Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3711: Đau quá nha. (2 càng ).

Chương 3711: Đau quá nha. (2 chương).
Trong phòng tu luyện, Vũ Thanh đang ngồi xếp bằng mở mắt ra, vết thương trong cơ thể đã hồi phục được tám phần mười, sắc mặt bằng mắt thường có thể thấy được đã hồng nhuận trở lại.
“Nửa bước Thái Ất Chân Tiên cảnh.”
Vũ Thanh khẽ thì thầm.
Nàng trải qua điều dưỡng cùng dùng Thái Sơ Bản Nguyên Quả, thêm vào việc Mục Lương dùng Huyền Vũ chí cao pháp tắc phụ trợ, Thái Thượng Vô Tình tiên pháp thuế biến đã hoàn thành được một nửa. Cần nhiều thời gian hơn để hoàn thành thuế biến, không phải chuyện có thể xong trong một sớm một chiều.
"Đợi đến khi Thái Thượng Vô Tình tiên pháp thuế biến thành Thái Thượng tiên pháp, chính là lúc ta một lần nữa bước vào Thái Ất Chân Tiên cảnh."
Đáy mắt Vũ Thanh hiện lên sát ý. Lúc này nàng căm ghét Thái Thượng Vô Tình Tông, đợi khi một lần nữa bước vào Thái Ất Chân Tiên cảnh, nàng muốn đi lấy mạng Gai Lell.
Tuy rằng từ nhỏ đến lớn Vũ Thanh không có ký ức về người thân, cũng không ngăn cản được việc nàng thay người nhà báo thù rửa hận, nếu không trong lòng sẽ có một cái nút thắt khó gỡ. Nàng đứng dậy rời khỏi phòng tu luyện đi đến Thiên Điện, theo trí nhớ đi về phía đại sảnh chính.
"Vũ Thanh đại nhân."
Tiểu Mịch hành lễ nói.
"Tốt."
Vũ Thanh gật đầu đáp lại, biết những người có thể ở lại cung điện đều là người thân cận bên cạnh Mục Lương.
Mục Lương xuất hiện ở đại sảnh chính, nhìn về phía Vũ Thanh sắc mặt hồng hào nói: "Xem ra hồi phục không tệ."
Vũ Thanh cảm kích nói: "Nhờ có ngươi."
Trên mặt nàng đã có ý cười, trên người không còn vẻ lạnh lùng trước đây, đã thêm một chút sinh khí.
"Ngươi bây giờ, tốt hơn nhiều rồi."
Mục Lương nghiêm túc gật đầu nói.
Vũ Thanh chớp đôi mắt đẹp, mang theo nụ cười hơi gượng gạo nói: "Con người vẫn là phải có thất tình lục dục mới tốt."
Mục Lương cười trừ không nói gì, vui mừng khi thấy bạn thân ngày càng tốt hơn.
"Khi nào thì đi Tiên Ẩn bí cảnh?"
Vũ Thanh hỏi.
"Mấy ngày nữa, không vội."
Mục Lương ôn nhu đáp lời.
Huyền Vũ Đế Quốc vẫn còn một số chuyện cần xử lý, hắn cần thời gian, các con cũng chưa xuất quan, muốn cùng nhau đến Tiên Ẩn bí cảnh lịch lãm.
"Được, ta dẫn các ngươi đi."
Vũ Thanh bình thản nói.
"Được."
Mục Lương mỉm cười gật đầu.
Vũ Thanh nghĩ đến chuyện gì đó, hỏi: "Còn hai Thần Nữ được đề cử đâu?"
Mục Lương trong trẻo nói: "Đang huấn luyện đó."
Mắt Vũ Thanh lóe lên, nói: "Ta đi xem."
Trong lòng nàng cảm thấy có lỗi với Tô Khả và Mân Nhi, là nàng khiến Bách Thánh đi tìm người thừa kế Thần Nữ, mới dẫn đến bi kịch cho Mân Nhi và Tô Khả, mất hết tất cả người thân và bạn bè.
"Đi thôi, Tiểu Tử dẫn ngươi đi."
Mục Lương lên tiếng.
"Vâng."
Tiểu Tử đáp lời.
Nàng nhìn về phía Vũ Thanh, ý nói: "Đại nhân mời đi theo ta."
Vũ Thanh mỉm cười, theo thị nữ đi đến khu huấn luyện của U Linh Đặc Chủng Bộ Đội, trong khu huấn luyện, Tô Khả và Mân Nhi đang tham gia huấn luyện, đang bị những tân binh U Linh Đặc Chủng Bộ Đội khác áp chế.
Sự xuất hiện của Vũ Thanh không gây được sự chú ý của ai, nàng lặng lẽ quan sát hai người tham gia huấn luyện, dù bị đánh ngã liên tục cũng sẽ gắng chịu đau để đứng lên phản kích. Tô Khả bị đánh bay người ra ngoài, đụng gãy mấy cọc gỗ mới ngã xuống đất.
Mặt nàng trắng bệch, cả người đau nhức, khóe miệng có máu tươi chảy ra.
Tô Khả gắng chịu đau đứng lên, lảo đảo tiếp tục công kích về phía các tân binh khác.
"Tô Khả, thế nào rồi?"
Mân Nhi vội vàng hỏi.
"Ta không sao."
Tô Khả khàn giọng nói.
Những tân binh đang giao thủ cùng nàng lộ vẻ không đành lòng, nhưng vẫn hạ quyết tâm tiếp tục công kích. Mân Nhi xông lên ngăn cản, giây sau cũng bị đánh bay ra ngoài.
"Được rồi, hôm nay huấn luyện dừng ở đây, đi chữa thương nghỉ ngơi đi, ngày mai chúng ta tiếp tục."
Tiểu Đội Trưởng tiến lên nói.
"Xin lỗi."
Các tân binh vội vàng vây lại đỡ Tô Khả và Mân Nhi.
"Đây là huấn luyện, bị thương là không tránh khỏi, nhưng cũng có thể giúp các ngươi nhanh chóng mạnh lên, khi nào thích nghi được với cường độ huấn luyện bây giờ, coi như là chính thức nhập môn."
Đội viên đã giao thủ với Tô Khả nói.
"Ta biết, các ngươi đang giúp chúng ta trở nên mạnh hơn."
Tô Khả yếu ớt nói.
"Nhanh lên, trước dùng bí dược trị thương."
Tân binh còn lại lấy ra bình lưu ly, đổ bí dược trị thương vào miệng hai người.
Tô Khả và Mân Nhi uống xong bí dược trị thương, cảm thấy cổ họng mát lạnh, sau đó những cơn đau trên người cũng nhanh chóng giảm bớt.
"Nghỉ ngơi cả đêm là có thể khôi phục."
Tân binh thiếu nữ tóc ngắn nhắc nhở.
Tân binh còn lại dặn dò: "Đúng đó, nhớ ngồi thiền tu luyện, so với ngủ thì hồi phục nhanh hơn."
"Được, chúng ta biết rồi."
Trên mặt Tô Khả và Mân Nhi đã có nụ cười.
Các nàng rất thích những người bạn mới ở bên cạnh, tình cảm thật sự trong sáng, mọi người giúp đỡ lẫn nhau cùng nhau tiến bộ.
"Nghỉ ngơi thật tốt."
Các đồng đội vỗ vai hai người rồi rời đi, bọn họ còn nhiệm vụ huấn luyện chưa xong.
Tô Khả khẽ liếm môi, trên mặt vẫn còn chút máu, cố nhịn đau.
Nàng nhìn về phía cô gái, mếu máo: "Đau quá nha."
Mân Nhi hít sâu một hơi nói: "Chúng ta phải làm quen thôi."
"Ừm."
Tô Khả cố gắng gật đầu.
Trong đầu nàng hiện lên hình ảnh người nhà chết thảm, cùng với những gương mặt ghê tởm của Thái Thượng Vô Tình Tông, nàng nhất định phải trở nên mạnh hơn mới có thể báo thù, dù đau đến mấy cũng sẽ nhẫn nại kiên trì.
"Dụ ~~~" (Xem truyện chữ sướng nhất, lên phi mạng tiểu thuyết!)
Vô Thanh vô tức, Vũ Thanh xuất hiện bên cạnh hai người.
Tô Khả và Mân Nhi ngước mắt nhìn lên, muốn đứng dậy hành lễ.
"Ngồi đi."
Vũ Thanh ôn nhu nói.
Tô Khả và Mân Nhi thần sắc phức tạp, biết người trước mắt là ai, giờ đã là người của Huyền Vũ đế quốc.
Hai người đều biết mình vì sao lại xuất hiện ở Thái Thượng Vô Tình Tông, là muốn tiếp nhận vị trí của Vũ Thanh, tồn tại một mối quan hệ nhân quả. Vũ Thanh thở dài nói: "Tính ra thì ta cũng là người gián tiếp hại các ngươi."
Mân Nhi trầm mặc một lát, lắc đầu nói: "Không liên quan đến đại nhân."
Tô Khả gật đầu nói: "Đại nhân không rõ tình hình, kẻ thù của chúng ta là Bách Thánh."
"Không sai."
Mân Nhi đồng ý.
Vũ Thanh cảm thấy hối hận trong lòng, không ngờ Tô Khả và Mân Nhi lại hiểu chuyện như vậy, trong lòng vô cùng áy náy.
Trước đây nàng vô tình vô dục, hiện tại đã trảm Thái Thượng Vô Tình tiên pháp, sau khi có thất tình lục dục trở lại, đối với cảm xúc biến hóa rất nhạy cảm.
"Ta sẽ bồi thường cho các ngươi."
Vũ Thanh nghiêm túc nói.
Nàng lấy ra các loại bảo vật Tiên Khí cùng đan dược, đặt trước mặt hai cô gái.
Tô Khả và Mân Nhi suýt chút bị lóa mắt, Tiên Khí dao động tiên lực rất mạnh, đối với hai người mà nói là có áp lực.
"Đại nhân..."
Tô Khả và Mân Nhi run giọng mở miệng.
"Muốn cái gì, đều có thể cầm đi."
Vũ Thanh chân thành nói.
Tô Khả lắc đầu nói: "Đại nhân, ngài cho chúng tôi những thứ này cũng vô dụng, chúng tôi còn quá nhỏ bé."
Mân Nhi nói: "Hay là, đại nhân cất đi đi, không cần như vậy."
"Chúng ta có cùng chung kẻ địch, tiêu diệt Thái Thượng Vô Tình Tông mới là cách tạ lỗi tốt nhất."
Tô Khả nghiến răng nói.
Vũ Thanh há miệng, xoa cằm nói: "Ta biết rồi, sau này ta sẽ diệt Thái Thượng Vô Tình Tông, coi như là quà tạ lỗi."
"Bách Thánh để lại cho chúng ta."
Tô Khả nghiêm nghị nói.
"Được."
Vũ Thanh đáp ứng.
Trước khi rời đi nàng nói: "Sau này có việc có thể đến tìm ta, ta sẽ giúp các ngươi hoàn thành."
"Được."
Tô Khả đồng ý, còn về việc có tìm hay không thì tùy vào cô ấy.
0 909 0
Ps: «2 chương »: Cầu khen thưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận