Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 718: Cha Con Gặp Mặt Nhau

Cô gái đóng vai người mẹ của Lọ Lem hỏi:

- Tân Ny, ngươi có đi đâu không?

- Đi ăn món gì ngon một chút, sau đó lại trở về thôi.

Tân Ny hoạt bát cười một tiếng.

- Sủi cảo ở Tiệm Mỳ Chua Cay ăn rất ngon, ngươi có muốn đi ăn thử không?

Cô gái đề nghị nói.

- Được, ta sẽ đi ăn thử.

Tân Ny cười đến lộ vẻ đáng yêu.

Cô xách một chiếc túi nhỏ làm bằng da thú, xoay người rời khỏi Viện Ca Kịch.

- Tiệm mỳ chua cay......

Tân Ny xác định phương hướng một chút, cất bước hướng về phía tiệm mì chua cay.

Đợi tới lúc cô đi đến được tiệm mỳ chua cay, quán đã chật kín hết chỗ ngồi.

- Ừm....không còn chỗ nào cả.

Tân Ny đứng ở trước cửa tiệm mỳ chua cay nhìn xung quanh quán.

Nhân viên phục vụ chú ý đến Tân Ny, vội vàng tiến lên đón hỏi:

- Quý khách, muốn dùng bữa ở đây sao?

- Đúng vậy, nhưng hình như hết chỗ mất rồi.

Tân Ny lộ ra vẻ mặt tiếc nuối nói.

Bồi bàn nghe vậy quay đầu nhìn quanh một vòng trong tiệm, ngay sau đó đôi mắt sáng lên, nhìn thấy bên cạnh một cô gái tóc xanh vẫn không có người.

Cô ấy nhẹ giọng hỏi:

- Ở đây vẫn còn một ghế trống, nếu hai người không phiền thì có thể cùng bàn.

- Ta có thể ngồi không?

Tân Ny nhìn về phía cô gái tóc xanh.

- Được được, ta cũng không ngại, cứ thoải mái ngồi đi.

Thái Khả Khả không thèm để ý tới vẫy vẫy tay, ngồi dịch sang một bên.

Cô vừa huấn luyện xong Không Quân xong, lại đột nhiên nhớ đến tới món mỳ chua cay ở phố buôn bán, thế là liền xuất hiện ở nơi này.

- Cảm ơn.

Tân Ny nhoẻn miệng cười, ngồi ở bên cạnh cô gái tóc xanh.

- Quý khách, ngươi muốn ăn món gì?

Nhân viên công tác mỉm cười hỏi.

Tân Ny suy nghĩ một chút, ngây thơ nói:

- Ta nghe bạn bè nói sủi cảo cay ở đây ăn rất ngon.

- Thực sự rất ngon.

Thái Khả Khả miệng phồng lên nói chen vào:

- Món ăn mà ta đang ăn chính là sủi cảo cay.

Trước mặt của cô, bày ba cái chén lớn, có mỳ chua cay, súp sủi cảo cùng với sủi cảo khô.

Nước súp sủi cảo cay sao, nói theo cách của Địa Cầu, thì chính là hỗn hợp cay.

Tân Ny nghiêng đầu nhìn, tô mỳ cay bên trên có tương ớt, nhìn trông thực sự rất ngon miệng.

Cô lễ phép mỉm cười nói:

- Nhìn rất không tệ, vậy ta muốn một phần súp sủi cảo cay.

- Được, một phần ba mươi miếng tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.

Nhân viên công tác đưa tay ra hiệu.

- Cái kia, ta là nhân viên làm việc của Viện Ca Kịch, có được ưu đãi gì không?

Tân Ny nhỏ tiếng nói.

- Có thể, tuy nhiên phải đưa ra gì đó để chứng minh một chút.

Nhân viên công tác ngước mắt nhìn.

- Đây là huy hiệu của ta.

Tân Ny đưa tay bỏ vào túi áo, rút hai lần, lấy ra một tấm thẻ lưu ly rộng bằng hai ngón tay sau đó đưa cho nhân viên công tác.

- Nhân viên của Ngoại Thành ở Phố Buôn Bán sẽ được giảm giá 10%.

Nhân viên công tác mỉm cười nói:

- Vậy chỉ cần thanh toán hai mươi bảy tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, hoặc có thể trả hai đồng bảy xu.

- Đây.

Tân Ly lấy ra đồng Huyền Vũ, đếm hai đồng bảy xu đưa cho nhân viên phục vụ.

Cô là diễn viên chính, tiền lương tương đối cao nên có thể trả được.

- Được rồi, súp sủi cảo mà ngươi muốn sẽ nhanh chóng được mang lên.

Nhân viên quay người rời đi.

Tân Ny hai tay đặt ở mặt bàn, nghiêng đầu nhìn về phía cô gái tóc xanh, trước mặt cô ấy là ba cái chén lớn có chút bắt mắt.

Ăn được nhiều như vậy....

Tân Ny mím chặt đôi môi đỏ mọng, cô có thể ngửi thấy mùi hương cay mê người như vậy.

Chà~~~~~~~~~

Thái Khả Khả cắn một miếng sủi cảo, sau khi nuốt xuống còn uống thêm một hớp lớn canh nóng.

- Ăn ngon quá.

Cô phồng miệng lộ ra vẻ hài lòng trên khuôn mặt xinh đẹp của mình.

Tân Ny chớp chớp mắt to, nhìn cô gái tóc xanh mới hai phút ăn xong một bát sủi cảo, lại uống thêm mấy ngụm là lại ăn xong một bát mỳ chua cay.

- Thêm hai bát mỳ chua cay nữa.

Thái Khả Khả giơ tay kêu to.

- Được.

Bồi bàn thuận miệng lên tiếng.

- Những bát kia là ngươi ăn hết sao?

Tân Ny không nhịn được kinh ngạc hỏi.

- Đương nhiên ta có thể rồi.

Thái Khả Khả phồng miệng gật đầu.

Hôm nay, cô đã huấn luyện cả một buổi sáng, tiêu hao không ít năng lượng, sớm đã đói đến nỗi không chịu được.

Tân Ny khẽ nhếch đôi môi đỏ, từ đáy lòng mà đầy cảm kích:

- Thật sự quá lợi hại...

Nhân viên phục vụ bưng chén lớn đi tới, bày ở trước mặt Tân Ny:

- Quý khách, sủi cảo cay tới rồi.

- Thơm quá.

Đôi mắt đẹp của Tân Ny sáng lên, nhịn không được thở sâu một cái.

Cô cầm đũa cùng với thìa lên, hớp một ngụm canh nóng trước, vị cay cay làm cho hai mắt cô sáng ngời.

- Ưm, ưm, ăn rất ngon.

Tân Ny mím môi, cẩn thận thưởng thức.

Đạp đạp đạp..........

Tiếng bước chân truyền đến, lại có người đi vào Tiệm Mỳ Chua Cay.

Bồi bàn ngước mắt nhìn lại, cười hỏi:

- Thái Căn các hạ, hôm nay muốn ăn món gì?

- Vẫn như cũ.

Thái Căn cười nói.

Lâu lâu hắn mới có thể ghé Tiệm Mỳ Chua Cay một lần, nhưng cộng lại số lần đến cũng không ít, nên bồi bàn của tiệm cũng đã quen mặt hắn.

- Được, hai đồng bảy xu.

Nhân viên công tác nói.

- Đây.

Thái Căn lấy ra đồng Huyền Vũ đã chuẩn bị sẵn.

- Hừm..

- Ăn thật ngon.

Thái Khả Khả khịt mũi ăn món mỳ chua cay nóng hổi.

Hành động ‘dũng cảm’ của cô đã hấp dẫn không ít sự chú ý của những vị khách ở đây, khiến món ăn trở nên ngon miệng hơn.

- Ơ âm thanh này...

Thái Căn nghiêng đầu nhìn lại.

Sau khi nhìn thấy mái tóc ngắn màu xanh cùng với khuôn mặt xinh xắn quen thuộc, biểu cảm trên gương mặt hắn thoáng hoảng hốt một chút.

Thái Căn đột nhiên đứng dậy, đi đến trước mặt Thái Khả Khả.

- Hừm hừm..

Thái Khả Khả ngẩng đầu lên, trong miệng vẫn còn phồng lên, trên miệng còn vương một ít mỳ dính đầy dầu cay.

- Thái Khả Khả, thực sự là ngươi sao?

Thái Căn hai tròng mặt trừng lớn kinh ngạc lên tiếng, khóe mắt đầy nếp nhăn lập tức giãn ra.

- Ha....Cha?

Thái Khả Khả mở to miệng, mỳ trong miệng đều rơi xuống trong bát.

Cô đột ngột đứng dậy, đôi mắt xanh hơi đỏ lên, cực kỳ giống một con mèo con đang chịu oan ức.

- Vài năm không gặp, mà Thái Khả Khả đã trưởng thành như vậy.

Mũi Thái Căn bỗng trở nên chua xót, đôi mắt cũng bắt đầu đỏ hoe.

- Cha, ta thực sự rất nhớ ngươi.

Thái Khả Khả lời nói mang theo giọng mũi, thoạt nhìn trông rất tội nghiệp.

Thái Căn ánh mặt lộ ra vẻ áy náy, thở dài nói:

- Tất cả đều là lỗi của ta, đã lâu không gặp lại ngươi.

- Cha, ngươi sao lại xuất hiện ở đây?

Thái Khả Khả phồng miệng hỏi.

-........

Thái Căn không biết nói gì, không thể nói cho con gái mình biết, mình vì đến thành Huyền Vũ thành trộm đồ, nên bị trừng phạt đưa tới nơi này làm việc.

Hắn trợn tròn mắt hỏi ngược lại:

- Ta còn muốn hỏi ngươi, ngươi tại sao lại ở chỗ này?

- Ta đến thành Huyền Vũ làm việc.

Thái Khả Khả chớp chớp đôi mắt to tròn.

- Ngươi làm việc ở thành Huyền Vũ sao?

Thái Căn ngạc nhiên đôi mắt trừng lớn.

Con gái của hắn làm việc ở thành Huyền Vũ. Tại sao hắn chưa bao giờ gặp cô?

- Hì Hì..... Ta là phó đội trưởng Không Quân.

Thái Khả Khả ngây thơ nói.

- Ngươi là Phó đội trưởng Không Quân?

Đôi mắt của Thái Căn sáng lên, chức vụ này nghe có vẻ thực sự rất cao.

- Cha, ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta đâu, tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?

Thái Khả Khả buông đũa hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận