Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2482: Nơi Ở Mới Của Tinh Linh.

- A?

Hi Bối Kỳ vẫn luôn đứng nhìn từ đầu đến cuối, đôi mắt vàng kim trừng lớn, chuyện này là thế nào?

Linh Nhi bỏ lại một câu, cơ thể hóa thành ánh sáng xanh biến mất.

- Đại nhân!

Nữ Vương Tinh Linh hô một tiếng, đáy mắt hiện lên một tia mất mát.

- Nữ vương đại nhân?

Đám người Tây Tây Lý kinh ngạc thốt lên.

Nữ Vương Tinh Linh nghiêm mặt nói:

- Cô ấy rất thích hợp làm Nữ Vương Tinh Linh, có thể dẫn dắt chúng ta đi về phía tương lai tươi sáng.

- Nhưng cô ấy...

Tây Ninh đang muốn nói Linh Nhi không phải Tinh Linh, nhưng nghĩ đến cánh Tinh Linh sau lưng đối phương, cuối cùng không nói nên lời.

……….

Ly Nguyệt nhìn vẻ mặt thất lạc của Nữ Vương Tinh Linh, đôi mắt màu trắng bạc hơi nheo lại, lạnh nhạt nói:

- Ánh Nam các hạ, Linh Nhi không phải là Nữ Vương Tinh Linh của tộc các ngươi.

Ánh Nam là tên của Nữ Vương Tinh Linh, nhưng người trong tộc Tinh Linh chẳng bao giờ gọi cô ấy như vậy.

- Xin lỗi, là sơ suất của ta.

Ánh Nam áy náy nói.

Hi Bối Kỳ nghiêng đầu khó hiểu hỏi:

- Chính ngươi là Nữ Vương Tinh Linh, làm sao còn bảo Linh Nhi đi làm Nữ Vương của các ngươi nữa chứ?

Ánh Nam nói với sắc mặt nghiêm túc:

- Nữ Vương Tinh Linh chỉ là một thân phận, nếu như Linh Nhi đại nhân nguyện ý thì ta cam nguyện nhường vị trí.

- Nữ vương đại nhân!

Tây Ninh kinh ngạc thốt lên.

Đôi mắt đẹp của Ánh Nam lộ ra biểu cảm mong mỏi, nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Linh Nhi đại nhân là ngọn nguồn Sinh Mệnh, ngài ấy có thể dẫn dắt tộc Tinh Linh chúng ta đi về hướng vĩnh hằng.

Con ngươi của Ly Nguyệt co rút, cô biết Linh Nhi sinh ra từ Trà Thụ Sinh Mệnh, nói là ngọn nguồn sinh mệnh cũng không quá đáng, chỉ là không ngờ Nữ Vương Tinh Linh vừa mới đến lại có thể nhìn thấu điểm này.

- Ngọn nguồn sinh mệnh!

Các Tinh Linh khác kinh ngạc thốt lên.

Hi Bối Kỳ dấu hỏi đầy đầu, ngọn nguồn sinh mệnh là cái gì?

- Ánh Nam các hạ, xin mời đi theo ta.

Ly Nguyệt nói sang vấn đề khác, lạnh mặt đi ra ngoài.

Ánh Nam phục hồi tinh thần lại, tiếc nuối liếc nhìn Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ rồi cất bước đi theo Ly Nguyệt.

Các Tinh Linh đuổi theo, trên mặt bọn hắn tràn đầy sự kích động và hưng phấn, Chủ Thành nồng nặc nguyên tố Sinh Mệnh khiến cho bọn hắn cảm thấy thể xác và tinh thần vui mừng.

Tây Tây Lý thán phục:

- Nơi đây thật sự là chỗ tốt, còn tốt hơn cả Rừng U Linh.

- Ừm, khí tức Sinh Mệnh nơi đây còn đậm hơn cả trong bí cảnh.

Phi Phi gật đầu nhận đồng.

Tây Ninh lộ ra biểu cảm nghiêm túc, trong lòng tràn đầy cả kinh, nói:

- Sống ở chỗ này một năm là có thể sánh bằng tu luyện năm năm trong bí cảnh.

- Sau này chúng ta sẽ sinh hoạt ở nơi này thật sao?

Một vài Tinh Linh cảm giác không chân thật, nơi có khí tức sinh mệnh dày đặc như vậy là có thể cho người khác tùy tiện ở sao?

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói:

- Chỉ cần các ngươi không làm việc gì có lỗi với vương quốc Huyền Vũ thì tự nhiên là có thể ở mãi nơi đây.

Các Tinh Linh vội vàng nói:

- Sẽ không có chuyện đó, các ngươi thu lưu chúng ta đã là chuyện rất tốt rồi, chúng ta không thể lấy oán báo ơn, làm việc có lỗi với vương quốc Huyền Vũ được!

- Tốt nhất là vậy.

Hi Bối Kỳ bĩu môi.

Ly Nguyệt dừng lại trước một loạt phòng ốc bên ngoài khu Trung Ương, nói:

- Đây là nơi ở tạm thời của các ngươi, khi nào chị Thấm Lan xong việc thì chị ấy sẽ đích thân sắp xếp chỗ cho mọi người.

- Được rồi.

Ánh Nam nhìn căn nhà cao năm tầng trước mặt, trong lòng hoàn toàn không có bất mãn.

- Vậy chúng ta phải làm công việc gì?

Phi Phi thắc mắc.

Tây Tây Lý gật đầu nói:

- Đúng rồi, Mục Lương các hạ có nói qua, nếu chúng ta tới sinh hoạt tại Chủ Thành thì phải làm việc.

Ly Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Chuyện này không gấp, chờ khi nào các ngươi thích ứng sinh hoạt ở Chủ Thành thì lại bàn đến chuyện sắp xếp công việc.

Dựa theo ý của Mục Lương, người của tộc Tinh Linh sẽ chia làm vài bộ phận, ai có thực lực sẽ đi vào Không Quân và Bộ Đội Đặc Chủng U Linh, thực lực yếu thì đi xử lý Trà Thụ Sinh Mệnh, ví dụ như sửa chữa cành lá, ngắt quả Tinh Thần, thu thập cánh hoa, v.v…

Tinh Linh tiến vào Bộ Đội Đặc Chủng U Linh sẽ phải ký kết Khế Ước Ong Chúa với Mục Lương, đây là yêu cầu không thể thay đổi, như vậy mới có thể đảm bảo bọn họ trung thành tuyệt đối.

- Được.

Tây Ninh nghe vậy mới yên tâm, bằng không vẫn luôn ở chùa ở nơi tốt như vậy, trong lòng cô sẽ luôn cảm thấy bất an.

Ly Nguyệt nói với giọng điệu bình tĩnh:

- Các ngươi nghỉ ngơi đi, có việc gì thì tối nay bàn lại.

- Được rồi, các hạ đi làm việc đi.

Ánh Nam gật đầu một cái.

- Hóa ra trong nhân loại thật sự có người tốt, ta còn tưởng rằng tất cả nhân loại đều là người xấu.

- Trên thế gian vẫn còn có nhân loại tốt, ví dụ như Mục Lương các hạ, hắn đã cứu Nữ Vương đại nhân đấy!

- ...

Ly Nguyệt và Hi Bối Kỳ nghe được lời nói của các Tinh Linh, cả hai đưa mắt nhìn nhau rồi xoay người rời đi.

Ánh Nam thu hồi ánh mắt, bình thản nói:

- Mọi người tự chọn nhà ở cho mình đi.

- Vâng.

Các Tinh Linh cung kính đáp lại, bắt đầu lựa chọn gian phòng mà mình thích.

- Nơi đây tốt hơn vương thành Phúc Nhĩ Kỳ gấp mấy chục lần!

Tây Tây Lý quan sát hoàn cảnh trong phòng, sạch sẽ, chỉnh tề, gọn gàng, thoải mái đưa ra cảm nhận trực quan nhất.

Trong mắt Phi Phi lộ vẻ ghét bỏ, nói:

- Không ngờ đi tới vương quốc Huyền Vũ lại còn phải ở cùng một chỗ với ngươi.

- Vậy ngươi đi ra ngoài tìm phòng khác đi, ta ở một mình!

Tây Tây Lý trợn trắng mắt.

- Vậy không được, đã hết phòng rồi.

Phi Phi nhàn nhạt nói.

Vì phòng ở có hạn nên đa số sẽ là ba, bốn Tinh Linh ở chung một chỗ, Phi Phi và Tây Tây Lý quen thân với nhau, tuy hai người thường xuyên đấu võ mồm nhưng vẫn lựa chọn ở chung một phòng.

- A ~ Chiếc giường này thật thoải mái.

Tây Tây Lý ngã nhào vào trên giường lớn, không khỏi rên rỉ một tiếng.

- Nơi đây có thể nhìn thấy Thánh Thụ, thật tốt.

Phi Phi đẩy cửa sổ ra, ngước mắt là có thể nhìn thấy tán cây của Trà Thụ Sinh Mệnh, chỉ cần xem trong chốc lát là có thể làm cho Tinh Linh cảm thấy thể xác và tinh thần vui sướng.

- Phi Phi, chúng ta ra ngoài đi dạo một chút được không?

Tây Tây Lý xoay người rời giường.

- Ngươi muốn đi đâu?

Phi Phi quay đầu nhìn về phía thiếu nữ.

Tây Tây Lý ngây thơ nói:

- Chỗ nào cũng được, đi dạo một vòng, nhân tiện làm quen hoàn cảnh sống sau này nha.

Phi Phi suy nghĩ một chút, đúng là bọn họ nên ra ngoài tìm hiểu hoàn cảnh mới, nhận biết tình huống xung quanh, thuận tiện đi tìm hiểu tin tức, xem coi vương quốc Huyền Vũ có đúng như những gì mà bên ngoài hay đồn đãi hay không.

Cô gật đầu bảo:

- Đi thôi.

Tây Tây Lý nhoẻn miệng cười, lập tức kéo tay Phi Phi đi ra ngoài cửa.

- Ngươi làm gì thế, tại sao lại kéo tay của ta?

Phi Phi liếc thiếu nữ một cái, nhìn đối phương nắm tay mình đi ra ngoài, trên mặt có chút ngượng ngùng xoắn xuýt.

Tây Tây Lý ngây thơ nói:

- Ta thấy các nữ nhân nhân loại đi dạo phố đều làm như vậy nha.

- Nhưng ngươi rất xấu.

Phi Phi nói không chút khách khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận