Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2250: Thành Chủ Thành Lê Mạch Là Nữ Nhân.



- Chị Cầm Vũ, chờ ta với!

Hổ Tây vội vàng đuổi theo.

Hai người sánh vai đi tới, không thèm để ý ánh mắt của những người xung quanh.

Khôi giáp trên người cả hai quá nổi bật, người biết hàng vừa nhìn một cái là biết ngay đó không phải nhân vật tầm thường, điều này khiến các cô rước lấy không ít ánh mắt nhìn trộm.

Hổ Tây liếc nhìn những người đi ngang qua mình, thấp giọng hỏi:

- Chị Cầm Vũ, ngươi nói xem trong đám người này có Hư Quỷ ẩn nấp không?

Cầm Vũ bình tĩnh hỏi lại:

- Có khả năng, vậy ngươi có biện pháp gì để bắt được Hư Quỷ không?

- Không có.

Hổ Tây rụt cổ lại.

Hai người tiếp tục đi tới trước mà không hề dừng lại, Hổ Tây còn thi triển mấy lần Dịch Chuyển Không Gian, vài phút sau thì các cô đã tới bên ngoài Phủ Thành Chủ.

- Chị Cầm Vũ, bây giờ chúng ta làm gì đây?

Hổ Tây nhìn về phía người bên cạnh.

- Đương nhiên là đi vào rồi.

Cầm Vũ bình tĩnh đáp.

- Vậy có cần ta gọi bọn hắn đi thông báo một tiếng không?

Hổ Tây nhìn về phía cửa chính Phủ Thành Chủ, có bốn gã Kỵ Sĩ đang canh gác.

Cầm Vũ nghiêm mặt nói:

- Ngươi dẫn ta vào trong đi, đừng lãng phí thời gian ở đây.

Hổ Tây há miệng:

- A, làm như vậy thật sự ổn sao?

- Hoặc ta có thể tự xông vào.

Cầm Vũ nhàn nhạt nói.

- Đi thôi.

Hổ Tây bĩu môi, lôi kéo tay Cầm Vũ rồi biến mất tại chỗ.

- A, các cô ấy đâu rồi?

Kỵ Sĩ canh gác mở to hai mắt, nhìn về phía vị trí mà hai cô gái vừa biến mất.

Bốn gã Kỵ Sĩ đưa mắt nhìn nhau, thần sắc trên mặt bọn hắn giống như vừa thấy quỷ.

Bên kia, Hổ Tây mang theo Cầm Vũ tiến vào Phủ Thành Chủ, hai người xuất hiện tại một hành lang dài.

- Để ta xem một chút, hiện tại nên đi hướng nào.....

Hổ Tây nhìn xung quanh.

- Bên này, ta cảm nhận được hơi thở của cường giả.

Cầm Vũ giơ tay chỉ về phía sau lưng, cuối hành lang là một loạt kiến trúc bằng gỗ.

- Ồ, vậy ngươi đi trước đi.

Hổ Tây chớp chớp đôi mắt màu quýt, nhìn người bên cạnh với vẻ mặt ngây thơ.

- ...

Cầm Vũ cạn lời vài giây, quyết định không lãng phí thời gian nữa, sải bước đi về phía cuối hành lang.

Hổ Tây đuổi the cô ấy, vừa đi vừa ngắm nhìn bốn phía, cảnh giác xung quanh.

Dù sao thì hai người cũng là lén xông vào, không được chủ nhân cho phép, nếu xảy ra xung đột thì cũng không chiếm lý.

- Cộp cộp cộp ~~~

Cầm Vũ không có khống chế tiếng bước chân, chẳng mấy chốc khiến người trong Phủ Thành Chủ chú ý tới.

……..

- Cộp cộp cộp~

Cầm Vũ sải bước đi tới căn nhà gỗ, hành lang dưới đất cũng được làm từ gỗ, nếu đạp mạnh thì mỗi một bước đều sẽ phát ra tiếng vang.

- Ai ở bên ngoài?

Trong căn nhà gỗ truyền ra một giọng nói trong trẻo lạnh lùng.

Cầm Vũ bước chậm lại, thanh lãnh mở miệng:

- Cầm Vũ, người của vương quốc Huyền Vũ.

Hổ Tây ngừng thở, nắm lấy tay của cô gái tóc xanh, chuẩn bị rút lui bất cứ lúc nào nếu phát sinh nguy hiểm.

- Người của vương quốc Huyền Vũ?

Giọng nữ trong trẻo lạnh lùng vang lên lần thứ hai, trong giọng nói hiện lên một chút nghi ngờ.

Bên trong nhà gỗ an tĩnh một hồi, nữ nhân kia lại nói:

- Các hạ tự tiện xông vào đây à?

Cầm Vũ đi tới trước nhà gỗ, thành thật đáp:

- Đây là tình huống khẩn cấp, không có thời gian chờ người của ngươi đi thông báo.

Giọng nữ trong trẻo lạnh lùng kia bất mãn nói:

- Có sự tình khẩn cấp gì mà ngay cả thời gian thông báo đều không có chứ?

Cầm Vũ lạnh lùng nói:

- Chuyện liên quan đến vấn đề an nguy của toàn thành Lê Mạch các ngươi, các hạ không mời ta đi vào trong sao?

- Chuyện liên quan đến vấn đề an nguy của toàn thành Lê Mạch?

Giọng nữ trong trẻo lạnh lùng kia nghi ngờ hỏi:

- Theo ta được biết thì vương quốc Huyền Vũ ở kênh Sương Mù, chỉ lui tới với thành Tát Luận, có quan hệ gì với thành Lê Mạch của ta chứ?

Cầm Vũ đột nhiên hỏi:

- Ngươi là thành chủ à?

- Đương nhiên.

Nữ nhân kia đáp lại một tiếng.

Cầm Vũ hơi nhướng mày:

- Thì ra thành chủ thành Lê Mạch là phụ nữ.

Giọng nói của thành chủ Thành Lê Mạch chợt lạnh xuống:

- Thế nào, ngươi cho rằng nữ nhân thì không thể làm thành chủ à?

- Dĩ nhiên là không phải, trước đây ta cũng là người đứng đầu một thành.

Cầm Vũ bình tĩnh nói.

Thành chủ thành Lê Mạch nghe được lời này đến lượt cô ta cảm thấy kinh ngạc, cô ta rất tò mò Cầm Vũ là hạng người như thế nào.

Thành chủ thành Lê Mạch trầm giọng hỏi:

- Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta, sự tình khẩn cấp gì quan hệ thành Lê Mạch?

Hổ Tây trợn mắt, lạnh lùng nói:

- Thành Sóng Nhĩ đã bị đồ thành, ngoài ra còn có thành Hỏa, các hạ không biết sao?

-...

Bên trong nhà gỗ yên lặng một hồi lâu.

Thành chủ thành Lê Mạch cất cao giọng nói:

- Ý của các ngươi là sự tình khẩn cấp có quan hệ tới việc đồ thành?

Cầm Vũ nghiêm túc nói:

- Đúng vậy, thành Lê Mạch các ngươi là mục tiêu tiếp theo.

- Phanh ~~~

Cửa chính nhà gỗ bật mở, một nữ nhân mặc váy dài màu lam nhạt xuất hiện trước mặt Cầm Vũ và Hổ Tây.

Cô ta có mái tóc ngắn và đôi mắt màu xanh nhạt, mũi thon tinh xảo, mặt trái xoan hợp với thần sắc lạnh lùng cho người ta một loại cảm giác khó tiếp cận.

Tây Lệ Na lạnh giọng chất vấn:

- Chẳng lẽ chuyện này là do vương quốc Huyền Vũ các ngươi gây ra?

Cô ta là thành chủ thành Lê Mạch, Ma Pháp Sư hệ thủy cấp 9 sơ cấp, quản lý tòa thành lớn này đã được năm năm.

Hổ Tây lại trợn mắt lần nữa, tức giận nói:

- Ngươi có phải đồ ngốc không vậy? Nếu như chuyện này là do vương quốc Huyền Vũ chúng ta làm thì tội gì chúng ta còn tới nơi đây làm chi?

Tây Lệ Na sửng sốt một chút, sự tức giận trên mặt giảm bớt rất nhiều.

Cầm Vũ cũng có chút cạn lời, thanh lãnh hỏi:

- Làm thế nào mà ngươi có thể ngồi được vị trí thành chủ này thế?

Khuôn mặt xinh đẹp của Tây Lệ Na ửng đỏ, nàng hừ lạnh một tiếng rồi nói:

- Đương nhiên là dựa vào thực lực rồi.

Cầm Vũ lạnh giọng hỏi:

- Bây giờ chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng chứ?

- Vào đi.

Tây Lệ Na liếc nhìn đối phương rồi xoay người đi vào nhà gỗ.

- Cộp cộp cộp ~~~

Cầm Vũ và Hổ Tây đuổi theo, hai người cảnh giác bước vào trong nhà.

Hổ Tây nhìn quanh hoàn cảnh nhà gỗ một vòng, phát hiện vật dụng bên trong rất đơn giản, ngoại trừ vài cái bàn và ghế thì chỉ có tranh chữ và vật trang trí thông thường, kinh ngạc hỏi:

- Tại sao ta không thấy hầu gái ở đây?

Tây Lệ Na nhàn nhạt đáp:

- Ta không thích để người khác hầu hạ.

- Ồ, ra là vậy!

Hổ Tây mấp máy môi.

- Tùy tiện ngồi đi.

Tây Lệ Na ngồi trên chiếu, đôi mắt màu xanh lam nhạt nhìn về phía cô gái tóc xanh, trầm giọng hỏi:

- Lời mà ngươi nói lúc trước có ý gì?

Cầm Vũ lạnh nhạt đáp:

- Hư Quỷ sắp tới.

- Hư Quỷ?

Tây Lệ Na hơi cau mày.

Hổ Tây hỏi lại:

- Ngươi chưa xem phim điện ảnh về Hư Quỷ sao?

- Chưa.

Tây Lệ Na lắc đầu, cô biết phim điện ảnh là gì nhưng chưa từng xem qua.

Cầm Vũ lạnh lùng giải thích:

- Hư Quỷ là một loại sinh linh tà ác, chúng nó coi nhân loại là Huyết Thực, thiên tính của Hư Quỷ là thị sát khát máu, muốn hủy diệt toàn bộ những chủng tộc khác...

Bạn cần đăng nhập để bình luận