lao động.
Nguyệt Thấm Lan cũng nghĩ đến điểm này, chỉ hi vọng đến lúc đó người tới càng nhiều càng tốt.
- Ta hiểu rồi, trước tiên sẽ an bài người nâng cấp sửa chữa thành siêu thị.
Cô thu lại văn kiện trong tay.
Con mắt màu đen của Mục Lương lấp lóe, ôn nhu nói:
- Trong khoảng thời gian này khổ cực ngươi.
Nguyệt Thấm Lan là Thư Ký của Thành Huyền Vũ, lại làm rất nhiều chuyện không quan hệ với chức vị này.
Nguyệt Thấm Lan chớp chớp con mắt màu xanh nước biển, nhếch miệng lên.
Cô nửa đùa nửa thật hỏi:
- Vậy ngươi muốn đền bù cho ta như thế nào đây?
Mục Lương đưa tay ôm lấy vòng eo của Nguyệt Thấm Lan, trêu chọc nói:
- Lấy thân báo đáp, như thế nào?
Cái cổ trắng ngần của Nguyệt Thấm Lan hiện lên một vòng ửng đỏ.
Lấy thân báo đáp?
Trong mắt cô lộ ra vẻ nghi hoặc, đây là ý gì?
- Khụ khụ...... Chờ rời đi Thành Vạn Yêu, ta sẽ cho ngươi nghỉ ngơi vài ngày.
Khuôn mặt của Mục Lương nghiêm túc nói, bình tĩnh nói sang chuyện khác.
- Như vậy còn tạm được.
Đôi môi đỏ mộng của Nguyệt Thấm Lan hơi nhếch lên.
- Ngươi cũng có thể tìm cho mình một trợ lý.
Mục Lương vỗ tay của Nguyệt Thấm Lan, ngón tay thon dài trắng non, để cho người ta có chút không nỡ thả ra.
- Trước tiên, đợi bồi dưỡng xong Tiểu Lan và Ba Phù, hai cô bé này có thể giúp đỡ ta.
Sắc mặt của Nguyệt Thấm Lan ửng đỏ lên, tùy ý để cho Mục Lương lôi kéo tay của cô.
- Như vậy......
Mục Lương mở ra ngăn kéo dưới bàn gỗ, từ bên trong lấy ra một đôi giày cao gót màu xanh nước, đây là món đồ đêm qua anh tranh thủ thời gian làm.
Anh có một chấp niệm, cho rằng sau khi sườn xám cải tiến xong, thì phải phối hợp với giày cao gót mới hoàn mỹ.
- Đôi giày này cho ngươi.
Mục Lương đưa đôi giày cao gót hướng về phía trước.
- Thật đẹp, đây là giày?
Con mắt màu xanh của Nguyệt Thấm Lan tỏa sáng lên, đưa tay tiếp nhận giày cao gót màu xanh nước, quan sát tỉ mỉ.
Giày cao gót là dùng vảy cá Thủy Tinh Ngư, lưu ly với da thú làm thành, gót giày cao năm xăng-ti-mét là dùng xương hung thú làm ra.
- Ừm, phối với váy của ngươi là thành một bộ.
Mục Lương gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận