Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1159: Nghi Thức Duyệt Binh Bắt Đầu



- Ta từng gặp hắn một lần.

Cô quay đầu nhìn về phía cô gái tai mèo, hỏi ngược lại:

- Ta thấy ngươi và hắn có vẻ rất quen thuộc?

Mễ Á quay đầu lại, nhẹ nhàng đáp:

- Chúng ta cùng nhau ăn cơm vài lần.

Đôi mắt vàng tím của Bạch Sương chớp chớp, có thể cùng ăn cơm với thành chủ vài lần, cô gái này chắc chắn không đơn giản.

Đôi mắt đẹp của cô xoay tròn, bắt đầu lôi kéo làm quen:

- Các hạ, ngươi biết kênh Sương Mù không?

- Kênh Sương Mù?

Mễ Á chậm rãi lắc đầu, nhàn nhạt nói:

- Ta chưa từng nghe về nó.

- Vậy vương quốc Hải Đinh thì sao?

Bạch Sương chưa từ bỏ ý định mà tiếp tục đặt câu hỏi.

- Cũng chưa từng nghe qua.

Mễ Á liếc nhìn cô gái tóc tím, hỏi ngược lại:

- Hai địa phương mà ngươi vừa nhắc đến nằm ở đâu?

- A?

Bạch Sương sửng sốt một chút, nằm ở đâu? Cái này cô nên giải thích như thế nào đây?

- Cuối cùng ngươi đến từ nơi nào?

Ánh mắt của Mễ Á loé lên tia sáng, nàng càng ngày càng cảm thấy cô gái trước mắt có gì đó quái lạ.

- Ta lạc đường.

Bạch Sương thành thật trả lời.

- Ngươi không phải là người của thành Huyền Vũ.

Đôi mắt ửng đỏ của Mễ Á thoáng qua một tia lạnh lẽo, chất vấn:

- Ngươi tới thành Huyền Vũ với mục đích gì?

Bất tri bất giác, cô gái tai mèo đã coi bản thân như một thành viên của thành Huyền Vũ, sẵn sàng ra tay ngăn lại người có ý đồ gây bất lợi cho nơi này.

- Ta chỉ muốn gặp Mục Lương mà thôi, không hề có mục đích nào khác.

Bạch Sương vội vàng giải thích.

- Ngươi muốn gặp Mục Lương?

Ánh mắt của Mễ Á lộ vẻ hồ nghi, hiển nhiên là không tin lời của đối phương.

Bạch Sương khẽ hất hàm, bình tĩnh nói:

- Đây là sự thật, ta không cần thiết lừa ngươi, nếu không ta cũng sẽ không nói những chuyện này cho ngươi biết.

- Khi nào nghi thức duyệt binh kết thúc thì ngươi đi với ta gặp Mục Lương.

Mễ Á lạnh lùng nói.

- Được rồi.

Bạch Sương nhếch miệng, đáp ứng.

Vốn dĩ cô tới Nội Thành là để gặp Mục Lương, cô muốn giáp mặt hỏi thẳng xem hắn có biết Kênh Sương Mù hay không.

Giọng của Mục Lương lại vang lên lần nữa, quanh quẩn trên quảng trường.

Anh đọc bài phát biểu trước khi bắt đầu nghi thức duyệt binh.

- Các vị, sau bốn mươi ba ngày nữa thì thủy triều Hư Quỷ sẽ kéo đến, nhưng chỉ cần nếu các ngươi ở thành Huyền Vũ thì tuyệt đối sẽ an toàn hơn những nơi khác rất nhiều.

- Thành Huyền Vũ rất mạnh, nó còn lớn mạnh hơn trong những gì mà các ngươi tưởng tượng, ngăn cản thủy triều Hư Quỷ không phải là việc khó khăn.

- Chỉ cần các ngươi phối hợp với thành Huyền Vũ thì vẫn có thể cuộc sống bình thường.

Giọng nói đầy uy nghiêm của Mục Lương vang lên bên tai tất cả dân chúng.

- Chúng ta tin tưởng thành chủ đại nhân!

Các dân chúng hét lên bằng tất cả sức lực, rất nhiều người hưng phấn và kích động tới mức mặt đỏ tới mang tai.

Bạch Sương sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng tràn đầy chấn động, không ngờ tất cả mọi người ở đây đều kính ngưỡng Mục Lương, đây là điều mà cha cô không thể làm được.

Nhân khẩu ở vương quốc Hải Đinh rất đông, nhưng người chân chính kính ngưỡng quốc vương sợ là không đến một phần ngàn.

Trong lòng Mễ Á đồng dạng có sự kính nể đối với Mục Lương.

Bạch Sương nhớ tới cái gì đó, quay đầu hỏi:

- Các hạ, thủy triều Hư Quỷ là cái gì?

- Ngay cả thủy triều Hư Quỷ mà ngươi cũng không biết sao!!

Đôi mắt của Mễ Á nheo lại.

Cô hoài nghi cô gái trước mắt là lần đầu tiên ra khỏi nhà, cho nên mới không hiểu những chuyện này.

- Không biết nha....

Trong lòng Bạch Sương oán thầm, nếu như ta biết thì còn hỏi ngươi làm chi?

Mễ Á lạnh nhạt giải thích:

- Mỗi khi Trăng Máu buông xuống thì Hư Quỷ sẽ từ dưới lòng đất chui lên và bắt đầu tấn công các sinh linh khác, đó chính là thủy triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ.

- Trăng Máu thì ta biết, nhưng Hư Quỷ là cái gì? Ma thú sao?

Bạch Sương cảm giác đầu của mình không đủ dùng, thật nhiều từ ngữ mà cô chưa từng nghe qua.

-...

Khóe mắt của Mễ Á nhảy vài cái, hờ hững nói:

- Hư Quỷ là một loại sinh linh đặc thù, bọn chúng tàn bạo khát máu, không có chút nhân tính nào, lấy giết chóc là chuyện duy nhất.

- Chà, nghe ngươi nói thì bọn chúng còn đáng sợ hơn ma thú nhiều.

Bạch Sương như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.

Cô có chút nghi ngờ, tại sao lúc cô ở vương quốc Hải Đinh thì lại chưa từng nghe nói về Hư Quỷ?

Cô không nhịn được tò mò hỏi:

- Chỉ có thành Huyền Vũ mới có Hư Quỷ sao?

- Dĩ nhiên không phải rồi, khi nào thủy triều Hư Quỷ bùng nổ thì khắp nơi trên thế giới đều sẽ xuất hiện Hư Quỷ.

Mễ Á nhẫn nại giải thích.

- Không thể nào! Vương quốc Hải Đinh không có Hư Quỷ nha, những vương quốc khác cũng không nghe nhắc tới chúng.

Bạch Sương nghiêm túc phản bác:

- Ít nhất là trước khi tới đây thì ta chưa từng nghe nói địa phương nào có Hư Quỷ qua lại.

Chẳng lẽ Hư Quỷ là tên riêng ở bên này, là đặc sản ở đây?

………..

- Vương quốc Hải Đinh?

Đôi mắt màu đỏ rực của Mễ Á híp lại, không nhịn được nghi ngờ thân phận chân thực của cô gái tóc tím trước mắt.

Ánh mắt của Bạch Sương có chút hốt hoảng, cô không có tiếp tục hỏi kỹ vấn đề về thủy triều Hư Quỷ nữa.

Trên đài duyệt binh, Mục Lương đã kết thúc bài phát biểu của mình.

Đông đông đông ~~~

Tiếng chuông du dương vang lên, chín tiếng đi qua, quảng trường trước Đại Hội Trường đột nhiên trở nên yên tĩnh lại.

- Bây giờ bắt đầu nghi thức duyệt binh.

Mục Lương nghiêm túc khua tay nói.

Đông đông đông!!!

Chính giữa quảng trường, Trống trận Huyền Vũ cực lớn bị gõ vang, tiếng trống rất có lực xuyên thấu và vang vọng toàn bộ Nội Thành.

- Âm thanh này là ma cụ cao cấp!!

Bạch Sương chấn động tâm thần.

Nhịp tim của cô bị ảnh hưởng bởi tiếng trống, tần suất tim đập bảo trì nhất trí cùng với tiếng trống.

Có thể tạo thành ảnh hưởng to lớn như thế chí ít cũng phải là ma cụ cấp cao.

Cộp cộp cộp...

Dưới tiếng trống vang trời, nhóm Thành Phòng Quân xếp hàng chỉnh tề và đi đều bước vào quảng trường theo đội hình hình vuông.

Trong tay mỗi người đều có vũ khí, đội thứ nhất là binh sĩ cầm trường thương, trên người mặc khôi giáp thống nhất, chân mang ủng chiến được làm từ cao su.

Các binh sĩ đồng loạt bước đi, ngay cả khoảng cách giữa các bước cũng giống nhau như đúc.

Khi đội binh sĩ thứ nhất tiến vào quảng trường, dân chúng xung quanh đều vô thức ngừng thở, ai nấy đều bị thu hút không thể rời mắt.

- Đây mới là đàn ông chân chính, ta quyết định sau này sẽ cho con trai trở thành Thành Phòng Quân.

- Khi nghi thức duyệt binh kết thúc, ta sẽ lập tức đi báo danh gia nhập quân đội.

Cộp cộp cộp...

Đội binh sĩ thứ hai vào sân, bọn họ ăn mặc đồng dạng, tư thái đồng dạng, chỉ là lần này vũ khí trong tay đổi thành nỏ quân dụng, bên eo còn mang theo bao đựng tên.

Tiếp theo là đội binh sĩ thứ ba, lần này bọn họ mặc khôi giáp Cua Quỷ Xanh, vũ khí trong tay là cốt đao, đây là nhóm binh sĩ cận chiến.

Trong mắt Bạch Sương lộ vẻ khiếp sợ và thán phục, những binh lính ở quảng trường này mạnh hơn nhiều so với những đội hộ vệ của vương quốc Hải Đinh.

Cũng giống như sự khác biệt giữa chính quy và không chính quy.

Cô gái tóc tím không nhịn được lấy đội hộ vệ và đoàn Kỵ Sĩ của vương quốc Hải Đinh ra để so sánh, sau đó phát hiện hai bên hoàn toàn không thể so sánh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận