Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2052: Kỳ Ngộ Trong Sách



Mục Lương trấn an nói:

- Lúc này, chỉ mới vừa bắt đầu, sau này sẽ có kịch bản tốt thôi.

- Hy vọng là vậy.

Nguyệt Thấm Lan cầm cuốn kịch bản tiếp theo lên, lộ ra vẻ mặt không còn gì luyến tiếc trên đời.

- Loạt soạt, loạt soạt ~~~

- Kỳ ngộ trong sách?

Cô nhìn thoáng qua, vẻ mặt sửng sốt một chút, tiếp tục nhìn xuống.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan phát sáng, kinh ngạc nói:

- A, thú vị, cuốn này không tồi.

- Nó viết về cái gì thế?

Trên mặt Mễ Á lộ vẻ hồ nghi, lo lắng lại bị Nguyệt Thấm Lan hố thêm lần nữa.

Ly Nguyệt cũng bảo trì thái độ nghi ngờ, không khỏi nhớ lại cuốn kịch bản màu vàng vừa rồi.

- Đây là một câu chuyện rất thú vị.

Nguyệt Thấm Lan hài lòng nói.

Cô đưa kịch bản cho Mục Lương, để anh đọc thử.

Mục Lương lật vài tờ, phát hiện nội dung kịch tình thật sự không tệ, viết về một người tiến vào những thế giới khác nhau trong các quyển du ký mạo hiểm và thuật lại những việc mình đã trải qua.

- Đúng là rất thú vị, có thể dựng thành phim.

Trong mắt anh cũng lóe lên một tia vui mừng.

Nhìn nhiều kịch bản vớ vẩn như vậy, cũng có một quyển sử dụng được, cái này làm sao mà anh không bất ngờ cho được.

Nguyệt Thấm Lan cười tươi như hoa nói:

- Người viết kịch bản này cón ghi chú rằng kịch bản này vẫn còn phần tiếp theo, hiện nay đối phương vẫn còn đang sáng tác.

- Thật sự thú vị như vậy sao?

Ly Nguyệt cảm thấy tò mò hỏi.

- Ngươi đọc một chút sẽ biết.

Mục Lương đưa kịch bản cho cô gái tóc bạc.

Ly Nguyệt nhận lấy rồi lật xem, cô gái tai mèo cũng tò mò tiến lại cùng đọc.

Nửa giờ sau, hai người đều chưa thỏa mãn mà buông kịch bản xuống.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Thế nào, không tệ lắm đúng không?

- Ừm, dù không bằng Mục Lương nhưng đã tính là rất tốt rồi.

Ly Nguyệt phê bình đúng trọng tâm.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Nội dung kịch bản rất mới mẻ và độc đáo, là loại hình mà trước đây ta chưa từng viết qua, người này có thể trọng dụng hoặc thuê một người chuyên môn viết kịch bản chỉnh sửa lại một chút.

Mễ Á hỏi:

- Tác giả này tên là gì thế?

Nguyệt Thấm Lan lật tới trang cuối cùng, nhẹ giọng nói:

- Gọi là Nặc Mạn, nếu như đó là tên thật thì chắc là một cô gái.

Mục Lương dặn dò:

- Ngày mai đi tiếp xúc người này một chút, nếu như là cô ấy viết kịch bản, vậy thì ngỏ ý mua lại.

- Ừm, ta sẽ sắp xếp!

Nguyệt Thấm Lan đáp ứng.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Chị của ngươi chắc sẽ thích kịch bản này, có thể đưa cho cô ấy xem trước.

- Vậy thì phải đợi đến ngày mai, hôm nay chị ấy vẫn chưa trở về.

Nguyệt Thấm Lan nhún vai một cái nói.

Ngày thường Nguyệt Thấm Di đều ở lại Vệ Thành Số Tám, rất ít trở về khu Trung Ương.

Địa bàn phim điện ảnh đã tập trung vào Vệ Thành Số Tám, nên cô ấy trợ giúp xây dựng Phim Trường chân chính.

Bây giờ, Vệ Thành Số Tám đã khởi công xây dựng vài tòa căn cứ phim điện ảnh, một bộ phận đã mở cửa đón khách để hấp dẫn lưu lượng khách, kéo lượng tiêu thụ các mặt hàng ăn theo phim điện ảnh và phim truyền hình ở xung quanh tăng cao.

Mặt hàng ăn theo thường là các vật phẩm như quần áo, khôi giáp, giày dép do nhân vật chính sử dụng trong các bộ phim truyền hình và phim điện ảnh được nhiều người yêu thích, mọi người có thể mua cùng khoản để mặc hoặc cất giữ làm kỉ niệm.

- Ừm, nhớ nhắc nhở cô ấy chú ý nghỉ ngơi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

- Ta đã dặn rồi, khi nào chị ấy mệt mỏi thì sẽ nghỉ ngơi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Mục Lương mỉm cười, trong lòng không thể không thừa nhận, Nguyệt Thấm Di rất có thiên phú về phương diện quay chụp, mỗi một bộ phim điện ảnh và phim truyền hình do cô đạo diễn đều rất được mọi người yêu thích.

- Còn ba quyển kịch bản, mỗi người xem một cuốn đi!

Nguyệt Thấm Lan cầm lấy một cuốn kịch bản còn lại rồi đọc nhanh như gió.

Nhưng đáng tiếc, ba quyển kịch bản còn lại đều là phế phẩm.

- Hy vọng sau này mọi người có thể đóng góp kịch bản tốt một chút.

Nguyệt Thấm Lan cảm thán một câu.

- Đừng nản chí.

Anh khẽ cười một tiếng.

- Ta biết rồi.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, thu lại những kịch bản vô dụng kia.

………

- Đông đông đông ~~~

Trong Chủ Thành, tiếng chuông Huyền Vũ truyền ra từ quảng trường trung tâm và vang vọng toàn bộ Khu dân cư.

Tại phòng số 6, tòa nhà số 18, đường Đinh số 3, đây là một bộ nhà ở một phòng ngủ một phòng khách, chủ nhân của nó là một cô gái mười tám tuổi.

- A cáp ~

Nặc Mạn đã thức dậy, cô lấy mu bàn tay dụi mắt rồi nằm ở trên giường thất thần một hồi, cho đến khi bụng kêu lên mới bất đắc dĩ xuống giường, rồi đi vào phòng tắm, tiếng nước nhanh chóng vang lên.

Mười phút sau, cô đánh răng rửa mặt xong xuôi, sau đó làm ướt lược để chải chuốt mái tóc ngắn rối như tổ quạ.

Tóc của Nặc Mạn có màu xám tro nhạt và dài trên bả vai, kết hợp với đôi mắt màu xám khiến cho cả người thoạt nhìn hơi chút thiếu sức sống.

- Hình như tóc đã dài hơn rồi.

Nặc Mạn bắt lấy đuôi tóc rồi nhìn thoáng qua.

Cô suy nghĩ một chút, hôm nay là ngày nghỉ của cô, không cần đi đến nhà xưởng, có thể nhàn nhã đi ra ngoài mua bữa sáng rồi lại đến Tiệm Cắt Tóc.

- Bốp~~~

Tay trái của Nặc Mạn nắm lại rồi đập vào lòng bàn tay phải, nhỏ giọng nói:

- Quyết định như vậy đi, cắt tóc xong rồi trở về nhà viết kịch bản.

Cô thay quần áo, dùng dây cao su cột mái tóc ngắn ở sau ót, trên vai đeo một chiếc ba lô bằng da thú rồi đi ra cửa.

Nặc Mạn không có xe đạp, chỉ có thể đi bộ tới Siêu Thị Huyền Vũ, nơi đó mới có Tiệm Cắt Tóc, cũng có rất nhiều cửa hàng bán thức ăn.

Ngày hôm nay, cô không cần phải làm việc cho nên không cần đi vội vã, cô vừa đi vừa ngắm cảnh xung quanh, rất hưởng thụ thời gian nhàn nhã như vậy.

- Cộp cộp cộp ~~~

Cô băng qua đường Đinh số 2, đường Đinh số 1, đường Bính số 3, đường Bính số 2 mới tới được quảng trường trung tâm.

Quảng trường sáng sớm rất náo nhiệt, các dân chúng cưỡi xe đạp, có người mua báo chí, có người đi đến nhà xưởng.

Cô gái tóc xám đi dọc theo quảng trường, ngửi được rất nhiều hương vị, tất cả đều là mùi mà cô thích.

Nặc Mạn chớp mắt, nhỏ giọng thầm thì:

- Sáng nay nên ăn cái gì đây...?

Cô nhớ lại những món đã ăn hai ngày trước, bữa sáng hôm trước là bánh bao, buổi trưa là bánh rán, buổi tối là cháo lúa mạch và thịt viên chiên.

Bữa sáng hôm qua là mì chua cay, buổi trưa là bánh cuốn, buổi tối là cơm tẻ và trứng xào cà chua.

Trong lúc nghĩ ngợi thì cô đi ngang qua một cửa hàng bán khoai lang và bị hấp dẫn bởi mùi hương bay ra từ bên trong.

- Vậy ăn khoai lang đi, đã ba ngày chưa ăn món này rồi.

Nặc Mạn quyết định, rồi cất bước đi vào cửa hàng khoai lang, các nhân viên bán hàng sau quầy đang rửa khoai, gọt vỏ, cắt thành khối và bỏ vào trong chảo dầu sôi, đây là món khoai lang chiên.

Cửa hàng này chủ yếu là bán các món ngon từ khoai lang, ví dụ như khoai lang chiên, khoai lang nướng, khoai lang hấp, khoai lang nghiền, v.v…

Bạn cần đăng nhập để bình luận