Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3219: Ngươi cũng không sợ bị đánh chết. « 2 càng ». (length: 7316)

Cung điện, Sibeqi từ Thiên Điện đi ra, cả người mặc váy ngắn màu hồng nhạt, trông có vẻ tâm trạng rất tốt.
"Tiểu thư Sibeqi có chuyện gì vui à?"
Thanh Vụ đang quét dọn vệ sinh tò mò hỏi.
"Hôm nay được nghỉ, ngươi nói có vui không?"
Sibeqi vênh mặt lên đầy kiêu hãnh.
Nàng bận rộn suốt mấy ngày, hôm nay mới được nghỉ ngơi, còn căn cứ không quân có Nguyệt Phi Nhan trông chừng. Thanh Vụ cười gật đầu: "Vui chứ."
Sibeqi nhìn cung điện yên tĩnh, hỏi: "Những người khác đâu?"
"Mọi người đều đi làm việc cả rồi, hôm nay chỉ có tiểu thư Hổ Tây được nghỉ ngơi."
Thanh Vụ giải thích.
"Nàng ta đâu?"
Sibeqi lại hỏi.
"Tìm ta có việc gì?"
Giọng nói ngây thơ của Hổ Tây vang lên, từ bên ngoài đi vào cung điện.
Sibeqi giọng trong trẻo nói: "Nghe nói khu Nam Thành có một quán mì mới mở, mỗi ngày đều có mấy trăm người xếp hàng, muốn tìm người đi cùng ta nếm thử."
"Cất công đến tận khu Nam Thành chỉ để ăn một tô mì, quá lãng phí thời gian."
Hổ Tây lắc đầu nguầy nguậy.
"Đi mà, ta mời khách."
Sibeqi hào phóng nói.
Hổ Tây lắc đầu liên tục: "Một tô mì thôi mà, có gì ngon đến thế, ta không đi."
Sibeqi lộ vẻ tội nghiệp nói: "Đi với ta đi mà, một mình ta đi cô đơn lắm, ngươi nỡ nhìn ta lẻ loi một mình thế sao?"
"Nỡ."
Hổ Tây vẻ mặt nghiêm túc gật đầu.
Sibeqi nắm lấy tay thiếu nữ búi tóc, vừa lắc vừa nói: "Đi mà, đi mà, đi mà."
Hổ Tây đảo mắt một vòng, chớp mắt nói: "Ngươi mời ta xem phim, ta sẽ đi với ngươi."
"Được thôi."
Sibeqi vung tay nói.
"Vậy đi thôi."
Hổ Tây ngây thơ gật đầu.
Nàng lại hỏi: "Ngươi có biết địa chỉ cụ thể ở đâu không?"
"Biết chứ, ta hỏi thăm kỹ rồi, ở đường thứ hai phía bắc khu Nam Thành."
Sibeqi vỗ ngực nói.
Hổ Tây mắt lộ vẻ mong chờ nói: "Vậy đi thôi, ta cũng muốn xem thử cái món mì này ngon cỡ nào, có ngon hơn mì Tiểu Tử làm không?"
Sibeqi liếc nàng một cái, bĩu môi nói: "Rõ ràng ngươi cũng thấy hứng thú mà, vừa nãy còn một mực không chịu đi."
Đáy mắt Hổ Tây lóe lên vẻ gian xảo, ngây thơ nói: "Đâu có, nếu không phải ngươi thành tâm mời ta, ta thật không đi đâu."
"Phải phải phải."
Sibeqi lườm một cái.
Hai người vừa đấu võ mồm vừa rời khỏi cung điện, cô nàng ma cà rồng phóng xe máy, chở Hổ Tây rời khỏi cao nguyên.
Ra đến đường chính của chủ thành, Sibeqi phóng xe máy vun vút, phía sau Hổ Tây ôm eo nàng, hai bên thường có ô tô chạy qua.
"Ô tô ngày càng nhiều."
Hổ Tây cảm thán nói.
"Vốn dĩ chủ thành có nhiều người giàu mà, không ít người mua được ô tô rồi."
Sibeqi thuận miệng nói.
Hổ Tây gật đầu: "Cũng đúng, nếu thời gian giao hàng không quá lâu thì chắc còn nhiều ô tô hơn nữa."
Sibeqi giọng trong trẻo nói: "Nghe nói, bây giờ mua ô tô, phải hai tháng sau mới lấy được xe."
"Số lượng đặt hàng quá nhiều."
Hổ Tây cảm thán lên tiếng.
"Nhưng ta vẫn thích xe máy hơn, nhanh lại linh hoạt hơn."
Sibeqi vừa nói vừa tăng tốc, hai người như một tia chớp lao đi.
"Ầm ầm ~~~"
Nửa giờ sau, xe máy đi vào khu Nam Thành, tốc độ chậm lại.
"Đường thứ hai phía bắc, ở bên kia."
Hổ Tây giơ tay lên chỉ về phía trước.
"Biết rồi."
Sibeqi đáp một tiếng, nhìn biển báo đường rồi đổi hướng đi tới. Nàng tìm một vòng, mới dừng xe trước một cửa tiệm đang đóng cửa.
"Ở đây à?"
Mặt Hổ Tây lộ vẻ nghi ngờ.
Trước cửa tiệm có không ít người dừng chân, mặt ai nấy đều mang vẻ bất đắc dĩ và thất vọng.
"Sao thế này, không mở cửa à?"
Sibeqi vừa nói vừa tháo mũ bảo hiểm xuống, nghi hoặc nhìn xung quanh đám người. Chưa đợi nàng hiểu ra thì đám người vây trước cửa đều tản đi, rất nhanh đã chẳng còn ai.
"Trên cửa có vẻ dán giấy."
Hổ Tây lên tiếng.
"Đi xem."
Sibeqi dựng xe xong, bước đến trước cửa tiệm.
Nàng nheo mắt lại, nhìn dòng chữ trên cửa, trừng mắt đọc to: "Chăn nhà ta bị ốm rồi, ta phải chăm sóc nó, nghỉ một ngày."
"... Cái gì?"
Hổ Tây nhếch mép.
Chăn bị ốm?? Đây rõ là lấy cớ ngủ nướng mà.
"Lý do này cũng quá tùy tiện rồi, tìm cái lý do tốt hơn không được sao."
Mặt Sibeqi không nói nên lời, hận không thể bắt chủ tiệm ra đánh cho một trận. Hổ Tây sờ cằm, gật đầu: "Đây đúng là một cái cớ hay đấy, sau này ta xin nghỉ cũng dùng lý do này thì tốt."
"Ngươi không sợ bị đánh chết à."
Sibeqi trợn mắt.
Hổ Tây không để ý khoát tay, hỏi: "Bây giờ sao, chạy xa như vậy mà không ăn được mì rồi."
Sibeqi tức nghiến răng, quán mì mới mở này là do tư nhân mở, không thuộc cửa hàng quốc doanh, không có quyền yêu cầu người ta phải mở cửa kinh doanh mỗi ngày.
"Để ta nghĩ xem, khu Nam Thành còn có quán nào ăn ngon."
Nàng hít sâu một hơi nói.
Hổ Tây ngáp một cái, hai tay khoanh trước ngực dựa vào xe máy không nói gì.
Sibeqi càng nghĩ càng tức, quyết định: "Không tìm quán khác nữa, chúng ta đến nhà chủ tiệm, bắt hắn làm mì cho chúng ta."
"Ha, ngươi biết chủ tiệm ở đâu à?"
Hổ Tây chớp đôi mắt màu cam quýt.
"Không biết, nhưng mà có thể tra được mà."
Sibeqi ngạo nghễ nói.
Nàng vừa nói vừa muốn lấy Ma Huyễn điện thoại di động ra bảo người ta đi điều tra, nhưng lại bị thiếu nữ búi tóc ngăn cản.
Hổ Tây bực mình khuyên: "Thôi mà, chỉ là một tô mì thôi, lần sau tới ăn cũng được."
"Không được, càng nghĩ càng giận, cái lý do không mở cửa tiệm của hắn làm ta khó chịu."
Sibeqi nghiến răng nói.
Hổ Tây dở khóc dở cười, tiếp tục khuyên: "Hay là đi thử nước ép bắp Mục Lương nói xem?"
Mắt vàng của Sibeqi sáng lên, suy nghĩ một lát nói: "Cũng được, chờ lần sau ta đến sẽ tính sổ với chủ tiệm sau."
"Đi thôi."
Hổ Tây khoát tay nói.
Sibeqi mặt nghiêm túc ngồi lên xe máy, khởi động xe máy đi thẳng về khu Bắc Thành.
Nàng nghe Mục Lương trên bàn ăn nhắc đến nước ép bắp, được hắn khen quá trời nên nhớ kỹ địa chỉ cửa hàng. Hổ Tây buồn cười an ủi: "Đừng nóng giận nữa, cái món mì kia cho dù có ngon thì cũng không ngon bằng mì bệ hạ làm đâu."
"Ngươi nói cũng đúng."
Sibeqi bĩu môi.
Hai người một đường thuận lợi, chưa đầy nửa tiếng đã đến "Tiệm đồ uống tốt lại đến". Hai người vừa vào trong tiệm, đã thấy một người phụ nữ đang ngồi trong quán.
"Tiểu thư, Quốc Vương bệ hạ sẽ không đến đâu."
Tang Y cười khổ khuyên nhủ.
Thiếu nữ mặc quần short đen cố chấp nói: "Lần trước bệ hạ đến mà, chắc chắn sẽ quay lại thôi, ta chờ một lát."
Bên cạnh thiếu nữ là Una, hắn mặt đầy vẻ bất đắc dĩ, đã khuyên tiểu thư nhà mình mấy ngày nay, nhưng cô vẫn kiên trì đến ngồi từ sớm đến tối ở đây.
"Tiểu thư, về thôi."
Una khuyên.
Tang Y cũng khuyên: "Đúng vậy, Quốc Vương bệ hạ đến chỗ của ta chỉ là ngẫu nhiên thôi, sẽ không quay lại đâu."
Thiếu nữ mặc quần short đen lắc đầu, giọng điệu chân thành: "Không về, ta muốn gặp Quốc Vương bệ hạ."
Tang Y cũng hết cách, xoay người tiếp tục làm việc.
Hổ Tây và Sibeqi liếc nhau, đều rất tò mò tại sao thiếu nữ mặc quần đen này lại muốn gặp Mục Lương đến vậy.
00000 0 ps: « 2 chương »: Cầu ủng hộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận