Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1015: Vua Băng Minh Xà

Ở đây ngoại trừ Kỳ Bang, những người khác đều bồi dưỡng cấp dưới trong thành Huyền Vũ.

Chuyện cấp dưới làm đều là giống nhau, chỉ là trộm đồ vật có giá trị thấp hơn, ví dụ như bánh quy giá thấp, bánh kẹo, nhưng đề có thể kiếm một khoảng nhiều hoặc ít.

- Hội nghị đợt sau, vào nửa tháng sau, đến lúc đó sẽ thông báo địa điểm họp cho các ngươi.

Kỳ Bang bỏ lại một câu, quay người rời khỏi phòng.

- Cung tiễn đại nhân.

Những người còn lại đều đứng dậy, xoay người hành lễ với Kỳ Bang. Sau khi Kỳ Bang rời khỏi, những người còn lại cũng lần lượt rời đi.

Không ai biết rằng, phía sau ghế số 303 Kỳ Bang ngồi, có một cái tai yên lặng biến mất.

Trên đường lớn thành Bắc Hải.

A Thái lấy cùi chỏ đụng đụng vào Huyền Khải bên cạnh, trêu ghẹo nói:

- Huyền Khải, lần này ngươi kiếm được nhiều đồng Huyền Vũ như vậy, sao không mời ta ăn cơm?

Huyền Khải vung tay lên, phóng khoáng nói:

- Đi thôi, mời ngươi đi Phố Buôn Bán ăn mì.

Sau khi hai người rời khỏi, trong hẻm nhỏ bên cạnh, Ny Cát Sa và Ngải Lỵ Na hiện thân.

- Dám trộm đồ từ trong thành ra đầu cơ trục lợi, lá gan không nhỏ.

Trong đôi mắt đẹp màu xanh của Ny Cát Sa lóe lên ý lạnh. Đúng là tham lam không chán, có cuộc sống tốt như thế, còn muốn đi buôn lậu.

Ngải Lỵ Na không hiểu hỏi:

- Tại sao vừa nãy không bắt hết bọn hắn?

Nội dung buổi họp của đám người Kỳ Bang, đều bị thiếu nữ tóc xanh và thiếu nữ tóc hồng nghe một chữ cũng không xót. Các cô đi theo A Thái tới thành Bắc Hải, mới phát hiện có nhiều người tham dự ở bên trong.

- Không cần vội, ngươi không nghe bọn họ nói còn có cấp dưới sao?

Ny Cát Sa bình tĩnh nói:

- Chờ lúc bọn họ và cấp dưới chạm mặt, bắt hết lại với nhau.

- Có đạo lý.

Môi hồng của Ngải Lỵ Na khẽ nhếch, bừng tỉnh gật đầu.

Đôi mắt Ny Cát Sa lấp lóe, nhỏ giọng nói:

- Vài công xưởng và vườn trồng trọt đều xảy ra vấn đề lớn, cần phải rà soát.

- Siêu thị cũng có vấn đề.

Giọng Ngải Lỵ Na thanh thúy.

………..

Trong khu Trung Ương thuộc Thành Huyền Vũ.

Ở quảng trường phía trước cung điện, Mục Lương nhìn về phía củ sen đựng trong vại lưu ly, nó đã mọc dài ra ba phiến lá, với chiều cao khoảng một mét. Máu loãng bên trong chiếc vại đã nhạt đi nhiều rồi, hiện giờ nó chuyển thành màu hồng nhạt.

Chờ đến khi màu máu hoàn toàn biến mất, củ sen cũng thành thục, đó chính là lúc lấy ra cho Long Vương ăn để mọc ra đôi cánh mới.

- Còn cần trên dưới mười ngày nữa.

Mục Lương tính toán một chút, dựa theo tốc độ sinh trưởng hiện tại của củ sen, chỉ cần mười ngày là đủ.

Rống rống rống…

Anh quay đầu nhìn lại, Long Vương đang ghé vào dưới tàng cây, con mắt nó đang lộ ra một chút u oán nhìn chằm chằm vào Mục Lương.

- Ngươi nhìn cái gì?

Mục Lương ghét bỏ bĩu môi, sao đó, anh không thèm để ý tới nó nữa, xoay người bay lên trời, đi tới vị trí của Kho Lạnh. Không bao lâu sau, anh từ trên trời giáng xuống, dừng trước cửa Kho Lạnh.

- Thành chủ đại nhân.

Thành Phòng Quân đang trông coi Kho Lạnh lập tức cung kính nâng tay lên hành lễ. Đạp đạp đạp......

Nhân viên quản lý Kho Lạnh nghe tiếng cũng vội vàng bước tới, cung kính xoay người hành lễ với Mục Lương.

- Thành chủ đại nhân.

Lôi Nạp bước tới với vẻ mặt cung kính, sau khi hành lễ xong, hắn đứng theo một tư thế cực kỳ tiêu chuẩn của quân nhân, nghĩa là thẳng tắp sống lưng.

- Kho Lạnh còn không gian trống không?

Mục Lương bình tĩnh hỏi.

- Thành chủ đại nhân, Kho Lạnh đều đã chứ đầy.

Lôi Nạp lắc đầu nói.

- Đã chứa đầy rồi sao?

Mục Lương nhăn mày.

Anh nhớ rõ, lần trước khi anh cải tạo lại Kho Lạnh, anh đã mở rộng diện tích của nó thêm khoảng năm lần.

- Hiện tại, đang là mùa thu hoạch của khu vực Đồng Ruộng. Hơn nữa sau khi chúng ta nhận được thịt Cua Quỷ Xanh giao dịch với Thành Bắc Hải trở về, cũng đều đặt ở kho lạnh. Những loại thực phẩm này chiếm rất nhiều diện tích.

Lôi Nạp vội vàng giải thích nói.

Hắn nói xong, lập tức mở ra cửa lớn của Kho Lạnh, khí lạnh nhất thời ập cả vào mặt, làm cho nhiệt độ chung quanh giảm xuống hơn mười độ.

Còn chưa đi vào Kho Lạnh, Mục Lương đã nhìn thấy những cái giá đựng hàng bên trong gần như đều kín hết cả rồi, chỉ còn chừa lại một lối đi dành cho nhân viên.

Anh cũng không đi vào Kho Lạnh nữa, bởi vì đã không còn cần thiết.

Hơn nữa, anh còn phải lấy thi thể hung thú biển cấp tám từ trong không gian tuỳ thân ra, chỉ một con hung thú biển cấp tám, đã có thể khiến cho toàn bộ chỗ trống còn lại của Kho Lạnh bị chứa đầy.

Mà thi thể hung thú biển cấp tám trong không gian chứa đựng, ít nhất cũng có mười lăm con đầy đủ, chớ đừng nói tới thi thể của hung thú biển cấp chín, còn lớn hơn rất nhiều lần so với mấy con cấp tám.

- Quên đi, để lại ở ngục giam bên kia đi.

Mục Lương xoay người bay lên trời, đi về hướng ngục giam.

Vị trí anh xây dựng ngục giam thành Huyền Vũ, là nơi có nhiệt độ không khí thường dưới 0 độ, có Băng Minh Xà chịu trách nhiệm trấn thủ ngục giam, giữ cho ngục giam luôn luôn an toàn.

Vù vù hô…

Mục Lương nhẹ nhàng đứng, tùy ý vung tay lên, thân thể đầy đủ của hung thú biển xuất hiện, rơi xuống trên tầng băng thật dày.

Bang bang!

Mặt đất chấn động, những thi thể hung thú biển xếp đống như ngọn núi nhỏ, rất dễ dàng thấy được ở giữ khu vực ngục giam.

A Đát Trúc vội vã từ trong ngục giam chạy ra. Cô nhìn thấy ngọn núi thi thể hung thú biển ở cách đó không xa. Đôi môi hồng phấn của cô khẽ há ra, đầy kinh ngạc. Vốn dĩ hôm nay cô muốn đi Nội thành, giúp Nguyệt Thấm Lan điều tra vấn đề tồn tại ở Siêu Thị, lại vừa vặn gặp được Mục Lương đến đây.

Tê tê tê…

Băng Minh Xà thức tỉnh, rất nhanh nó đã tới gần anh.

- Ngoan!

Mục Lương nâng tay lên sờ sờ đầu Băng Minh Xà.

Anh dùng âm thanh trong trẻo dặn dò:

- Những thi thể hung thú biển tạm để ở đây, ngươi nhớ trông coi cẩn thận nhé.

Tê tê tê…

Băng Minh Xà nhân tính hóa gật đầu, sau đó, nó há mồm phun ra một mảnh khí lạnh, bao trùm trên thi thể hung thú biển, đóng băng tất cả chúng nó.

- Nếu đói bụng, có thể ăn một chút.

Mục Lương mỉm cười nói. Băng Minh Xà nhẹ nhàng khua cái đuôi như trả lời rằng nó đã biết.

- Cũng nên cho ngươi tiến hóa.

Mục Lương vươn tay, dán lên đầu Băng Minh Xà, lòng bàn tay của anh một mảnh lạnh lẽo. Anh thầm hạ lệnh trong đầu:

- Hệ thống, cho Băng Minh Xà tiến hóa đến cấp chín.

[Đinh! Băng Minh Xà cấp bảy tiến hóa đến cấp chín, tốn một trăm triệu mười ngàn điểm tiến hóa.]

[Đinh! Vua Băng Minh Xà cấp chín tiến hóa thành công.]

[Đinh! Có kế thừa thiên phú: Điều Khiến Nguyên Tố Băng của Vua Băng Minh Xà hay không?]

- Kế thừa.

Mục Lương mặc niệm một câu.

[Đinh! Điều Khiến Nguyên Tố Băng đang thay đổi … Đang thích ứng... Truyền thừa xong.]

Mục Lương nhẹ thở ra một hơi, trong thân thể xuất hiện dòng nước ấm quen thuộc, chúng liên tục cường hóa thân thể anh. Mấy hô hấp sau, anh mở to đôi mắt, nhìn về Vua Băng Minh Xà trước mặt. Quá trình tiến hoá của nó vẫn đang được từ từ tiến hành.

Vua Băng Minh Xà thống khổ gào thét, thân thể nó xuất hiện từng vết nứt lớn, một số lượng lớn vảy tróc ra.

Thân thể của nó biến lớn lên, khí tức trên người cũng tăng vọt, từ cấp bảy tăng tới cấp chín, mất khoảng nửa giờ mới hoàn tất quá trình này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận