Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3414: Đêm nay đến phiên ngươi. (2 càng ). (length: 7767)

"Lạ, tiên thực hạt giống nảy mầm rồi sao?"
Ánh mắt Hồ Tiên dán chặt vào cây tiên thực mới nảy mầm trên tay Mục Lương.
Mục Lương thản nhiên đáp: "Đúng vậy, cũng nhờ nó mà ta mới có thể đột phá."
Sibeqi chớp đôi mắt vàng óng xinh đẹp hỏi: "Đây chính là tiên thực à, trông rất đặc biệt, nhưng sao lại bé tí tẹo thế này?"
Mục Lương gật đầu nói: "Mới nảy mầm thôi, sau này còn phải tiếp tục cho nó ăn sinh mệnh bản nguyên mới có thể lớn lên được."
"Vậy đến khi nào thì nó mới nở hoa kết trái được a?"
Sibeqi nghiêng đầu.
"Vậy thì phải đợi thôi."
Mục Lương bất đắc dĩ thở dài.
Chỉ riêng việc làm cho Tiên Hoàng quả nảy mầm thôi đã khiến hắn và Linh Nhi suýt chút nữa mất hết sinh lực rồi, đừng nói đến việc làm nó nhanh chóng lớn lên, nở hoa kết trái.
Hắn như có điều suy nghĩ, tiến hóa điểm không đủ, nếu không làm cho Tiên Hoàng quả tiến hóa đến cấp 17 thì chắc chắn sẽ giúp nó nhanh lớn và nở hoa kết trái. Chính vì vậy mà trong khoảng thời gian ngắn Mục Lương chưa tính đến việc tiến hóa Tiên Hoàng quả mà chỉ có thể mỗi ngày dùng sinh mệnh bản nguyên tưới cho nó, để nó từ từ trưởng thành. Sibeqi thất vọng nói: "Vậy thì chán quá, ta còn tưởng nó cũng giống như mấy loại linh quả khác, một chốc là lớn được ngay chứ."
"Nghĩ gì vậy, đây là tiên thực, có thể là đồ của tiên giới đấy, làm sao mà giống mấy loại linh quả bình thường kia được."
Nguyệt Phi Nhan tức giận liếc xéo Hấp Huyết Quỷ.
"Phải phải phải, ngươi là thông minh nhất."
Sibeqi trợn mắt đáp trả.
"Thôi được rồi, đừng có cãi nhau nữa, có việc gì thì nhanh làm đi."
Nguyệt Thấm Lam chen ngang.
"Ta đi ngủ đây, cái bụng to quá rồi."
Sibeqi vừa nói vừa đỡ eo, ưỡn ngực đầy đắc ý bước ra ngoài. Nguyệt Phi Nhan chậm rãi thở ra một hơi, giọng nói thanh thúy: "Ta đi xem căn cứ không quân một chút."
Các nàng lục tục rời khỏi thư phòng, chỉ còn Nguyệt Thấm Lam và Mục Lương.
Mục Lương dùng Lưu Ly tạo ra một cái chậu hoa, trồng Tiên Hoàng quả xuống rồi lại dùng sương sớm từ Thế Giới Thụ để tưới cho nó. Hai chiếc lá nhỏ của Tiên Hoàng quả khẽ lay động, có vẻ rất thích môi trường này.
"Sau này mỗi ngày ta đều sẽ dùng sinh mệnh bản nguyên để tưới cho ngươi, hy vọng ngươi sẽ nhanh chóng lớn lên."
Mục Lương cảm thán. Nguyệt Thấm Lam nhìn phiến lá của Tiên Hoàng quả rồi bình luận: "Trông yếu ớt quá đi mất..."
"Từ từ nuôi dưỡng thôi."
Mục Lương cất mầm Tiên Hoàng quả vào không gian trong cơ thể.
Nguyệt Thấm Lam ngồi xuống bên cạnh, dịu dàng hỏi: "À, ngươi định bao giờ tiến hóa Tiểu Huyền Vũ?"
Mục Lương lắc đầu đáp: "Ta muốn tiến hóa Thế Giới Thụ trước, như vậy Linh Nhi cũng sẽ mạnh lên, hơn nữa đất nước giờ cũng đã quá rộng rồi, lần sau hẵng mở rộng thêm."
Huyền Giáp Quy muốn tiến hóa thì thân thể rất có thể cũng sẽ to ra, so với số dân của đế quốc hiện giờ thì không cần thiết.
Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lam sáng lên nói: "Cũng tốt, tiến hóa Thế Giới Thụ thì ngươi và Linh Nhi đều sẽ mạnh hơn, thêm vào Mộc Phân Thân cũng sẽ cường hóa theo, Huyền Vũ Đế Quốc tha hồ mà tung hoành."
"Bây giờ cũng có thể đi ngang rồi."
Mục Lương cười nói.
Với thực lực bán bộ tiên cảnh của hắn thì không ai trong vạn tộc là đối thủ cả, trừ phi có những Lão Quái Vật trăm vạn năm trước chưa xuất thế. Mục Lương nghĩ đến đây, trong lòng mơ hồ cảm thấy trong vạn tộc chắc chắn có Lão Quái Vật vẫn đang ngủ say.
"Không biết là cường giả ở cấp bậc nào."
Ánh mắt hắn khẽ cụp xuống.
"Đang nghĩ gì vậy?"
Nguyệt Thấm Lam dịu dàng hỏi.
"Không có gì, gần đây có chuyện gì đặc biệt xảy ra không?"
Mục Lương thuận miệng hỏi. Nguyệt Thấm Lam tao nhã đáp: "Trong đế quốc thì không, nhưng ở Thiên Hằng Tinh thì ngược lại có không ít."
"Kể ta nghe xem."
Mục Lương hứng thú nói.
"Đại Hồi tộc bị diệt tộc toàn bộ."
Nguyệt Thấm Lam ngắn gọn nói. Đại Hồi tộc xếp thứ 8694 trong vạn tộc.
Người của Đại Hồi tộc có ngoại hình giống người, lần đầu sinh ra một hồi, thân hình khi trưởng thành nhỏ hơn nhân tộc, hai bàn tay chỉ có ba ngón mà lại to hơn.
"Vì sao lại bị diệt tộc, ai làm?"
Mục Lương nhíu mày hỏi.
Nguyệt Thấm Lam lãnh đạm nói: "Người Lang Tộc làm, nghe nói là do Công Chúa của Đại Hồi tộc mạo phạm vương tử của Lang Tộc nên bị diệt tộc toàn bộ."
Lang Tộc là một trong những chủng tộc mạnh nhất, đứng thứ 77 trong vạn tộc, trong tộc có một cường giả Vực Chủ kỳ.
Mục Lương kinh ngạc hỏi: "Chỉ vì tranh cãi nhau vài câu mà diệt cả tộc Đại Hồi à?"
Nguyệt Thấm Lam gật đầu nói: "Đại Hồi tộc còn không bằng nhân tộc trước kia, bị diệt tộc cũng không thể phản kháng."
Hai mắt Mục Lương nheo lại, thản nhiên nói: "Ta nhớ Lang Tộc trước kia cũng rất căm hận nhân tộc mà."
"Ừm, trước đây nuôi nhốt không ít nhân tộc để làm lương thực."
Giọng của Nguyệt Thấm Lam trở nên lạnh lùng. Nàng nghiêng đầu hỏi: "Có muốn dạy dỗ Lang Tộc một chút không?"
"Không can thiệp vào chuyện của các tộc khác, nhưng việc nô dịch nhân tộc để làm thức ăn, bọn họ cần phải giải thích cho ta."
Mục Lương lạnh giọng nói.
Hắn không có nhiều cảm xúc về việc Đại Hồi tộc bị diệt tộc, có lẽ Đại Hồi tộc cũng giống như Tinh Không Ma Trùng tộc ban đầu, vốn là đáng chết rồi.
"Ta đi sắp xếp."
Nguyệt Thấm Lam tươi cười đáp lại, Mục Lương gằn từng chữ: "Không chỉ Lang Tộc, tất cả các chủng tộc có ác ý với nhân tộc, đều cần phải giải thích với ta."
"Được."
Nguyệt Thấm Lam gật đầu.
"Nếu như bọn chúng đều chọn bồi thường thì dùng số tiền bồi thường đó để chiêu mộ nhân tài ở Thiên Hằng Tinh."
Mục Lương dặn dò. Đại Hồi tộc chỉ là một cái cớ để hắn ra oai và tuyên truyền, cũng là để chiêu mộ nhân tài ở Thiên Hằng Tinh.
Nguyệt Thấm Lam suy nghĩ một chút rồi tao nhã nói: "Nếu đã vậy, vậy thì mở một thương hội ở Thiên Hằng Tinh, dùng để chiêu mộ nhân tài."
Thiên Hằng Tinh có rất nhiều người tộc, số lượng dân số nhiều nhất trong vạn tộc, trải rộng khắp cả Thiên Hằng Tinh. Người càng nhiều thì tài năng cũng càng nhiều, có thể chiêu mộ được càng nhiều người giỏi.
"Được, ngươi cho người đi sắp xếp đi, Nguyệt Hi cũng đi cùng."
Mục Lương bình thản nói.
"Ta biết rồi, dạo này nàng ấy cũng đang rảnh."
Nguyệt Thấm Lam tao nhã nói.
Huyết Cô theo dấu vết máu đi đến thành phố thương mại Thiên Hằng Tinh rồi, Nguyệt Hi vẫn đang ở lại cao nguyên, mỗi ngày đều ngồi thiền tu luyện dưới gốc Thế Giới Thụ.
"Vậy ta đi sắp xếp đây."
Nguyệt Thấm Lam đứng dậy.
Mục Lương kéo tay nàng, giọng nói ấm áp: "Đêm nay đến lượt ngươi đấy."
Nguyệt Thấm Lam đầu tiên là sửng sốt, rất nhanh đã hiểu ra, nàng đỏ mặt lườm hắn một cái. Nàng gắt giọng: "Hai ngày trước mới nghe Hồ Tiên muội muội và Ly Nguyệt than là gần đây thể lực của ngươi khỏe kinh người, ta cũng hơi sợ đấy."
"Đừng có nghe nàng nói bậy."
Mục Lương nghiêm túc nói.
Nguyệt Thấm Lam đỏ tai, trách mắng: "Tối lại nói, bây giờ ta đi làm việc."
Đúng lúc này, cửa thư phòng bị gõ, tiếng báo cáo của cô hầu gái vang lên.
An Kỳ khôn khéo nói: "Thiên Đế đại nhân, Mỹ Tang và Âu Dương Ni muốn gặp."
"Mỹ Tang và Âu Dương Ni, hai vị cường giả Vực Chủ kỳ của nhân tộc, bọn họ đến làm gì?"
Nguyệt Thấm Lam tỏ vẻ kinh ngạc.
"Đợi một lát nữa sẽ biết."
Vẻ mặt Mục Lương thản nhiên.
Hắn lên tiếng nói: "Cho bọn họ vào phòng khách chờ."
"Vâng, Thiên Đế đại nhân."
An Kỳ cung kính hành lễ rồi xoay người đi sắp xếp.
Nguyệt Thấm Lam khựng bước chân, chớp đôi mắt màu xanh biển nhìn về phía Mục Lương nói: "Ta chờ lát nữa hãy bận, xem bọn họ đến đây làm gì trước đã."
"Được."
Mục Lương cười đáp lại.
P/S: 2 chương: Mong được mọi người ủng hộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận