Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 378: Thành Dạ Nguyệt, Ma Cà Rồng

- Đi thôi, ta dẫn ngươi đến nhà của mình.
Nguyệt Thấm Lan đạp giày cao gót đi về phía Thiên Điện.
Hồ Tiên chớp chớp con mắt màu đỏ rực, bị đôi giày mới của Nguyệt Thấm Lan thu hút, trong lòng cảm thấy rất thích.
- Chị Thấm Lam, giày này của ngươi cũng là đại nhân Mục Lương làm?
Cô rất tự nhiên sửa lại xưng hô, bước nhanh đi lên song song với Nguyệt Thấm Lan.
- Đúng vậy.
Nguyệt Thấm Lan khẽ gật đầu.
- Đôi giày này rất đẹp, cũng rất đặc biệt, càng làm nổi bật lên khí chất tao nhã của chị.
Hồ Tiên phát ra những lời khen ngợi từ tận trong đáy lòng.
- Rất tốt.
Nguyệt Thấm Lan nhếch miệng lên, tâm trạng cũng rất thoải mái.
Trong Cung Điện có rất nhiều Thiên Điện, phần lớn cũng là nhà ở cỡ nhỏ.
- Ngươi ở nơi này.
Nguyệt Thấm Lan đẩy ra cửa một căn Thiên Điện.
Bên trong có 3 phòng theo bố cục một phòng khách vừa là thư phòng, phòng ngủ, còn có một phòng vệ sinh riêng.
Đồ gia dụng đã được lắp đặt đầy đủ, có ghế sô pha da thú, ghế, giường lớn,…
Hồ Tiên đi vào căn nhà, nhìn quanh cách bài trí trong nhà, lộ ra vẻ yêu thích.
Cô đi vào nhà vệ sinh, bị bồn cầu mới làm bằng pha lê hấp dẫn, hiếu kỳ hỏi:
- Chị, đây là cái gì?
- Bồn cầu.
Sắc mặt của Nguyệt Thấm Lan cổ quái, nhẹ giọng giải thích:
- Đây là dùng để giải quyết...... Cần dùng gấp.
Cô nhớ lại những từ Mục Lương trước đây dùng để giới thiệu bồn cầu, dùng cho việc cấp bách.
Cung Điện là nơi đầu tiên được thông nước máy, bồn cầu tự nhiên cũng được bài trí thêm.
- Việc gấp?
Hồ Tiên chớp chớp mắt, vẫn như cũ chưa hiểu.
- Chính là....... Dùng chứa phân và nước tiểu.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã liếc mắt.
Trong lòng của cô ấy rất phiền muộn, nhất định phải tự mình nói ra những từ thông tục như vậy sao?
- Ư, ta hiểu rồi.
Hồ Tiên xấu hổ, quay mặt đi chỗ qua.
- Tốt, ta dẫn ngươi đến nơi khác tham quan.
Nguyệt Thấm Lan khôi phục lại dáng vẻ ưu nhã, đưa tay lên vén sợi tóc trên gương mặt ra sau tai.
- Vâng, chị.
Hồ Tiên cười yêu mị, nói.
Hai người rời khỏi căn nhà, trở lại sảnh chính Cung Điện.
Nguyệt Thấm Lan đưa tay chỉ về hướng vị trí phòng bếp:
- Đó là phòng bếp.
Hồ Tiên chậm rãi gật đầu, nháy đôi mắt xinh đẹp ngắm nhìn bốn phía.
- Đó là phòng ăn, cuối hành lang là phòng làm việc, một bên khác là phòng chứa đồ......
Nguyệt Thấm Lan nhanh gọn giới thiệu chức năng của mỗi một căn phòng trong Cung Điện.
Hồ Tiên âm thầm nhớ, thỉnh thoảng gật đầu đáp lại.
- Đây là thư phòng, là nơi Mục Lương làm việc, xử lý sự vụ.
Nguyệt Thấm Lan đứng ở trước cửa thư phòng.
- Thấm Lan, các ngươi đi vào một chút.
Trong thư phòng, âm thanh của Mục Lương truyền ra.
- Ừm, được.
Giọng của Nguyệt Thấm Lan trong trẻo đáp lại câu trả lời, sau đó đẩy cửa ra mang theo Hồ Tiên đi vào thư phòng.
- Đại nhân Mục Lương.
Hồ Tiên cười yêu mị chào hỏi.
- Có hài lòng với căn nhà ấy không?
Mục Lương mỉm cười hỏi.
- Ta rất thích.
Hồ Tiên mỉm cười.
- Ừm, ngồi đi.
Mục Lương đưa tay ra hiệu chiếc ghế trước mặt.
Hồ Tiên liền ngồi bắt chéo chân, tư thế ngồi rất quyến rũ, đôi chân thon dài nhẹ nhàng đong đưa.
Mục Lương nói thầm một tiếng ‘Hồ ly tinh’.
Anh thoải mái nhìn thẳng nói:
- Vậy ta nói một chút với ngươi về đãi ngộ sau khi gia nhập vào Thành Huyền Vũ.
- Đại nhân Mục Lương mời nói.
Hồ Tiên run đôi tai hồ ly một cái, biểu cảm trên mặt hơi đã nghiêm túc một phần.
- Dựa vào thực lực của ngươi, mỗi tháng tiền lương là một nghìn đồng Huyền Vũ, nhà ở miễn phí, bao cơm một ngày ba bữa, mỗi tháng còn có thể nhận lấy hai cân trà Tinh Thần......
Giọng điệu của Mục Lương bình tĩnh nói.
Nguyệt Thấm Lan khẽ nhếch lên đôi môi đỏ.
Một nghìn đồng Huyền Vũ, mức tiền lương này, trước mắt là cao nhất ở Thành Huyền Vũ.
- Vậy còn Linh khí cao cấp đâu?
Hồ Tiên đột nhiên hỏi.
Cô nhìn trên người Linh khí cao cấp Nguyệt Thấm Lan mà trong lòng đã rất nóng vội, nhất là một đôi giày có tạo hình kì lạ kia.
- Thứ này không chắc.
Mục Lương nhếch miệng lên.
Linh khí cao cấp, chờ sau khi ký Khế Ước Ong Chúa rồi tính tiếp.
- Ừm.
Trong mắt của Hồ Tiên thoáng qua một tia thất vọng.
Cô điều chỉnh tâm trạng, ngước mắt hỏi:
- Vậy ta chủ yếu phụ trách chuyện gì?
- Rất đơn giản, phụ trách quản lý Phố Buôn Bán.
Mục Lương bưng tách trà nóng lên, nhấp một ngụm.
Theo Thành Huyền Vũ càng ngày càng mở rộng, khu ngoại thành với Phố Buôn Bán chỉ dựa vào một mình Nguyệt Thấm Lan quản lý, sẽ rất khó.
Trên thực tế, kể từ Nguyệt Phi Nhan bị điều nhiệm thành Đội trưởng Không Quân, Phố Buôn Bán không có người nào quản lý.
Mà Phố Buôn Bán lại là khu giao dịch bên ngoài của Thành Huyền Vũ, mang ý nghĩa sẽ thường xuyên có người lạ ra vào, thế lực lạ sẽ chạm mặt nhau, khó tránh khỏi sẽ xảy ra những mâu thuẫn lớn nhỏ.
Loại tình huống này, vừa vặn cần một người có thực lực đủ mạnh đến quản lý.
- A, để cho ta đi quản lý Phố Buôn Bán?
Đôi mắt màu đỏ rực của Hồ Tiên sáng lên.
Trong đầu của cô hiện lên các loại mỹ thực như mì chua cay, trà sữa trân châu, khoai nướng.
- Ừm, cảm thấy thế nào?
Âm thanh của Mục Lương ôn hòa hỏi.
- Có thể, ta cảm thấy rất tốt.
Hồ Tiên cười nói rất tự nhiên.
Phần công việc này cô rất vừa lòng.
- Vậy rất tốt, nội dung công việc chi tiết, Thấm Lan sẽ nói với ngươi.
Mục Lương cười nhạt một tiếng.
- Giao cho ta.
Nguyệt Thấm Lan tao nhã gật đầu.
Trong lòng của cô ấy thở phào, có Hồ Tiên hỗ trợ quản lý Phố Buôn Bán, cô ấy cũng có thể rảnh một chút.
- Đúng, để cho người đi dán thông báo, ngày mai, chúng ta sẽ rời đi Thành Vạn Yêu.
Mục Lương ngước mắt nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan.
Hôm nay, đã là ngày thứ mười, ngày mai, cũng nên rời đi Thành Vạn Yêu.
- Ừm.
Nguyệt Thấm Lan gật đầu lần nữa, âm thầm nhớ chuyện này.
Hồ Tiên kinh ngạc hỏi:
- A, ngày mai sẽ phải rời đi Thành Vạn Yêu sao?
- Ân, mỗi lần đến một tòa thành, thông thường chỉ dừng lại 10 ngày.
Mục Lương giải thích nói.
Hồ Tiên tò mò hỏi:
- Vậy sau khi rời đi Thành Vạn Yêu, tòa thành lớn tiếp theo cần đến là nơi nào?
Nguyệt Thấm Lan cũng nhìn về phía Mục Lương, bên trên thông báo cần ghi rõ nơi cần đến tiếp theo, cho thuận tiện việc giao dịch liên tục không bị gián đoạn.
- Các ngươi có đề nghị gì sao?
Mục Lương đưa tay xoa xoa huyệt Thái Dương.
Đoạn thời gian gần đây, anh bề bộn nhiều việc, không quan tâm sắp xếp hành trình tiếp theo sẽ đến nơi nào.
Nguyệt Thấm Lan đi lên trước, đưa tay ra giúp Mục Lương xoa bóp huyệt Thái Dương hai bên.
- Ta không sao.
Anh đưa tay vỗ vào tay Nguyệt Thấm Lan.
Anh xoa xoa huyệt Thái Dương, chẳng qua là động tác theo thói quen, biểu thị anh vẫn còn chưa nghĩ ra.
- Tòa thành lớn gần đây, ta cũng không hiểu rõ.
Động tác trên tay của Nguyệt Thấm Lan cũng không ngừng.
- Thành thị lớn gần đây, gần nhất là Thành Dạ Nguyệt, còn lại chỉ là một vài bộ lạc nhỏ, mật độ chỉ có vài ngàn vài vạn người.
Âm thanh của Hồ Tiên quyến rũ vang lên.
- Thành Dạ Nguyệt, nói một chút.
Con mắt màu đen của Mục Lương sáng lên.
Anh nhớ Mễ Á thỉnh thoảng nhắc qua, đó là quê hương của Hi Bối Kỳ.
- Ta biết về nơi đó rất ít, chỉ biết là cao tầng Thành Dạ Nguyệt chính là một gia tộc Ma Cà Rồng, thành chủ là cao thủ cấp 8 đỉnh phong.
Hồ Tiên nhớ một chút, tiếp tục nói:
- Nhưng nhân khẩu thành Dạ Nguyệt rất nhiều, có bảy, tám vạn người, ngoại trừ chuyện đó ra còn nuôi nhốt rất nhiều hung thú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận