Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1361: Trạm Thu Phí Phiên Bản Dị Giới



Mục Lương thầm hạ lệnh:

- Hệ thống, chuyển hóa thành điểm tiến hoá.

[Đinh, chuyển hóa thành công!]

Âm thanh nhắc nhở quen thuộc của hệ thống vang lên.

Mục Lương ý niệm vừa động, mở ra bảng bốn thuộc tính cơ bản.

Thuần dưỡng sư: Mục Lương.



Điểm thuần dưỡng: 4282.

Điểm tiến hoá: 2,002,677,590…

- Mới được hơn hai tỷ thôi, gom rất chậm.

Mục Lương thở dài, từ con số này tới một trăm tỷ điểm tiến hoá còn xa lắm. Anh nhìn thấy thi thể ma thú cấp Vương đã mất đi sinh cơ, đưa tay làm ra động tác nên lên

Răng rắc…

Khối băng vỡ vụn, thi thể ma thú cấp Vương từ từ bay lên, rồi đi theo Mục Lương bay ra bên ngoài kênh Sương Mù.

Trên đầu Tiểu Huyền Vũ, Ly Nguyệt và Bạch Sương đang kiễng chân hướng về phía trước đầy mong đợi.

Bạch Sương giật mình, lẩm bẩm nói:

- Từ trong tiếng kêu vừa ngừng lại hồi nãy, ta nghe ra được sự sợ hãi của nó.

Trước khi chết ma thú cấp Vương đã rống lên một tiếng, âm thanh này cũng truyền ra bên ngoài kênh Sương Mù.

Nơi cuối tầm mắt của hai người, từ màn sương mù nối dài tới tận bầu trời kia, đã xuất hiện một bóng đen thật lớn. Mục Lương đã trở lại, thi thể ma thú cấp Vương cũng tiến vào trong tầm mắt của hai cô.

- Không bị thương chứ?

Ly Nguyệt quan tâm hỏi.

- Không có.

Mục Lương ôn hoà nói.

Bạch Sương nuốt ngụm nước miếng, lực chú ý của cô đặt hết lên thi thể ma thú cấp Vương sau đó khàn giọng nói:

- Thật mạnh, nhanh như vậy đã giải quyết ma thú cấp Vương rồi!

- Rống rống rống...

Rùa Đen gầm rú hai tiếng, đôi mắt thú thật lớn của nó lóe ra ánh sáng nóng rực.

- Muốn ăn ư?

Mục Lương nhướng mày.

Tiểu Huyền Vũ không lên tiếng, nhưng đôi mắt thú sáng rực kia đã nói lên hết điều nó muốn thể hiện rồi.

Mục Lương mỉm cười, anh lật tay lấy ra một thanh trường đao, đem thân thể ma thú cấp Vương xé ra, được một tảng khoảng chừng trăm cân thịt bắp.

Con mắt màu tím của Bạch Sương sáng lên, cô cả kinh nói:

- Đây là tài liệu luyện chế ma cụ tốt nhất.

Mục Lương lại gỡ xuống mấy thanh xương của ma thú cấp Vương, sau khi dùng nước rửa sạch, nó lộ ra vẻ mượt mà như ngọc. Anh lại cắt thêm mấy khối thịt, chỉ giữ lại những chỗ thịt tươi, còn lại thân thể đều cho Huyền Vũ.

Rống rống…

Nó há cái miệng to như quả núi, một ngụm nuốt vào phần còn lại của thi thể ma thú mà chủ nhân vừa đưa cho nó

- Bao nhiêu tài liệu tuyệt hảo như vậy, cho nó không sợ lãng phí ư?

Bạch Sương há miệng thở dốc, bày ra biểu tình ngươi vừa lãng phí đồ trân quý đó.

Mục Lương lạnh nhạt nói:

- Những thứ này cũng có ích với Tiểu Huyền Vũ, sẽ không lãng phí.

Hình thể của Rùa Đen rất lớn, thân thể ma thú cấp Vương kia cũng chỉ tương đương với một bàn đồ ăn sáng, chỉ miễn cưỡng đủ nhét kẽ răng mà thôi …

Bạch Sương giật giật khóe miệng, trong lòng vẫn không cách nào hiểu nổi.

Mục Lương nhìn thấy cánh tay đầy gân bắp của ma thú cấp Vương, sau khi xử lý chắc chỉ có thể giữ lại khoảng một phần ba.

- Vừa vặn những tài liệu này có thể làm một cây cung mới cho ngươi.

Anh nói xong lập tức nhìn về phía Ly Nguyệt.

- A!

Ly Nguyệt sửng sốt, khuôn mặt xinh đẹp của cô ửng đỏ nói:

- Không cần, ngươi đã làm ba cây cung cho ta rồi.

- Ba cây thôi mà, không nhiều lắm.

Mục Lương không thèm để ý nói.

Bạch Sương lại giật giật khóe miệng.

Ly Nguyệt lắc đầu nghiêm mặt nói:

- Thực sự không cần, ta đã có hai thanh linh khí cao cấp.

- Nhưng hai thanh kia chỉ đạt tới cấp cao đẳng, ngươi còn thiếu một thanh cấp siêu hạng.

Mục Lương lạnh nhạt nói. Linh khí cao cấp cũng phân chia cấp bậc, sơ đẳng, trung đẳng, cao đẳng, siêu hạng.

Khôi giáp U Linh trên người cô gái tóc bạch kim, chính là linh khí cao cấp siêu hạng.

Hai mắt Bạch Sương lộ ra vẻ hâm mộ, một người không cần, một người ép buộc, bá đạo nhưng cũng làm cho người ta hâm mộ.

Cô rất muốn hô to một câu: ngươi không cần thì cho ta đi. Cô gái tóc tím đang ở cung điện được gần một tháng, biết sự khác biệt giữa linh khí và ma cụ.

Linh khí cao cấp tương đương với ma cụ cao cấp ở vùng đất mới, đó là một thứ cực kỳ quý trọng. Trong vương quốc Hải Đinh, theo như cô được biết, chưa tới hai mươi người có được ma cụ cao cấp.

Ngay cả vương cung Hải Đinh cũng vậy, chỉ khoảng năm người có được ma cụ cao cấp mà thôi.

Ly Nguyệt dở khóc dở cười, ôn nhu nói:

- Mục Lương, những người khác sẽ đỏ mắt...

- Ai?

Mục Lương nhướng mày.

Ly Nguyệt há miệng thở dốc, cuối cùng vẫn ngậm miệng lại.

Đều là người của bộ đội U Linh, như Ngôn Băng, Ny Cát Sa chỉ có khôi giáp U Linh và súng ngắm thôi, những vũ khí khác thì ai cũng có.

Bởi vì vấn đề thức tỉnh năng lực của Ngải Lỵ Na, Mục Lương giúp cô ấy làm một bộ phi kiếm, tuy rằng đều là linh khí cao cấp, nhưng chỉ đạt tới trung đẳng.

Cô gái tóc bạch kim chưa nói, nhưng Mục Lương đã hiểu.

Anh từ tốn gật đầu nói:

- Các cô ấy không giống ngươi, nhưng về sau bọn họ cũng sẽ có.

Chờ tới khi anh rảnh rỗi, chắc chắn sẽ cho thành viên của bộ đội U Linh đổi mới vũ khí một chút.

- Được rồi.

Lúc này, Ly Nguyệt mới không tiếp tục từ chối.

-...

Bạch Sương đưa qua ánh mắt cổ quái, cô không thể hiểu nổi tại sao Ly Nguyệt cứ dùng mọi cách để từ chối như thế.

Mục Lương vỗ bả vai Ly Nguyệt, ngẩng đầu lạnh nhạt nói:

- Tiểu Huyền Vũ, tiếp tục đi tới đi.

Rống rống …

Rùa Đen gầm nhẹ lên tiếng, bốn chân nó nhẹ nhàng đong đưa trong nước, thân thể tiếp tục đi vào kênh Sương Mù.

Trước hết, cái đầu thật lớn lao vào kênh Sương Mù, sau đó là những quan ải và tường thành cao lớn trên lưng Tiểu Huyền Vũ.

Ba người Mục Lương dừng lại trên đầu nó, sương mù tràn ngập quanh thân thể, tầm nhìn lập tức giảm mạnh chỉ còn vài mét.

- Hoá ra bên trong kênh Sương Mù là như vậy…!

Tất cả đều há to miệng, tò mò đánh giá chung quanh. Có điều lọt vào trong tầm mắt bọn họ chỉ có thể sương mù mờ mịt.

- Tầm nhìn quá thấp.

Bạch Sương nhăn mày.

Dụ…

Mục Lương ý niệm vừa động, Lĩnh Vực Sinh Mệnh bao trùm lại đây, sương mù chung quanh bị màn sáng màu lục ngăn cách bên ngoài.

- Đi thôi, trở về.

Mục Lương ôn hoà nói.

- Được.

Ly Nguyệt gật nhẹ đầu.

Ba người bay lên trời, hướng về phía khu Trung Ương trong Nội thành.

Trên không trung, sương mù bên ngoài cũng bị Lĩnh Vực Sinh Mệnh ngăn cách, không thể tiến vào thành.

Lúc này, Tiểu Huyền Vũ đã hoàn toàn tiến vào kênh Sương Mù, gió lốc bị sương mù ngăn cách ở sau. Sau khi nó đi qua, sương mù đằng sau nó lần thứ hai khép lại.

Meo…

Phía sau Rùa Đen, Mèo Sương Mù Tám Đuôi đã bắt đầu công tác, nó phóng thích sương mù màu xám dung nhập vào bên trong sương mù của kênh Sương Mù, sau đó mới khống chế sương mù tách ra, hình thành một khoảng không sương mù dài rộng trăm mét.

Trong tương lai, nơi này sẽ trở thành thông đạo duy nhất nối liền hai phiến hải vực.

Đương nhiên, lối vào vẫn bị sương mù bao phủ, cần linh khí đặc thù hoặc phương thức phân biệt mới có thể tiến vào thông đạo. Nếu không, sẽ khiến những người khác xâm nhập, chẳng phải đã mở một cánh cửa cực kỳ tiện lợi cho người khác rồi sao?

Trong tương lai nếu có thể mậu dịch giao thương giữa hai vùng biển hoàn toàn mở ra, như vậy Mục Lương sẽ làm trạm thu vé vào cửa và phí mượn đường ngay tại đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận