Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1495: Linh Khí Cao Cấp Loại Lớn



Khi đến phiên Hải Điệp và Hồng Sa, hai người lấy ra thẻ căn cước và vé xe lửa đưa cho nhân viên phục vụ.

Nhân viên phục vụ kiểm tra vé xe lửa và thẻ căn cước, đối chiếu mã số thẻ căn cước và kiểm tra ảnh chụp xem có giống người thật hay không.

Hắn nghiêm túc nhắc nhở:

- Không được mang dao hay các vật dụng dễ cháy nổ vào nhà ga, nếu có thì phải lấy ra, nếu không sẽ coi là phạm luật.

- Không có.

Hồng Sa giơ tay lên ra hiệu.

- Ta cũng không có.

Hải Điệp phối hợp tiếp nhận kiểm tra an toàn.

- Tốt, hai người có thể tiến vào.

Nhân viên phục vụ đưa lại vé xe lửa và thẻ căn cước.

- Không ngờ đi xe lửa lại phiền toái như vậy.

Hồng Sa thấp giọng chửi bậy.

- Đi nhanh thôi.

Hải Điệp nhẹ nhàng gõ đầu cô gái tóc đỏ.

Hồng Sa đã đi theo cô kể từ lúc còn ở đảo Hải Điệp, thậm chí còn tới thành Huyền Vũ, quan hệ của hai người thay vì nói là quan hệ cấp trên cấp dưới, không bằng nói là chị em.

- Vâng.

Hồng Sa hoạt bát nở nụ cười.

Hai người đi vào phòng chờ xe, lọt vào trong tầm mắt là từng dãy ghế ngồi, đã có rất nhiều người đang chờ đợi.

- Chúng ta ngồi một hồi đi.

Hải Điệp nói rồi bước đến chỗ ngồi còn trống.

Chỉ là cô còn chưa kịp ngồi xuống thì bên trong phòng chờ xe đã vang lên giọng của nhân viên phục vụ.

- Đoàn tàu số một bắt đầu xét vé, xin mời hành khách mua vé đoàn tàu số một lúc một giờ ba mươi mau chóng đến cửa xét vé.

Đôi mắt đẹp của Hồng Sa sáng lên, hưng phấn nói:

- Đại nhân, đừng ngồi, bắt đầu xét vé rồi.

- Nhanh thật đấy!

Trong mắt Hải Điệp lộ vẻ kinh ngạc, cô lập tức vứt bỏ ý niệm nghỉ ngơi, xoay người đi đến cửa xét vé.

Xét vé đơn giản hơn rất nhiều, chỉ cần kiểm tra vé xe lửa là được.

Vé xe lửa bị xé một góc, sau khi đi xe lửa thì sẽ mất hiệu lực, không thể tái sử dụng.

Sau cửa xét vé là một con đường dài mười mét, cuối đường là bậc thang đi lên sân ga.

Hải Điệp và Hồng Sa thu lại vé xe lửa và đi theo hành khách hưng phấn tới trước.

Hồng Sa nhún nhảy nói:

- Đại nhân, không biết tốc độ của xe lửa có nhanh hay không?

Hải Điệp hơi mỉm cười nói:

- Đợi chút nữa ngươi sẽ biết, nhưng chắc chắn là không thể chậm hơn lúc ngươi đi bộ rồi.

Hồng Sa hừ dỗi một tiếng, phân tích:

- Chuyện đó không thể nào, nếu như còn chậm hơn ta đi bộ thì thành chủ đại nhân cũng sẽ không tạo ra xe lửa làm gì.

Hai người vừa trò chuyện vừa đi dọc theo cầu thang lên trên, thuận lợi đi vào sân ga.

Sân ga rộng bốn mét, hai bên đều có hàng rào bảo vệ.

Xe lửa ngừng ở bên trái sân ga, hàng rào tới gần cửa xe đã được mở ra, mỗi cửa đều có nhân viên phục vụ chỉ dẫn hành khách lên xe.

- Oa, đây chính là xe lửa sao!!

Hồng Sa kinh ngạc thốt lên, đôi mắt tỏa sáng đánh giá xe lửa.

- Linh khí cao cấp!!

Hải Điệp cũng kinh ngạc không kém.

Dùng linh khí cao cấp để làm công cụ giao thông công cộng, chỉ thành Huyền Vũ mới có thể làm như vậy.

- Xe lửa này là linh khí cao cấp loại lớn!!

Các dân chúng kinh ngạc thốt lên liên tục, đột nhiên cảm thấy vé xe lửa trong tay cực kỳ đáng giá, thậm chí còn cảm thấy giá vé quá thấp.

Nhân viên phục vụ liên tục nhắc nhở:

- Mười lăm phút nữa xe lửa sẽ khởi hành, vui lòng lên xe càng sớm càng tốt và tìm được vị trí của mình.

- Mau lên xe thôi.

Hồng Sa vội vàng nói.

- Chúng ta là toa xe số một, ở hàng đầu.

Hải Điệp nhìn tin tức bên trên vé xe, mang theo cô gái tóc đỏ đi thẳng tới trước.

- Thật mong đợi.

Hồng Sa siết chặt vé xe lửa trong tay.

Hai người đi vào toa xe số một và nhìn thấy những con số trên ghế, gần cửa sổ chính là A và B.

- Đại nhân, mười hai A và mười hai B ở đây.

Hồng Sa phất tay ra hiệu.

Hải Điệp nghe vậy tiến tới rồi ngồi xuống.

…………..

Hồng Sa đi theo ngồi xuống, chạm tay vào chiếc đệm êm ái, không nhịn được khen ngợi:

- Thật mềm.

Ghế hạng nhất rộng rãi hơn một phần ba ghế hạng hai, chỗ ngồi và chỗ tựa lưng đều được trải đệm mềm mại, đây là điều mà ghế hạng hai không có.

- Ừ, rộng rãi hơn xe ngựa.

Hải Điệp ưu nhã nói.

Toa xe dành cho ghế hạng nhất là một hàng sáu chỗ ngồi, ba ghế mỗi bên, ở giữa là lối đi nhỏ.

Một toa thông thường có ba mươi hàng ghế, có thể chứa một trăm tám mươi người, cộng thêm hành khách mua vé đứng, một toa xe ít nhất có thể chứa ba trăm người.

- Cũng dễ nhìn hơn xe ngựa.

Hồng Sa tán thưởng.

Trong xe được bố trí rất đơn giản, toa xe trong suốt, gầm xe được chế tạo từ tài liệu hung thú, ngẩng đầu có thể nhìn thấy bầu trời, giống như là ngồi ở bên trong pha lê.

Những hành khách khác lần lượt lên xe, ai nấy đều cầm vé xe lửa trong tay và tìm kiếm chỗ ngồi của mình.

- Cho hỏi chỗ ngồi của ta ở nơi nào vậy?

Có một vị khách lớn tuổi hỏi.

- Cảm phiền để ta xem vé xe của quý khách.

Nhân viên phục vụ tiến lên trước.

Vị khách kia vội vàng đưa vé xe cho đối phương, ánh mắt hắn lộ ra vẻ mong đợi.

Nhân viên phục vụ kiên nhẫn giới thiệu:

- Quý khách, ở đây có viết thông tin chỗ ngồi, là hàng C ghế mười ba, ở ngay chỗ lối đi.

- Ừm ừm, ra là hàng C ghế mười ba, cám ơn ngươi.

Vị khách lớn tuổi cảm kích nói.

- Không có chi, ngươi mau ngồi xuống đi, xe lửa sắp khởi động rồi.

Nhân viên phục vụ nói với giọng rõ ràng.

- Vâng, vâng.

Vị khách kia gật đầu lia lịa.

Người trên sân ga càng ngày càng ít, ngược lại thì người trên xe lửa lại càng ngày càng nhiều.

Mười lăm phút trôi qua rất nhanh, toàn bộ hành khách có vé đã đi lên xe, chỉ là có người vẫn còn đang loay hoay tìm chỗ ngồi.

- Tu tu tu ~~~

Xe lửa bắt đầu chấn động, phát ra tiếng vang trong trẻo.

- Tất cả mọi người ngồi xuống, xe lửa lập tức khởi động.

Nhân viên phục vụ hô to.

Hải Điệp ngồi ở chỗ gần cửa sổ, nghiêng đầu là có thể nhìn thấy phong cảnh phía ngoài.

Két cạch ~~~

Trong xe lửa, nhân viên phục vụ thuần thục đóng cửa xe và khóa lại.

Qua mười mấy giây sau, xe lửa khởi động.

Đầu xe lửa có sức mạnh kinh người, dễ như trở bàn tay kéo tám toa tàu chạy tới trước.

Khoảnh khắc đoàn tàu chuyển bánh, những hành khách trên toa nhao nhao thốt lên.

- Di chuyển rồi, nó thật sự di chuyển!

- Thật là thần kỳ, tại sao làm được như vậy, không cần hung thú tới kéo.

- Chiếc xe lửa này là linh khí cao cấp loại lớn, đương nhiên không cần hung thú kéo rồi.

Các hành khách kinh ngạc thốt lên không ngừng, ai nấy đều ngồi không yên, nhao nhao nhìn ra bên ngoài xe lửa, cảnh vật đang nhanh chóng lùi ra sau.

Tốc độ của xe lửa càng lúc càng nhanh, chạy cũng rất bình ổn, cái này là nhờ vào đường ray lưu ly bóng loáng và thẳng tắp, để xe lửa không bị xóc nảy trong quá trình hoạt động.

Vù vù vù ~~~

Chẳng mấy chốc thì tốc độ của xe lửa đã vượt qua xe ngựa, khiến mọi người trầm trồ lần nữa.

- Tốc độ này quá nhanh rồi, ta bắt đầu cảm thấy chóng mặt.

Một người nắm chặt tay ghế, hai mắt nhắm nghiền.

- Còn nhanh hơn cả xe ngựa, tại sao có thể làm được?

- Quá nhanh, còn nhanh hơn cả chồng ta nữa!!

Có một người phụ nữ kinh ngạc thốt lên.

-....

Hải Điệp co giật khóe miệng, hình như là có thứ kì quái nào đó lẫn vào.

Lúc này, tốc độ của xe lửa đã nhanh hơn xe ngựa gấp hai lần và còn tiếp tục tăng tốc, nhưng xe vẫn chạy rất êm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận