Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2460: Cố Ý Tới Gây Chuyện Phải Không?

Lúc này trước cửa cửa hàng nước hoa Phúc Nhĩ Kỳ, nữ chủ tiệm đang chống nạnh, trợn mắt nhìn về phía nhân viên bán hàng cửa hàng nước hoa Huyền Vũ.

Hai ngày trước, cửa hàng nước hoa Huyền Vũ bắt đầu lắp đặt thiết bị, khi đó còn chưa treo biển hiệu lên.

Cô vốn tưởng rằng là một cửa hàng bán quần áo, không ngờ hôm nay khai trương mới biết được là - Đồng hành- bán nước hoa, hơn nữa còn là - Đồng hành- tới từ vương quốc Huyền Vũ.

- Các hạ làm gì nhìn ta chằm chằm như vậy?

Bội Nhi ngây thơ hỏi.

Cô vốn dĩ là nhân viên của Trân Bảo Lâu, bởi vì am hiểu ứng phó các khách hàng khó tính cho nên bị Hồ Tiên phái tới vương thành Phúc Nhĩ Kỳ hỗ trợ.

Người quản lý cửa hàng nước hoa Phúc Nhĩ Kỳ lạnh lùng nói:

- Các ngươi mở cửa hàng nước hoa ở nơi đây là cố ý gây chuyện đúng không?

Bội Nhi trợn trắng mắt đáp:

- Sao các hạ lại nói là cố ý gây chuyện chứ, cửa hàng là của ta, ta muốn mở thứ gì thì liên quan gì đến các hạ?

Người quản lý cửa hàng nước hoa Phúc Nhĩ Kỳ tức giận nói:

- Ngươi mở cửa hàng gì cũng được, nhưng mà không thể mở cửa hàng nước hoa, đây là cố ý cướp đoạt việc buôn bán!

Bội Nhi nghiêng đầu suy nghĩ một chút, ngây thơ hỏi:

- Mở cửa hàng gì cũng được sao? Hiện tại ta đổi ý mở cửa hàng xử lý nước bẩn được chứ?

- Ngươi dám!

Sắc mặt của người quản lý cửa hàng nước hoa Phúc Nhĩ Kỳ tái nhợt.

- Rốt cuộc ngươi đang sợ cái gì?

Bội Nhi khoanh hai tay trước người.

Cô liếc nữ nhân, hời hợt nói:

- Ngươi sợ nước hoa của vương quốc Huyền Vũ chúng ta tốt hơn, thật sự đoạt việc buôn bán của các ngươi, đúng không?

- Không có khả năng, nước hoa của chúng ta tốt hơn vương quốc Huyền Vũ các ngươi nhiều!

Chủ tiệm cửa hàng nước hoa đen mặt hô to.

- Thật à? Vậy tại sao ngươi không muốn ta mở cửa hàng nước hoa?

Bội Nhi trợn trắng mắt lần nữa.

- Ngươi bán nước hoa thì cứ bán, cần gì phải nhấc lên vương quốc Huyền Vũ chúng ta, lại còn dám nói nước hoa nhà ngươi tốt hơn vương quốc Huyền Vũ.

Cô vạch trần không chút lưu tình:

- Mẫu mã còn giống hệt chúng ta, ngươi muốn làm cái gì, đừng cho là đại nhân chúng ta không biết.

Trên mặt nữ nhân kia hiện lên một chút hoảng hốt, ngay sau đó vội vàng giữ vẻ bình tĩnh, giải thích:

- Đây chỉ là trùng hợp thôi.

- Có phải trùng hợp hay không thì ta không thèm để ý, nói chung là mọi người dựa vào thực lực của mình, nước hoa của người nào tốt hơn thì mọi người sẽ cho ngươi câu trả lời.

Bội Nhi nói xong liền xoay người trở lại trong cửa hàng.

Nữ nhân kia tức giận đỏ mặt tía tai, xung quanh có rất nhiều người vây xem, cô chỉ có thể tức giận suông, không thể thật sự làm cái gì, chí ít là ngoài mặt không thể.

Cô thở phì phò xoay người trở lại trong cửa hàng, chỉ chốc lát sau treo lên thông báo giảm giá, hiển nhiên muốn so giá với cửa hàng nước hoa Huyền Vũ.

Nhưng mà cô làm như vậy lại chọc giận những người khách từng mua nước hoa.

- Nhanh như vậy mà đã xuống giá rồi, ta mới mua hôm qua, còn chưa dùng thử lần nào đâu.

Một nữ quý tộc tức giận nói.

Một vị nữ quý tộc khác giận mắng:

- Ta cũng đến mua vào hôm qua, một lần mua tận mười bình, thế mà hôm nay lại giảm giá, ta không đồng ý!

- Đúng vậy, trả hàng đi...

Các quý tộc ồn ào, điều này làm cho lão bản cửa hàng nước hoa Phúc Nhĩ Kỳ luống cuống, vội vã dẫn người đi ra trấn an, sau đó trở lại giá cũ, lúc này mới khiến những quý tộc đang phẫn nộ này tắt lửa giận.

Cô không dám chọc giận những quý phụ này, các cô đều là người có quyền có thế, không cẩn thận sẽ khiến cho cửa hàng nước hoa của mình đóng cửa như chơi.

Các quý phụ nói:

- Thôi thôi, về sau ta không đến cửa hàng nước hoa này nữa, đi cửa hàng nước hoa Huyền Vũ nhìn xem.

- Đúng vậy, vừa mới mua lại xuống giá, đáng ghét.

Các quý tộc khác phụ họa.

- Nghe nói nước hoa vương quốc Huyền Vũ mới là tốt nhất, thời gian lưu hương càng dài, mùi cũng dễ ngửi hơn.

- Đi đi đi, vào xem.

-...

Dưới sự kích động của người có tâm, hơn phân nửa quý tộc ở đây đều vào cửa hàng nước hoa Huyền Vũ.

Tây Tây Lý và Phi Phi cũng vào cửa hàng nước hoa Huyền Vũ, nhìn thấy một bình nước hoa đặt ở trên quầy, lập tức không thể dời ánh mắt sang chỗ khác.

- Thơm quá.

Tây Tây Lý kinh ngạc nói.

- Ừm, có mùi hương của rừng rậm.

Phi Phi gật đầu nhận đồng.

Tây Tây Lý chớp mắt, nhìn Phi Phi với ánh mắt khát vọng:

- Chúng ta có thể mua một bình không?

- Tùy tiện, mua xong chúng ta lại đi.

Phi Phi gật đầu nói.

Cô không có tâm tư ở chỗ này đi dạo cửa hàng nước hoa, trong lòng vẫn luôn nhớ thương chuyện về Rừng U Chi Sâm.

- Tốt.

Đôi mắt đẹp của Tây Tây Lý sáng ngời, bắt đầu chọn lựa loại nước hoa mình thích.

Các quý tộc dừng chân ở trước quầy, thử ngửi các loại nước hoa, lại ngạc nhiên phát hiện mỗi một hương vị đều thích, thậm chí ước gì có thể ngửi mỗi ngày.

Một nữ quý tộc vui vẻ nói:

- Hương vị này quá dễ ngửi, hương mà không ngấy, tốt hơn cửa hàng bên cạnh rất nhiều.

- Ta thích mùi này, mùi này cũng thích, làm sao bây giờ, thật là khó lựa chọn ~~~ -

- Thôi thôi, mỗi mùi mua một bình là được, một ngày dùng một loại.

Quý tộc có tiền hào phóng vung tay lên bảo nhân viên bán hàng đóng gói mỗi loại nước hoa một phần.

Lúc này Tây Tây Lý và Phi Phi đã lặng lẽ rời đi, lần này không khiến người khác chú ý tới.

Cung điện, Khu Vực Trung Ương.

Tại chính sảnh, Nguyệt Phi Nhan nhìn về phía phòng làm việc, cô mới vừa nhìn thấy Mục Lương bước vào trong.

Cô gái tóc đỏ mới trở về từ Không Quân Doanh, thấy Mục Lương đi phòng làm việc nhưng mà còn chưa kịp chào hỏi.

Cô nhìn về phía Tiểu Mật đang bận rộn, nghi ngờ hỏi:

- Mục Lương lại đang bận rộn cái gì thế?

Tiểu Mật lắc đầu nói:

- Ta nghe nói là bệ hạ muốn chế tác ma cụ có thể phát hiện vị trí của Hư Quỷ, cụ thể là cái gì thì ta không rõ ràng lắm.

Nguyệt Phi Nhan hơi nghiêng đầu, lẩm bẩm:

- Ma cụ phát hiện vị trí của Hư Quỷ?

- Đúng rồi, bệ hạ nói như vậy đấy.

Tiểu Mật gật đầu nói.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Phi Nhan sáng lên:

- Nếu hắn có thể chế tác được thứ này, vậy việc tìm kiếm nhóm Hư Quỷ đi đại lục mới dễ dàng hơn rồi!

- Chắc hẳn bệ hạ cũng là vì chuyện này.

Tiểu Mật thanh thúy nói.

- Ừ ừ, ta muốn uống nước trái cây.

Nguyệt Phi Nhan vừa nói vừa cởi Khôi Giáp Chu Tước.

- Tốt.

Tiểu Mật lên tiếng, đi phòng bếp làm nước ép trái cây.

Nguyệt Phi Nhan ngáp một cái, đi tới ghế sô pha rồi ngồi xuống, nhìn trò chơi xếp hình bên cạnh, lại cảm thấy đau đầu.

Đúng vậy, trò xếp hình mà Mục Lương giao cho cô và Hi Bối Kỳ vẫn còn đang dang dở, hai người chưa ghép xong.

- Vẫn phải là tranh thủ ghép hết thôi.

Nguyệt Phi Nhan đứng dậy đi tới bàn xếp hình, bắt đầu tìm kiếm mảnh ghép thích hợp.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tiểu Mật bưng nước trái cây tới, nhìn bàn nhỏ tràn đầy mảnh ghép, không khỏi cảm thấy đáng thương cho cô gái tóc đỏ.

- Ực ực ực ~~~

Nguyệt Phi Nhan nhanh chóng uống cạn nước trái cây rồi ợ một cái, cả người thoạt nhìn lập tức lên tinh thần rất nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận