Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2062: Thời Gian Sẽ Chứng Minh Tất Cả



Hồ Tiên kinh ngạc hỏi:

- Chỉ có như vậy thôi sao?

- Chẳng lẽ như thế vẫn chưa đủ lợi hại à?

Khóe mắt của Kiều Lâm co giật một cái, cô chỉ coi như cô gái đuôi hồ ly không biết học tập ma pháp trận khó khăn đến mức nào.

Hồ Tiên nhìn về phía Mục Lương, hỏi:

- Mục Lương, ta nhớ ngươi đã học được mấy loại ma pháp trận không gian cấp Vương phải không?

- Ừm, không khó.

Mục Lương bình thản nói.

Kiều Lâm nghe vậy hai mắt lập tức trợn tròn, kinh ngạc nói:

- Mấy loại ma pháp trận không gian cấp Vương?

Tinh thần cô có chút hoảng hốt, nhưng lại không cảm thấy Mục Lương đang nói đùa, đối phương có thể dễ dàng hóa giải ma pháp không gian của cô, như vậy đủ để chứng minh sự chân thật trong lời nói của anh ấy.

Mục Lương không để ý tới vẻ mặt khiếp sợ của Kiều Lâm, nói:

- Dựa vào thực lực của ngươi, làm lão sư ở Học Viện Ma Pháp là đủ rồi.

Anh vốn dĩ suy nghĩ nếu Kiều Lâm đủ ưu tú thì có thể thu nhận để bồi dưỡng, sau này chia sẻ một chút công việc với anh, ví dụ như công việc chế tạo ma cụ có liên quan tới không gian.

Rạp Chiếu Phim cần dùng Máy Chiếu Phim, Máy Quay Phim, ma cụ không gian chứa đựng,... Tất cả đều cần dùng đến một ít ma pháp trận không gian.

Mà hiện tại anh thay đổi ý tưởng, trước hết để cô ấy làm lão sư tại Học Viện Ma Pháp, quan sát một thời gian rồi tính sau.

- Ta vốn dĩ nhận lời tới đây làm lão sư mà...?

Kiều Lâm nhỏ giọng thầm thì một câu.

Mục Lương hỏi:

- Lúc nào thì ngươi có thể bắt đầu làm việc?

Kiều Lâm suy nghĩ một chút, nghiêng đầu nói:

- Trước hết để ta làm quen học viện một chút, sau đó có thể bắt đầu làm việc.

- Được rồi, vậy ngày mai ta sẽ bảo Tiểu Nặc dẫn ngươi đi tham quan học viện.

Mục Lương gật đầu nói.

Mễ Nặc cũng sẽ đến Học Viện Ma Pháp, cô ấy sẽ dạy bọn nhỏ ca hát, một ngày chỉ có một tiết học cho nên không tính là bận rộn.

- Ừ!

Kiều Lâm lên tiếng.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Trong khoảng thời gian này ngươi ở lại khuu Trung Ương đi, sau khi xác định thời gian làm việc thì lại dời đến học viện.

Học Viện Ma Pháp theo phương thức phong kín, ngoại trừ Mễ Nặc tương đối đặc biệt thì phần lớn giáo sư đều ở lại học viện.

- Được nha, ngươi sắp xếp là được.

Đôi mắt đẹp của Kiều Lâm sáng lấp lánh, nghĩ thầm như vậy mình có thể tiết kiệm được một khoản phí ăn ở rồi.

- Ngươi đi an bài đi.

Mục Lương nhìn về phía cô gái đuôi hồ ly.

- Vâng

Hồ Tiên ung dung đứng lên.

Cô nhìn về phía Kiều Lâm, ra hiệu nói:

- Đi theo ta.

Kiều Lâm liếc nhìn Mục Lương một cái rồi mới rời khỏi phòng tiếp khách cùng với cô gái đuôi hồ ly.

- Thiên phú còn không đến nỗi nào.

Mục Lương nhẹ giọng lẩm bẩm.

Trong suy nghĩ của anh, Kiều Lâm còn trẻ như vậy mà đã là Ma Pháp Sư hệ Không Gian cấp 6, thiên phú tuyệt đối là không tệ.

Anh rời đi phòng tiếp khách, trở lại bên trong thư phòng.

Nửa giờ sau, Hồ Tiên cũng trở về thư phòng, quyến rũ nói:

- Ta sắp cô ấy ở tầng hai, một ngôi nhà nhỏ độc lập.

- Ừm, như vậy được rồi.

Mục Lương ôn hòa trả lời một câu.

Hồ Tiên ngồi xuống, quyến rũ hỏi:

- Không phải ngươi muốn thảo luận với cô ấy về ma pháp không gian sao, tại sao lại để nàng rời đi rồi?

Mục Lương nhún vai một cái, nói:

- Cô ấy không biết quá ít về ma pháp không gian, ta không học được gì từ trên người cô ấy, còn không bằng đọc sách ma pháp.

- Nói cho cùng thì vẫn là do thực lực của cô ấy không đủ mạnh.

Hồ Tiên ưu nhã nói.

Mục Lương cười một tiếng, quay đầu nói:

- Ở tuổi của cô ấy, thực lực cấp 6 đã tính là rất tốt rồi.

Hồ Tiên thanh thúy nói:

- Ngươi nói cũng phải, nếu có quả Tinh Thần hỗ trợ thì qua một, hai năm nữa cô ấy sẽ có thể đột phá đến cấp 7.

- Đừng nóng vội, trước hết cứ để cô ấy làm lão sư nửa năm đi.

Khóe môi của Mục Lương cong lên.

Hiện tại trong Học Viện Ma Pháp đã phát hiện được ba đứa bé có thiên phú trở thành Ma Pháp Sư hệ Không Gian, nếu như Kiều Lâm có thể dạy dỗ bọn hắn thành công, đến lúc đó hắn sẽ bàn lại việc bồi dưỡng đối phương.

- Hy vọng cô ấy sẽ không khiến ta thất vọng.

Đuôi hồ ly sau lưng Hồ Tiên chậm rãi đung đưa.

Kiều Lâm là người mà cô xem trọng, đối với bất kỳ thế lực nào, Ma Pháp Sư hệ Không Gian hiếm thấy chính là đối tượng bị tranh đoạt.

- Thời gian sẽ chứng minh tất cả thôi.

Mục Lương hơi bẻ cổ rồi nắm lấy tay của Hồ Tiên.

- Đừng làm rộn, ta phải đến Thành Buôn Bán rồi.

Hồ Tiên dỗi nói.

- Tối nay ta đưa ngươi đi.

Ánh mắt của Mục Lương lưu chuyển.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, mang theo Hồ Tiên cùng nhau biến mất khỏi long ỷ.

………

Thành buôn bán Sơn Hải, trên Trung tâm Huyền Vũ, Linh Vận ở bên trong phòng.

Cô ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách, bắt chéo hai tay, ngồi ở trước người Phượng Nhi, buồn bực nói:

- Phượng Nhi, làm sao bây giờ, ta còn không muốn trở về!

Phượng Nhi cung kính nói:

- Điện hạ, chúng ta đã chơi một tháng, không quay lại đi, Quốc Vương bệ hạ với Vương Hậu đều sẽ lo lắng.

- Chỉ mới chơi một tháng.

Linh Vận nhíu miệng, giống như một bé gái đang giận dỗi.

Phượng Nhi mím môi một cái, trong lòng cũng phiền muộn, cô ta còn chưa tìm được nhóm Hồng chấp sự, bây giờ đi về là không có khả năng. Cô ta đã quyết định, tìm cơ hội rời khỏi thành buôn bán Sơn Hải, đi chỗ xa hơn nhìn, vô luận như thế nào đều phải đạt được Khí Tức Sinh Mệnh thần bí kia của nơi này.

Linh Vận đột nhiên hỏi:

- Chúng ta còn có bao nhiêu tinh thạch?

Phượng Nhi hồi đáp:

- Tinh thạch Ma Thú đều đã đổi thành đồng Huyền Vũ, đại khái còn có hai triệu.

- Hai triệu.

Đôi mắt của Linh Vận sáng lên.

Cô ngồi dậy, giọng chân thành nói:

- Phó Kỵ Sĩ Trưởng có phải đang gạt ta hay không, hai triệu có thể ở thành Huyền Vũ chơi thật lâu, làm sao sẽ không có tiền chứ?

- Công chúa điện hạ, hai triệu phải trích một phần cọc tiền hàng, còn trả phí cho thuyền bè bỏ neo, điện hạ đặt mua những y phục kia, tiền đặt hàng cũng còn chưa trả.

Phượng Nhi nhỏ giọng nhắc nhở.

-..... Thiếu chút nữa đã quên rồi.

Linh Vận nhất thời xệ mặt xuống.

Trong lòng cô tràn đầy phiền muộn, nghĩ thầm nếu như cha và mẹ ở thì tốt rồi, muốn chơi bao lâu đều có thể, cũng không cần lo lắng tinh thạch sẽ tiêu hết.

- Cộc cộc cộc ~~~

Lúc này, cửa phòng bị gõ.

- Ai?

Phượng Nhi nghiêng đầu nhìn lại.

- Điện hạ, là ta.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng thanh âm ở ngoài cửa vang lên.

- Phượng Nhi, đi mở cửa ah.

Linh Vận bĩu môi.

- Vâng

Phượng Nhi lên tiếng, đem cửa phòng mở ra.

- Công chúa điện hạ.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng đứng ở ngoài cửa, cung kính được rồi một cái kỵ sĩ lễ.

Linh Vận nhìn hắn một cái, ngáp hỏi:

- Có chuyện gì không?

Phó Kỵ Sĩ Trưởng bình tĩnh hỏi:

- Trong thành buôn bán mới mở một cửa tiệm, điện hạ có muốn đi dạo một chút hay không?

- Tiệm gì?

Đôi mắt của Linh Vận sáng lên.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng cung kính nói:

- Gọi là cửa hàng Thực Phẩm Cao Cấp!

Bạn cần đăng nhập để bình luận