Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2140: Khải Kha Phu Lộ Diện



Mục Lương suy nghĩ một chút, nói:

- Trước mắt nên phái người đi tìm, nếu hôm nay không tìm được thì hãy phát lệnh truy nã, tránh gây ra động tĩnh quá lớn kích thích hắn ta, tạo thành nhiều thương vong hơn.

- Ta đã bảo Ti Toa Lệ dẫn người đi tìm rồi.

Ngải Lỵ Na gật đầu một cái.

Mục Lương ngước mắt nói:

- Nếu tìm không được thì lại nói với ta.

Anh chỉ cần biết rõ dáng dấp của Khải Kha Phu là có thể tìm được đối phương trong Chủ Thành.

Nhưng trước đó hắn muốn thành viên của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh đi tìm, đây là công việc và chức trách của bọn hắn, đồng thời đây còn là một loại phương thức rèn luyện.

- Vâng.

Ngải Lỵ Na gật đầu, rồi giơ tay nghiêm chào, nghiêm mặt rời đi cung điện.

Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan trở về thư phòng, sắc mặt của hai người đều ngưng trọng vô cùng.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc nói:

- Mục Lương, dạo gần đây đám người quý tộc ngoại lai kia càng ngày càng không an phận.

- Xem ra chúng ta nên giết gà dọa khỉ.

Trong mắt Mục Lương hiện lên tia sáng lạnh lẽo.

Sau đại điển kiến quốc, càng ngày càng có nhiều vương thất quý tộc đi tới vương quốc Huyền Vũ, ý thức pháp luật của nơi này đối với bọn hắn khá mơ hồ, hoặc nói cách khác là đám người đó không thèm bỏ ở trong lòng.

Dưới cái nhìn của bọn hắn, thân là vương thất quý tộc, bọn họ có thân phận cao quý và đặc biệt, không bị ước thúc bởi pháp luật pháp quy, cho nên mới không kiêng nể gì cả, liên tục xằng bậy.

- Vậy Khải Kha Phu sẽ là con gà đó.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu một cái.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Sau khi, bắt được hắn ta thì ngươi đích thân tiến hành công thẩm, lăng trì tử hình rồi đăng lên báo chí công nhiên bày tỏ mục đích cho toàn bộ người trong vương quốc biết.

Hắn muốn cho đám người vương thất quý tộc kia biết được, trong vương quốc Huyền Vũ, thân phận của bọn họ chẳng là gì cả, toàn bộ lấy hiến pháp vương quốc Huyền Vũ làm chủ, chỉ cần phạm tội thì sẽ chịu nghiêm phạt tương ứng.

Công thẩm và công nhiên bày tỏ mục đích chính là làm cho đám người ngoại lai kia biết được, coi rẻ hiến pháp chính là tử tội, bất luận kẻ nào đều giống nhau.

Mấy ngày nữa, Mục Lương sẽ phải đi đến hải đảo, cho nên trước đó phải giải quyết tai họa ngầm trong vương quốc Huyền Vũ.

- Vâng!

Nguyệt Thấm Lan ghi nhớ ở trong lòng, lạnh lùng nói:

- Hy vọng hôm nay có thể tìm được hắn ta.

Mục Lương bình thản nói:

- Lấy năng lực của nhóm Ngải Lỵ Na thì không thành vấn đề.

- Ừm, hy vọng là vậy đi.

Nguyệt Thấm Lan lên tiếng.

- Sau khi công thẩm thì phái người liên lạc với quốc vương vương quốc Mỹ Á, bảo hắn ta biết một tiếng là Khải Kha Phu phạm vào tử tội.

- Chỉ là nói cho hắn ta biết một tiếng thôi sao?

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Ừm, dù sao thì hung thủ cũng là người của vương quốc Mỹ Á, thông báo một tiếng cho lễ phép thôi, người là phải giết, không đồng ý giảng hoà.

- Ta hiểu được.

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày, vốn tưởng rằng Mục Lương muốn liên lạc quốc vương vương quốc Mỹ Á để đòi khoản bồi thường hoặc tiền chuộc.

Ai biết câu nói tiếp theo của Mục Lương khiến nàng phải bật cười.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ngươi liên lạc người nhà của Khải Kha Phu, tiền bồi thường một đồng cũng không thể thiếu.

- Được, đã biết

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười.

- Người cười cái gì chứ?

Mục Lương nghi ngờ hỏi.

- Không có gì, chỉ thấy ngươi rất đẹp trai, ta đi làm việc đây.

Nguyệt Thấm Lan thong thả đứng dậy.

Trong ánh mắt hoang mang của anh, cô gái ưu nhã lắc eo nhỏ rời đi thư phòng.

………..

Đêm đã khuya, bên trong nhà lầu dành cho khách.

Ly Nguyệt canh giữ ở bên trong phòng Khải Kha Phu, khôi giáp U Linh duy trì trạng thái ẩn hình.

Cô đứng gác ở chỗ này đã hơn nửa ngày, một bước cũng chưa từng rời đi.

Đột nhiên, lỗ tai cô gái tóc bạc khẽ run lên, giơ tay vỗ nhẹ bộ đàm, bên tai vang lên giọng nói Ngải Lỵ Na.

- Ly Nguyệt, bên ngươi có tình huống gì không?

Bên trong bộ đàm, giọng nói của Ngải Lỵ Na có chút thở gấp.

Ly Nguyệt mở ra ống hãm thanh, bảo đảm lời của mình sẽ không bị người ngoài nghe thấy.

Ống hãm thanh mới cải tạo có thể hình thành bình chướng trong phạm vi ba mét, giọng nói bên trong bình chướng sẽ không truyền ra ngoài, cũng không ảnh hưởng người bên trong bình chướng nói chuyện với nhau.

- Không có.

Ly Nguyệt nhẹ giọng đáp.

Ngải Lỵ Na tức giận nói:

- Bên ta cũng không tìm được người, đáng ghét, rốt cuộc hắn ta trốn ở nơi nào chứ?

Ly Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Ngươi lại kiên trì tìm xem, nếu không được thì phát lệnh truy nã.

Ngải Lỵ Na dặn dò:

- Ừ, ngươi nhớ chú ý an toàn, thực lực của Khải Kha Phu không thấp, nếu hắn ta xuất hiện thì phải báo ngay cho ta biết đấy.

- Ta biết rồi.

Ly Nguyệt lên tiếng.

- Được rồi, ta tiếp tục dẫn người đi tìm kiếm.

Ngải Lỵ Na nói xong cúp điện thoại.

Ly Nguyệt gõ nhẹ hai cái trên bộ đàm, gỡ bỏ ống hãm thanh, tiếp tục chờ đợi hung thủ xuất hiện, rồi nhìn chăm chú vào cửa sổ, trong phòng rất an tĩnh, bất tri bất giác nửa giờ lại trôi qua.

- Cộp cộp cộp ~~~

Đột nhiên, hành lang bên ngoài truyền đến tiếng bước chân.

Ly Nguyệt lập tức lên tinh thần, quay đầu nhìn về phía cửa phòng, hai mắt tỏa sáng, cô thi triển năng lực thức tỉnh, cửa phòng và tường đều biến thành bán trong suốt, có thể nhìn thấy rõ hành lang sau bức tường.

Trong hành lang có một người đang giơ bình rượu lảo đà lảo đảo đi tới, hắn ta đi được hai bước thì ngẩng đầu uống một ngụm rượu, trên mặt còn mang theo nụ cười ngây ngốc.

Ánh mắt của Ly Nguyệt lấp lóe, nhìn chăm chú vào người đàn ông mở ra cửa phòng bên cạnh rồi đi vào trong.

- Cùm cụp ~

Cửa phòng đóng lại, hành lang khôi phục sự an tĩnh.

Ly Nguyệt thu lại ánh mắt, đình chỉ thi triển năng lực thức tỉnh, nàng tính toán đứng đây canh gác suốt đêm.

- Vù vù vù ~~~

Cửa sổ phòng không có đóng lại, gió thổi vào khiến rèm cửa tung bay.

Ly Nguyệt quay đầu nhìn về phía cửa sổ, đột nhiên thấy được một đôi tay khoác lên bệ cửa sổ, một người đàn ông để râu quai nón xuất hiện.

Hắn ta nhìn quét trong phòng một vòng, lưu ý mỗi một góc, hoàn toàn không hề phát ra một âm thanh nào.

Ly Nguyệt vội vã mở ra ống hãm thanh để che giấu tiếng tim đập, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm người đàn ông kia.

Mục tiêu xuất hiện rồi.

Cô giơ tay lên gõ một cái vào bộ đàm, thấp giọng nói:

- Ngải Lỵ Na, Khải Kha Phu đã trở về.

- Cái gì? Được rồi, ta lập tức tới đó, ngươi đừng ra tay trước.

Ngải Lỵ Na vội vã hô to.

- Tốt.

Ly Nguyệt lên tiếng.

- Cộp cộp cộp ~~~

Khải Kha Phu nhanh nhẹn rơi xuống đất, ánh mắt lấp lóe, mỗi một bước đều rất cẩn thận.

- Không ai ở đây sao?

Hắn ta dần dần trầm tĩnh lại, dường như đã xác định trong phòng không có người khác, nhẹ nhàng bước về phòng ngủ, Ly Nguyệt lại thi triển năng lực thức tỉnh nhìn xuyên qua tường, quan sát nhất cử nhất động của người đàn ông kia.

Hắn ta đi vào phòng ngủ rồi mở ra tủ quần áo, sau đó động tác chợt dừng lại.

- Đáng chết, tinh thạch ma thú của ta.

Khải Kha Phu nghiến răng nghiến lợi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận