Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1171: Ta Đại Biểu Hải Cho Đảo Hải Điệp Đồng Ý Gia Nhập Vào Thành Huyền Vũ.



- Các hạ, các ngươi dự định đi chỗ sâu nhất Vùng Nước Mặn sao?

Long Chủ tò mò hỏi.

- Ta chỉ có chút tò mò mà thôi.

Mục Lương nhàn nhạt đáp.

-....

Khóe miệng của Long Chủ co giật, lão biết rõ Mục Lương đang qua loa lấy lệ mình, nhưng lại không tiện hỏi nhiều.

- Đúng rồi, chỗ sâu nhất biển khơi nằm ở hướng nào vậy?

Hồ Tiên thanh thúy hỏi.

Trong lòng Long Chủ oán thầm, không nói cho lão biết bọn họ muốn làm gì, nhưng chuyện gì đều muốn lão trả lời?

Lão ho khan hai tiếng, nhìn thoáng qua Diêu Nhi đứng trong góc, chỉ có thể đúng sự thật nói:

- Phía đông cốc Phi Long, cứ đi thẳng về phía trước là sẽ thấy.

- Cảm ơn, ta tặng các hạ một phần Trà Sinh Mệnh.

Mục Lương vung tay lên, một chiếc hộp gỗ từ trong lòng bàn tay xuất hiện rồi chậm rãi bay tới trước mặt Long Chủ.

- Trà Sinh Mệnh là cái gì?

Long Chủ kinh ngạc hỏi, đưa tay tiếp nhận hộp gỗ.

- Đó là loại trà còn tốt hơn Trà Tinh Thần, có thể kéo dài tuổi thọ, gia tăng sinh mệnh tới mức cao nhất.

Mục Lương hời hợt đáp.

Trà Sinh Mệnh được làm từ lá cây của Sinh Mệnh Thụ, tên là do Mục Lương vừa mới đặt.

Pha một ít lá trà của Trà Thụ Sinh Mệnh vào nước nóng, sau khi uống một chén là có thể khiến cho sự mệt nhọc trong cơ thể biến mất, linh hồn giống như được thăng hoa.

- Gia tăng sinh mệnh tới mức cao nhất?

Nghe được lời này, bàn tay của Long Chủ hơi run rẩy, vô thức siết chặt hộp gỗ.

- Một phần Trà Sinh Mệnh như vậy nếu đưa tới hội đấu giá sẽ có giá khởi điểm là một triệu đồng Huyền Vũ.

Hồ Tiên nhẹ nhàng bổ sung một câu.

Long Chủ hô hấp dồn dập, vật trân quý như vậy cứ thế mà đưa cho lão sao?

Đáy mắt của Hải Điệp thoáng qua một tia cực kỳ hâm mộ, đáng tiếc cô không thể cung cấp tin tức hữu dụng, nếu không cũng có thể được đến một phần lễ vật như thế!

- Nếu uống xong cảm thấy hữu dụng thì hoan nghênh tới thành Huyền Vũ mua sắm.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Ta biết rồi.

Long Chủ đè nén sự kinh ngạc trong lòng, đứng lên chắp tay tỏ ý cảm ơn Mục Lương.

Mục Lương gật đầu đáp lại một chút.

Anh lại quay đầu nhìn về phía Hải Điệp, nhàn nhạt hỏi:

- Hải Điệp các hạ suy tính thế nào rồi?

……….

Ánh mắt của Long Chủ lấp lóe, nghi ngờ nhìn về phía Hải Điệp, Mục Lương bảo cô ấy cân nhắc cái gì chứ?

Hải Điệp hít một hơi thật sâu rồi nhìn chăm chú vào Mục Lương, hỏi với giọng điệu nghiêm túc:

- Mục Lương các hạ, nếu như đảo Hải Điệp chuyển vào thành Huyền Vũ, vậy ngươi không thể ép buộc cư dân trên đảo làm chuyện mà bọn họ không muốn!

Nghe được lời này, hai mắt Long Chủ trừng lớn, trong lòng kinh ngạc không thôi, đảo Hải Điệp sắp sát nhập vào thành Huyền Vũ?

- Đương nhiên, chỉ cần không trái với pháp luật pháp quy thành Huyền Vũ thì bọn họ đều có thể tự do làm việc mình thích.

Mục Lương gật đầu nói.

- Các hạ có thể bảo đảm không?

Đáy mắt của Hải Điệp vẫn còn hiện lên sự nghi ngờ.

- Hình như các hạ hiểu lầm cái gì rồi thì phải, chúng ta không có cầu ngươi tới, ngươi hoàn toàn có thể từ chối.

Đôi mắt đỏ rực của Hồ Tiên thoáng qua hàn ý, lạnh nhạt nói:

- Thành Huyền Vũ không có đảo Hải Điệp vẫn có thể vận hành bình thường.

- Các hạ, sự bảo đảm của thành chủ chúng tôi không phải đưa ra một cách tùy tiện.

Nguyệt Thấm Lan nhàn nhạt nói.

- Ta, ta không có ý này…

Trong mắt Hải Điệp thoáng qua một chút bối rối.

Trong lòng của cô đã có quyết định đó chính là gia nhập vào thành Huyền Vũ, chỉ là cô muốn nhận được một phần đảm bảo từ Mục Lương.

Mục Lương giơ tay ngăn chặn cô gái đuôi hồ ly và cô gái ưu nhã, bình tĩnh nói:

- Ta hiểu rõ điều mà các hạ lo nghĩ, vẫn là câu nói kia, chỉ cần không trái với pháp luật pháp quy thành Huyền Vũ và không lười biếng, như vậy thuộc hạ và dân chúng của ngươi sẽ có được cuộc sống rất thoải mái.

Hải Điệp khẽ thở dài một hơi, đồng thời trong lòng đã có quyết định.

Cô đứng lên, cung kính hành lễ với Mục Lương, thành khẩn nói:

Nếu như vậy, ta đại biểu hải cho đảo Hải Điệp đồng ý gia nhập vào thành Huyền Vũ.

Sau này, cô có thể sống ở thành Huyền Vũ, thật là quá tốt rồi.

Mấy ngày nay ở trong thành là khoảng thời gian mà Hải Điệp vui vẻ nhất từ trước tới nay, cô không cần phải mỗi ngày sầu lo về nguồn nước, đồ ăn, an toàn....

- Thành Huyền Vũ hoan nghênh các ngươi.

Khóe môi của Mục Lương giương lên.

- Ta tặng ngươi một phần lễ gặp mặt.

Anh vung tay lên, một cái hòm gỗ lớn xuất hiện rồi bay về tới trước mặt Hải Điệp.

Hải Điệp giơ tay tiếp nhận, trọng lượng của hòm gỗ khiến cho tay cô bị đè xuống.

Chẳng lẽ là Trà Sinh Mệnh?

Đôi mắt đẹp của Hải Điệp sáng lên, cô vội vàng mở hòm gỗ để nhìn thứ bên trong là gì.

Trong rương gỗ đúng là có một hộp Trà Sinh Mệnh.

Mục Lương bình thản nói:

- Khi nào đảo Hải Điệp chính thức chuyển vào thành Huyền Vũ, sau này mỗi tháng ngươi sẽ nhận được một cân Trà Sinh Mệnh.

- Mỗi tháng đều có Trà Sinh Mệnh sao?

Hai mắt Hải Điệp trừng lớn nhìn về phía Mục Lương.

- Đúng vậy.

Anh thuận miệng trả lời.

Long Chủ theo dõi từ đầu tới cuối nghe vậy lập tức há hốc miệng, đáy mắt tràn đầy hâm mộ, chỉ là trong lòng lão dâng lên sự nghi ngờ, vì sao đảo Hải Điệp lại đáp ứng gia nhập vào thành Huyền Vũ?

- Ta hiểu rồi.

Hải Điệp chậm rãi ngồi xuống, đột nhiên cảm thấy gia nhập vào thành Huyền Vũ quả là lựa chọn sáng suốt nhất.

Long Chủ suy tư một chút, quay đầu hỏi:

- Hải Điệp các hạ, nếu ngươi đã lựa chọn gia nhập vào thành Huyền Vũ, vậy ngày mai còn rời đi cùng cốc Phi Long chúng ta không?

Hải Điệp chớp chớp đôi mắt đẹp, quay đầu nhìn về phía Mục Lương.

- Thành Huyền Vũ sẽ đi tới đảo Hải Điệp.

Mục Lương nói rõ ràng.

Với tốc độ của Rùa Đen, đi đến đảo Hải Điệp chỉ cần ba ngày.

- Ta hiểu rồi.

Long Chủ chậm rãi gật đầu.

Nếu thành Huyền Vũ muốn đi tới đảo Hải Điệp, như vậy Hải Điệp tất nhiên sẽ đi theo, cho nên không cần Rồng Bay đưa trở về nữa.

Long Chủ khàn khàn hỏi:

- Mục Lương các hạ, số khôi giáp và vũ khí mà ta đặt đã có chưa?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Đã chuẩn bị xong xuôi rồi, khi nào tiệc tối kết thúc thì ta sẽ dẫn các hạ đi kiểm tra.

- Vậy là tốt rồi.

Long Chủ rũ mi mắt xuống.

Nửa giờ sau, tiệc tối kết thúc.

- Cám ơn đã chiêu đãi.

Long Chủ đứng lên rồi chắp tay chào tạm biệt Mục Lương.

Mục Lương ôn hoà nói:

- Hy vọng sau khi thủy triều Hư Quỷ kết thúc thì chúng ta vẫn còn có thể gặp lại nhau.

Long Chủ co giật khóe miệng, khàn khàn nói:

- Ta đã biết.

Lão xoay người rời đi cùng cô gái ưu nhã, bên trong phòng yến hội chỉ còn lại Hải Điệp và Hồ Tiên.

Hải Điệp tò mò hỏi:

- Mục Lương các hạ, Trà Sinh Mệnh có tác dụng lớn không?

- Đó là lá cây của Thánh Thụ cấp 11, ngươi cảm thấy thế nào?

Mục Lương mỉm cười nói.

- Cấp 11!!

Hải Điệp nghe vậy tâm thần vô cùng chấn động, đột nhiên đứng bật dậy thốt lên.

Gia tăng sinh mệnh tới mức cao nhất nghĩa là nó có thể tăng lên sinh mệnh lực và tuổi thọ của con người.

Phải biết rằng, hiện nay trên thế giới vẫn chưa có bí dược gia tăng thêm tuổi thọ, người có thực lực mạnh tới đâu đi nữa thì cũng không cách nào trốn thoát kết quả tuổi già sức yếu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận