Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3266: Xem ta thao luyện không chết được ngươi. « 1 càng ». (length: 7645)

Đại lục Thần Chi, bên trong bộ lạc Rothen.
"Ông ~~~"
Quầng sáng vàng kim lấp lánh trên không trung, khiến đám người trong bộ lạc ngẩng đầu nhìn lên.
Rothen cũng từ trong nhà đá bước ra, chau mày nhìn lên không trung, quầng sáng vàng kim xuyên thủng lớp chắn phòng hộ rồi rơi xuống.
"Ông ~~~"
Quầng sáng vàng kim biến mất, ngay sau đó mấy bóng người từ trên trời giáng xuống, trực tiếp xuyên qua lớp chắn rơi vào bên trong bộ lạc. Người Thần Tộc trong bộ lạc đều như lâm đại địch, nhưng khi thấy rõ mặt người phía sau, thì cũng đều bình tĩnh lại.
"Trở về rồi."
Rothen cũng thở phào nhẹ nhõm.
Đám người từ trên trời giáng xuống chính là Linh Nhi cùng Elina, chỉ có điều Heatherfin và mấy người kia vẫn đang hôn mê.
Linh Nhi cất giọng trong trẻo nói: "Trở về rồi, không thiếu một ai."
"Đại nhân, các nàng ấy làm sao vậy?"
Rothen lo lắng hỏi.
Heatherfin và những người khác xảy ra chuyện ở Đại Lục Thần Chi, hắn lo sợ Mục Lương sẽ trút giận lên mình, trong lòng vẫn không muốn Heatherfin gặp chuyện không may.
Linh Nhi tiện miệng giải thích: "Đều bị mất hồn, vừa mới tìm về, cần thời gian dung hợp mới tỉnh được."
Người Thần Tộc nhìn nhau, hồn phách còn có thể đánh mất sao?
Một chiến sĩ của bộ lạc, cả người mặc đồ da thú, quan tâm hỏi: "Các nàng sau khi tỉnh lại có di chứng gì không?"
"Sẽ yếu một thời gian, dưỡng sức là ổn."
Linh Nhi không hề để ý nói.
Nàng đã cho Heatherfin ăn nguyên tố sinh mệnh, có thể bù đắp tổn thương cơ thể, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là khỏi.
"Có thể dưỡng khỏi là được rồi."
Rothen chậm rãi gật đầu.
Ngôn Băng nhìn về phía Rothen, thần tình nghiêm túc hỏi: "Thủ lĩnh Rothen, chúng ta tìm được các nàng trong dãy núi phía bắc, nơi đó hơi quỷ dị, ngươi có biết gì không?"
Rothen trầm tư một lúc, chau mày hỏi: "Dãy núi phía bắc, có rất nhiều sương mù xám nơi đó?"
"Đúng vậy, nơi đó quỷ dị thật, cho người ta cảm giác không thoải mái chút nào."
Elina gật đầu nói.
Rothen thần tình ngưng trọng, mở miệng nói: "Ta chưa từng vào đó, nhưng truyền lại rất nhiều truyền thuyết, người vào đó chưa ai từng trở ra cả."
Elina lườm lão già, tức giận nói: "Chúng ta không phải đã ra rồi sao?"
"Mấy vị đại nhân thực lực cao cường."
Rothen cười gượng vài tiếng, lúng túng gật đầu.
Ngôn Băng tò mò hỏi: "Truyền thuyết gì?"
"Đồn rằng, trong dãy núi kia có một Cổ Thần đang ngủ say."
Rothen nghiêm mặt nói.
Linh Nhi chớp đôi mắt đẹp màu vàng kim hỏi: "Cổ Thần, cảnh giới gì?"
Nàng cảm nhận được dãy núi kia rất cổ quái, nhưng không cảm nhận được có khí tức cường đại nào, thậm chí trong dãy núi ngoài cây cỏ ra thì cũng không có sinh vật động đậy hay các loại côn trùng sinh sống. Rothen lắc đầu nói: "Cái này ta cũng không biết, chỉ là trong truyền thuyết đều nói là Cổ Thần mà thôi."
"Truyền thuyết cũng có thể là giả, đại nhân đừng để ý."
Hắn nói thêm vào.
"Đúng vậy."
Linh Nhi đồng tình gật đầu.
Trong lòng nàng có chút tò mò về dãy núi kia, nhưng so sánh thì nàng càng muốn về sớm một chút để ăn ốc nước ngọt xào.
Linh Nhi là cường giả cấp Đế, không hề cảm thấy có Cổ Thần nào có thể tránh thoát sự dò xét của nàng.
Rothen ra hiệu cho những người Heatherfin đang hôn mê, cung kính hỏi: "Đại nhân, có cần ta cho người dọn mấy gian phòng ra để sắp xếp các nàng không?"
"Được, đợi các nàng tỉnh rồi về."
Linh Nhi gật đầu.
Nàng lo rằng việc truyền tống không gian sẽ có hại cho những người đang hôn mê như Heatherfin, dù sao thì hồn phách mới tìm về, còn chưa dung hợp hoàn hảo với cơ thể.
"Tốt."
Rothen gật đầu.
Hắn nhìn các tộc nhân trong bộ lạc, ra hiệu: "Các ngươi đi dọn dẹp mấy gian nhà đi."
"Tuân lệnh."
Những người phụ nữ to lớn của Thần Tộc hành động, chỉ một lát, Heatherfin và Sicily đã được sắp xếp ổn thỏa.
"Cũng không biết đến bao giờ thì tỉnh lại."
Ngôn Băng nhìn những người đang ngủ mê man thở dài một tiếng.
Linh Nhi cất giọng trong trẻo nói: "Sẽ không lâu đâu."
Elina gật đầu, nhổ vào: "Đợi các nàng tỉnh, ta phải dạy dỗ một trận, nơi nào cũng dám xông vào."
"Được thôi, treo ngược lên mà đánh."
Ngôn Băng gật đầu.
"Khà khà khà ~~~"
Linh Nhi không nhịn được cười phá lên, tưởng tượng đến dáng vẻ Heatherfin bị treo ngược lên đánh mà càng muốn cười.
Tuy nàng là cường giả cấp Đế, tâm tính vẫn là một thiếu nữ.
Elina đưa tay chọc chọc vào má Heatherfin, lẩm bẩm: "Mau tỉnh lại đi, xong còn về ăn ốc nước ngọt xào."
"Đội trưởng, ốc nước ngọt xào là cái gì?"
Một giọng nói yếu ớt vang lên, trên giường, Hiffany yếu ớt ngước mắt lên.
"Ơ, ngươi tỉnh rồi!"
Elina đầu tiên là ngẩn người một chút, ngay sau đó mặt lộ vẻ vui mừng.
"Tỉnh rồi là tốt rồi."
Nỗi lo lắng trên mặt Ngôn Băng cũng bớt đi một chút.
Hiffany nở một nụ cười trên mặt, khàn giọng nói: "Đội trưởng, khiến mọi người lo lắng rồi."
"Ngươi biết là tốt rồi, chờ dưỡng khỏe thân thể xem ta thao luyện ngươi sống dở chết dở."
Elina nghiến răng nói.
"Vâng."
Hiffany kéo khóe miệng lên cười.
...
Linh Nhi hỏi: "Cảm giác thân thể thế nào rồi?"
"Cảm thấy thân thể mềm nhũn, chẳng có sức lực gì cả."
Hiffany cười khổ một tiếng.
"Là vậy đó, cứ nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe thôi."
Linh Nhi cất giọng trong trẻo nói.
Ngôn Băng chân thành nói: "Tốt rồi, kể thử xem đã xảy ra chuyện gì đi."
Hiffany yết hầu giật giật, khàn giọng nói: "Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, vừa bước vào làn sương mù xám đó thì đã mất ý thức, chuyện sau đó thì chẳng biết gì nữa."
Khi cô cùng Heatherfin tiến vào dãy núi thì chỉ thấy đầu óc choáng váng, ngay sau đó thì mất ý thức. Trong khoảnh khắc ngất đi ấy, cô cũng biết mình đã ngã rồi.
"Thật là vô dụng."
Elina giơ tay lên gõ nhẹ lên trán thiếu nữ.
Hiffany bĩu môi, có nỗi khổ không thể nói ra.
"Thôi đi, hiện giờ không sao là được rồi."
Elina thở dài một tiếng.
"Ách ~~~"
Trong vòng nửa canh giờ tiếp theo, Heather cùng Sicily lần lượt tỉnh lại, khi thấy gương mặt quen thuộc của Ngôn Băng và Elina thì cả bọn đều lộ ra vẻ mặt sống sót sau tai nạn. Linh Nhi cất giọng trong trẻo nói: "Nghỉ ngơi cho tốt đi, tối nay ta sẽ mang các ngươi về Huyền Vũ Vương Quốc."
"Vâng, điện hạ Linh Nhi."
Sicily và mọi người đồng thanh đáp.
Hiffany không nhịn được hỏi: "Đội trưởng, vẫn chưa nói cho ta biết ốc nước ngọt xào là gì, chẳng lẽ là món ngon mới do bệ hạ nghiên cứu ra sao?"
"Ngươi đã vậy rồi, còn nghĩ đến chuyện ăn uống sao?"
Elina lật một con mắt trắng xinh đẹp.
"Hì hì, người sống một đời không phải vì miếng ăn sao?"
Hiffany cười vui vẻ.
Elina hất cằm, lườm thiếu nữ nói: "Đợi khi nào thân thể ngươi khỏe hẳn rồi tính."
Nàng cũng không biết ốc nước ngọt xào là gì, hỏi Linh Nhi cũng không biết, chỉ còn cách chờ về cao nguyên rồi tìm hiểu.
"Ta đi xem đám dược thảo đã chuẩn bị xong chưa."
Ngôn Băng đứng dậy nói.
Lần này nàng đến đại lục Thần Chi, tiện thể sẽ mang số dược thảo giao dịch đi.
Giọng Linh Nhi trong trẻo nói: "Đi đi, dù sao thì mọi người cũng tỉnh rồi, trước khi trời tối sẽ quay về thôi."
"Ừm."
Ngôn Băng đáp, xoay người rời khỏi nhà đá.
"Chờ khi nào thân thể các ngươi khỏe lại, từ nay về sau cứ gấp đôi huấn luyện."
Elina hai tay chống nạnh nhìn Sicily và mọi người, lộ ra một nụ cười âm hiểm.
"A, đừng mà ~~~"
Sicily và mọi người đồng loạt than thở.
Ps: «1 chương»: Đang viết chương 2. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận