Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3449: Không khuyên nổi, thực sự không khuyên nổi. (2 càng ). (length: 7550)

Mục Lương buồn cười nhìn Minol, giả vờ trầm tư nói: "Để ta đoán xem sao."
"Đúng, nhưng mà đoán đúng cũng không có thưởng đâu."
Minol xinh đẹp cười. Mục Lương trong lòng mềm nhũn, nữ nhân tai thỏ này càng ngày càng đáng yêu rồi.
"Đoán nhanh lên nha."
Minol nhíu môi.
Mục Lương giọng điệu mềm nhũn, chớp đôi mắt sâu thẳm nói: "Ta không đoán ra được."
Đáy mắt Minol lộ ra ý cười, giọng nói thanh thúy: "Yufir cũng có thai rồi."
"Hả?"
Mục Lương ngẩn người một chút.
Minol cười gật đầu nói: "Được bốn tháng rồi."
"Bốn tháng, so với nàng có muộn một tháng."
Mắt Mục Lương sáng lên.
"Đúng đó, lúc ngươi bận rộn trong phòng làm việc mới phát hiện."
Minol cười như hoa nói.
"Chuyện tốt mà."
Vẻ vui mừng hiện rõ trên lông mày Mục Lương.
Minol giọng thanh thúy nói: "Ai bảo ngươi cứ lao vào công việc ba tháng, tin tốt cũng không thể biết trước được."
"Lỗi của ta."
Mục Lương cười một tiếng.
Minol ngây thơ nói: "Ngươi đi thăm nàng đi, phỏng chừng đang nghiên cứu ở phòng thí nghiệm đấy."
"Có thai mà vẫn còn nghiên cứu."
Mục Lương hơi nhíu mày.
"Ngươi đâu phải mới biết nàng ngày một ngày hai, khuyên không được đâu, thật sự là khuyên không được."
Minol bất lực buông tay.
"Ta đi xem nàng một chút."
Mục Lương xoa đầu nữ nhân tai thỏ nói.
Minol bĩu môi nói: "Đừng có xoa đầu ta nữa, ta lớn rồi."
"Không được."
Mục Lương cười khẽ hai tiếng, cự tuyệt, rồi đi về phía phòng nghiên cứu Thiên Điện.
"Hừ."
Minol hướng bóng lưng người đàn ông giơ giơ nắm đấm nhỏ, trên mặt còn nở nụ cười hạnh phúc. Trong phòng nghiên cứu, Yufir mặc bộ đồ phòng chống bạo lực, đang vùi đầu vào máy xử lý dược liệu.
Nàng đang nghiên cứu bí dược mới, cũng là bí dược cường hóa thân thể, chỉ là lần này nghiên cứu bí dược cường hóa thân thể cấp bậc Cửu Giai trở lên, sau này sẽ dùng số lượng lớn cho binh sĩ.
Lúc Mục Lương xuất hiện, nàng vẫn còn đang mải nghiên cứu, không biết có thêm một người bên cạnh.
"Hy vọng lần này có thể thành công, để cha bất ngờ."
Yufir tự nói.
"Ta càng mong nàng nghỉ ngơi cho khỏe."
Mục Lương nhẹ nhàng nói.
"A!"
Yufir hét lên một tiếng, suýt nữa làm rơi hết dụng cụ. Mục Lương vội vàng trấn an: "Xin lỗi, dọa nàng rồi."
"Mục Lương!"
Yufir trừng lớn đôi mắt vàng kim.
Hai tay chống nạnh, tức giận nói: "May mà bụng ta mới có bốn tháng, nếu không đã bị ngươi dọa sinh non rồi."
"Lỗi của ta."
Mục Lương áy náy mở miệng.
Yufir thở phào, ánh mắt trở nên u oán: "Ngươi bận xong rồi à?"
"Chưa xong, nhưng mấy ngày này có thể ở bên cạnh các nàng."
Mục Lương dịu dàng an ủi.
Yufir nghĩ tới điều gì, chớp đôi mắt vàng kim hỏi: "Ngươi biết ta có thai rồi à?"
"Minol nói với ta."
Mục Lương gật đầu.
"Mau, sờ con của ngươi đi."
Yufir mặt đỏ lên nói.
Mục Lương đặt tay lên bụng của nàng, cảm nhận được bên trong có một sinh mệnh mới đang lớn lên, có chung huyết thống với hắn.
"Bốn tháng rồi, vất vả cho nàng."
Giọng hắn dịu dàng nói.
Yufir dịu dàng nói: "Đây là con ta mà, có gì đâu mà vất vả."
Mục Lương nói với giọng điệu đầy ý nghĩa: "Đã mang thai rồi, nghiên cứu thì để đó một chút, chăm sóc bản thân cho tốt nha."
"Không cần, ta đâu có yếu ớt thế, người ta vẫn khỏe."
Yufir không chút suy nghĩ lắc đầu cự tuyệt.
Nàng thấy Mục Lương còn định nói gì, lại tiếp lời: "Hơn nữa ta cũng đâu có làm gì nặng, mỗi ngày chỉ ngồi đây động tay thôi."
Mục Lương rất muốn nói hao tổn tinh thần cũng ảnh hưởng đến cơ thể, nghĩ một chút hay là để nàng uống thêm trà tinh hoa sinh mệnh, vừa có thể điều dưỡng cơ thể lại có thể giải quyết vấn đề mệt nhọc.
"Thích làm nghiên cứu vậy à?"
Mục Lương dở khóc dở cười.
"Ta cũng chỉ có thể giúp ngươi việc này thôi."
Yufir chớp đôi mắt vàng kim nói.
Mục Lương giọng ôn nhu nói: "Nàng có thể mỗi ngày đi dạo phố, xem tivi hoặc xem phim cũng được, việc nghiên cứu có thể để cho người khác làm mà."
"Nhàm chán lắm."
Yufir lần nữa lắc đầu.
Nàng chăm chú nói: "Ta làm những việc này không chỉ vì giúp ngươi, mà còn vì ta thích, như vậy cả hai bên đều được lợi."
Mục Lương cười gật đầu, dịu dàng nói: "Ta biết rồi, nhưng mấy tháng nữa là nàng phải nghỉ ngơi đấy."
"Ta biết rồi."
Yufir đáp lời.
"Xin lỗi, dạo này ta bận quá, bỏ mặc nàng rồi."
Mục Lương chân thành nói.
Yufir xua tay nói: "Ngươi là chủ nhân của Đế Quốc, phải nghĩ cho toàn Đế Quốc chứ đâu phải chỉ có một mình ta."
Mục Lương ôm eo nàng, cảm khái: "Bên cạnh ta có các nàng, mới có thể giúp ta thành công đến như vậy."
Yufir mặt ửng đỏ, tiểu ngạo kiều nói: "Đương nhiên rồi."
Mục Lương cười một tiếng, tâm tình rất vui vẻ.
"Sau này ngươi phải cố lên nhé."
Yufir ngây thơ nói.
"Đúng, Tiên Khí vẫn chưa luyện xong."
Mục Lương gật đầu.
Yufir dặn dò: "Vậy ngươi nhớ dành thời gian, đừng để lỡ, em Minol còn năm tháng nữa là sinh rồi."
"Sẽ không quên đâu, ta đảm bảo."
Mục Lương giọng điệu chân thành nói.
"Ừ ừ, còn có ta nữa."
Yufir ngạo kiều nói.
"Ha ha ha, được thôi."
Mục Lương cười đáp.
"Mục Lương!"
Giọng Nguyệt Phi Nhan hưng phấn từ bên ngoài vọng vào. Yufir giật mình, sau đó cười nói: "Xem ra Nguyệt Phi Nhan nóng lòng muốn có Đế Khí rồi."
Mục Lương bất đắc dĩ cười lắc đầu, dặn dò: "Nàng đừng làm mệt quá, hay hôm nay nghỉ ngơi đi."
Yufir nghĩ một chút rồi gật đầu: "Được."
Hai người vừa bước ra khỏi phòng nghiên cứu, Sibeqi và Nguyệt Phi Nhan nối gót nhau chạy đến.
"Mục Lương, cuối cùng ngươi cũng xong rồi."
Đôi mắt vàng kim của Sibeqi sáng long lanh.
"Nhanh lên, Đế khí của ta đâu?"
Nguyệt Phi Nhan nói thẳng.
Mục Lương gõ đầu cô gái tóc đỏ, tức giận nói: "Ngươi giống như quỷ đòi mạng vậy."
Nguyệt Phi Nhan bĩu môi: "Là trước đây ngươi đã hứa với ta, chăm chỉ tu luyện tăng cường thực lực mà, giờ ta đã đạt tới Vương Giai đỉnh phong rồi."
Nàng hấp thụ bí dược Mục Lương đưa, mấy tháng này ngày nào cũng cố gắng tu luyện, thực lực tăng lên cực nhanh.
Mục Lương hài lòng gật đầu: "Ừ, rất tốt."
Hắn vung tay, lấy ra một thanh trường thương Đế khí.
Nguyệt Phi Nhan thấy thế hai mắt liền sáng lên, yêu thích không rời ngắm nghía.
Thương dài gần hai mét, thân thương bằng gỗ, là cành cây khô của Cây Thế Giới Tiên Nguyên chế thành.
Đầu thương hình thoi, màu đỏ rực, tản ra khí tức Hỏa Nguyên Tố, làm bằng một loại thiên tài địa bảo.
"Hỏa Phượng Thương, phẩm cấp Đế cấp."
Mục Lương nói ngắn gọn.
"Rất hợp với ta."
Nguyệt Phi Nhan phấn khích hô lên. Sibeqi ánh mắt chờ mong: "Vậy ta đâu?"
Mục Lương lần nữa vung tay, lấy ra hai thanh loan đao, cười nói: "Đây là của ngươi, Sibeqi."
Đồ vật Đế khí hắn lấy ra đều đã chế tạo xong trước đó.
Sibeqi cũng phấn khích không kém, vuốt ve hai thanh loan đao như hai vầng trăng lưỡi liềm, lưỡi đao mỏng như cánh ve, nhưng lại tản ra từng tia hàn khí.
"Đao tốt."
Tay nàng cầm loan đao vung lên, không gian như bị cắt rách.
.000 .000 ps: « 2 chương »: Cầu khen thưởng. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận