Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2739: Thiếu Nữ Như Hoa Thanh Lãnh Và Thẹn Thùng.

- Ông ~~~

Ma pháp trận lẳng lặng hiện lên, toàn bộ vết nứt mới vừa xuất hiện nhanh chóng biến mất, tường thành khôi phục dáng vẻ hoàn hảo không chút tổn hại như trước.

- Không tệ.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

Một quyền vừa rồi đã được hắn khống chế lực đạo đến giới hạn cao nhất của ma pháp trận củng cố và ma pháp trận phòng ngự, nếu như công tác củng cố không hợp cách, như vậy đoạn tường thành này sẽ đổ nát, mà không phải chỉ là xuất hiện vài cái khe hở.

Ma pháp trận phòng ngự có thể khiến tường thành bị hư hại khôi phục lại nguyên dạng, chỉ cần không phải đổ nát hoàn toàn thì vẫn có thể khôi phục như trước.

Đại An Ti thở phào một hơi, ánh mắt của cô có chút u ám, cô rất muốn nhắc nhở lần sau Mục Lương có ra quyền thì nói trước một tiếng cho bọn họ biết, nếu không thật sự sẽ hù chết người.

Cô suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn không nói.

Mục Lương nhìn về phía nữ nhân, hỏi:

- Tiến độ củng cố tới đâu rồi?

Đại An Ti giơ tay lên ra hiệu phía trước, nghiêm mặt nói:

- Bệ hạ, toàn bộ tường thành từ nơi này kéo dài tới trước khoảng chừng ba ngàn mét đều đã hoàn thành công tác củng cố.

- Vậy đi tới trước nhìn xem đi.

Mục Lương chắp tay sau lưng, gợn sóng vô hình khuếch tán ra ngoài.

- Ông ~~~

Ngay sau đó, hai chân của Đại An Ti và Ly Nguyệt lơ lửng cách mặt đất một đoạn, theo anh nhanh chóng bay tới trước.

Ánh mắt của Đại An Ti lấp loé, chẳng mấy chốc đã thấy đám người Cao Thao đang bận rộn ở phía trước.

- Bệ hạ, đến nơi rồi.

Cô vội vã lên tiếng.

- Ông ~~~

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, mang theo hai người trở lại mặt đất.

Đám người Cao Thao, Tán Viêm thấy thế vội vã ngừng tay, đứng thẳng giơ tay nghiêm chào:

- Bệ hạ vạn an.

Phụ trách công tác củng cố tường thành có ba mươi người, ngoại trừ Cao Thao và Tán Viêm thì những người còn lại đều là lính hậu cần trong Quân Doanh.

Tán Viêm có chút kích động khi nhìn thấy Mục Lương, trong mắt tràn đầy sự sùng bái.

Trước kia hắn là tội nhân, không ngờ lại từng bước đi tới vị trí hiện tại, cho nên đối với Mục Lương chỉ có sự sùng bái và kính ngưỡng.

Đại An Ti nghiêm túc nói:

- Bệ hạ tới đây xem một chút, các ngươi cứ tiếp tục làm việc đi.

- Vâng.

Cao Thao và Tán Viêm lên tiếng, mang theo lính hậu cần tiếp tục củng cố tường thành.

Công việc củng cố chính là đặt linh khí có vẽ ma pháp trận củng cố và ma pháp trận phòng ngự vào trong tường thành.

Linh khí là do Mục Lương nghiên cứu ra, chủ thể dùng Thép Tím, bên trong khảm tinh thạch ma thú có chứa hai loại ma pháp trận.

Tác dụng của linh khí chính là thả ra ma pháp trận củng cố và ma pháp trận phòng ngự, hiệu lực ở trên tường thành.

Mục Lương bình tĩnh nhìn Cao Thao chỉ huy binh sĩ, bọn hắn đang dùng linh khí để đào sâu vào trong tường thành, tiếp theo là cố định linh khí dưới đáy tường thành rồi dùng đất đá vùi lấp một lần nữa.

Linh khí có thể đào ra tường thành xuất từ tay của Già Lạc, cô ấy chỉ mất ba ngày để nghiên cứu ra được.

Linh khí dùng tài liệu ma thú hệ thổ, cấu tạo gồm ba cái mạch lộ khác nhau, kích phát đặc tính của tài liệu ma thú, sau khi khải linh rất dễ dàng đào xới đất đá.

Trước kia bọn hắn sẽ dùng Phú Năng Trân Châu, binh sĩ hậu cần sẽ ăn Phú Năng Trân Châu có năng lực điều khiển nguyên tố thổ, mặc dù hiệu suất làm việc tương đối nhanh nhưng hắn lại quá tiêu hao Phú Năng Trân Châu.

Suy nghĩ đến điểm này, vì vậy sau này bọn hắn mới dùng linh khí để đào đất.

Đại An Ti nhìn về phía Mục Lương, cung kính hỏi:

- Bệ hạ cảm thấy như thế nào?

- Hiệu suất không đủ nhanh.

Mục Lương bình tĩnh đáp.

Dựa theo tốc độ hiện tại, nếu muốn hoàn thành củng cố toàn bộ tường thành trong vương quốc nhanh nhất cũng phải mất nửa năm.

Đại An Ti nghiêm mặt nói:

- Ta hiểu rồi, ta sẽ phái thêm người đến giúp đỡ.

- Ta sẽ bảo Kiến Gọng Kìm đến đây trợ giúp các ngươi, chúng nó đào hang động rất nhanh.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Đôi mắt của Đại An Ti sáng lên, lúc này mới nhớ tới Kiến Gọng Kìm và vô số Kiến Thợ, có bọn nó hỗ trợ, hiệu suất làm việc chắc chắn sẽ đề cao gấp mấy lần.

- Vâng.

Cô vội vã gật đầu đáp.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, tiến hành câu thông Kiến Gọng Kìm, bảo nó qua đây một chuyến.

Anh vốn dĩ muốn nhờ Rùa Đen giúp một tay, nhưng bây giờ hình thể của nó quá lớn, loại chuyện này cần tỉ mỉ chút, cho nên cuối cùng vẫn là từ bỏ ý niệm này.

Không bao lâu, Kiến Gọng Kìm với hình thể khổng lồ xuất hiện ở trên tường thành, phía sau là một đám Kiến Thợ.

- Đi hỗ trợ mọi người đi.

Mục Lương giơ tay sờ đầu Kiến Gọng Kìm, cho nó ăn năm chục ngàn điểm tiến hóa rồi bảo nó đi hỗ trợ các binh sĩ.

Kiến Chúa quơ quơ râu, vui vẻ đi hỗ trợ.

……….

Vệ Thành Số Mười Hai, tuyết bay đầy trời.

Đường Đan và Lôi Long đi trên đường, xung quanh đều là một màu trắng xóa, tuyết đọng lại đã dày cỡ ba ngón tay.

- Tại sao trời đột nhiên lại hạ tuyết lớn như vậy chứ?

Lôi Long bĩu môi chửi thầm.

Đường Đan liếc nhìn người bên cạnh, nói:

- Chuyện này không đột nhiên, báo hôm qua đã đưa tin hôm nay sẽ có tuyết lớn, ngươi không xem đúng không?

- Có sao?

Lôi Long trừng mắt nhìn, đúng là ngày hôm qua hắn không xem báo vì vội vàng tiếp đãi hội viên mới.

Từ sau khi hai người lén lút xây phân hội Hiệp Hội Ma Pháp Sư ở đây, bọn hắn bắt đầu chiêu mộ Ma Pháp Sư trong vương quốc Huyền Vũ trở thành hội viên của phân hội.

Hôm nay, hai người đi ra ngoài chính là hẹn gặp mặt nói chuyện với vài tên Ma Pháp Sư, nếu như đàm luận thành công, bọn hắn đồng ý trở thành hội viên của hiệp hội thì mới có thể thông báo vị trí của phân hội cho bọn hắn.

Muốn nhập hội thì phải giao phí hội viên, như vậy mới có thể hưởng thụ một ít tiện lợi mà Hiệp Hội Ma Pháp Sư cung cấp.

Đường Đan xua tay nói:

- Đừng nói nữa, tới điểm hẹn trước rồi lại hàn huyên.

- Ta biết rồi.

Lôi Long nhếch miệng, tiếp tục vượt gió tuyết đi tới tiệm cà phê đầu đường.

Đường Đan híp mắt, thấy được bảng hiệu của tiệm cà phê, trầm giọng phàn nàn:

- Tại sao phải chọn gặp mặt ở tiệm cà phê chứ, vừa phí tiền lại còn không thuận tiện nói chuyện.

- Đây không phải là địa điểm mà ngươi hẹn bọn hắn sao?

Lôi Long bĩu môi nói.

- ... Ta quên mất.

Đường Đan cười xấu hổ.

- Ha ha.

Lôi Long lạnh lùng cười một tiếng, đạp tuyết bước về phía trước.

Khóe miệng của Đường Đan giật giật, vội vã cất bước đi theo.

- Leng keng ~~~

Lôi Long đẩy ra cửa lưu ly của tiệm cà phê, chuông lục lạc trên cửa phát ra tiếng vang thanh thúy.

- Hoan nghênh quý khách.

Ba nhân viên phục vụ đứng sau quầy cùng lúc mở miệng, nở nụ cười nhìn hai người bước vào tiệm.

- Ngạch...

Khóe miệng của Lôi Long giật giật.

Nhân viên pha chế mỉm cười hỏi:

- Hai vị muốn uống chút gì không?

Lôi Long vốn dĩ muốn tìm một chỗ để ngồi, hiện tại chỉ có thể đi tới trước quầy gọi món.

Hắn nhìn thực đơn, tùy ý gọi hai ly cà phê:

- Muốn hai ly cà phê mùi hoa lãnh tụy.

- Vâng.

Nhân viên lên tiếng, đáp cầm bút lên viết đơn rồi thu tiền cà phê của hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận