Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1504: Bí Mật Phát Tài Của Thành Huyền Vũ

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ăn cùng với cháo đi, hương vị cũng không tệ lắm.

A Đát Trúc nghe vậy thử một chút, ngay sau đó lập tức mở ra một thế giới mới, hương vị của trứng vịt muối rất kì lạ, mặn mặn, đậm đà, rất ngon.

- Ăn ngon.

Cô kinh ngạc nói.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã phân phó:

- Diêu Nhi, lấy một ít trứng vịt muối gói lại, đợi chút nữa đưa A Đát Trúc mang về.

- Vâng.

Diêu Nhi xoay người đến phòng bếp.

- Cám ơn!

Gương mặt xinh đẹp của A Đát Trúc ửng đỏ.

Nguyệt Thấm Lan cười tươi như hoa nói:

- Đều là người nhà cả.

Hồ Tiên quyến rũ hỏi:

- Chúng ta còn bao nhiêu trứng vịt muối thế? Ngày mai Quán Rượu Huyền Vũ khai trương, có thể mang một chút đến đó.

- Còn hơn một trăm quả.

Mễ Nặc hồn nhiên đáp.

Hồ Tiên đề nghị:

- Vậy thì đưa năm mươi quả đến đó đi, số lượng có hạn, mỗi quả là năm mươi viên ma thú tinh thạch cấp 1.

-...

Tay của Y Xà lại run lên, kém chút nữa ném quả trứng vịt muối trên tay ra bên ngoài.

Trứng vịt muối có giá trên trời?

- Ừ, như thế cũng được.

Mục Lương lên tiếng.

Hai mắt của Y Xà trợn tròn, cho nên cô mới vừa ăn năm mươi viên ma thú tinh thạch cấp 1?

Ly Nguyệt kinh ngạc hỏi:

- Cái giá này có quá đắt không?

Mục Lương ôn hòa nói:

- Không đâu, mặc dù cách chế tác trứng vịt muối đơn giản, nhưng lại rất tốn thời gian, hơn nữa trứng mà chúng ta dùng là trứng của Vịt Lông Vàng cấp 3, bán cái giá này không mắc chút nào.

- Ra là vậy, thế thì đúng là không mắc thật.

Ly Nguyệt giật mình nói.

Hồ Tiên thanh thúy lên tiếng:

- Nếu dùng trứng của Vịt Lông Vàng cấp 3, vậy chúng ta có thể làm tuyên truyền một chút, sau đó tăng giá bán lên đến một trăm viên ma thú tinh thạch cấp 1 cho một quả.

-....

Cổ họng của Y Xà co giật, cô do dự không biết mình có nên lấy thêm một quả trứng vịt muối nữa hay không.

Mục Lương khẽ cười một tiếng, nói:

- Cũng được, cái giá này chắc có thể bán được ở Quán Rượu Huyền Vũ.

Anh giơ ngón cái cho cô gái đuôi hồ ly, vẫn là cô ấy biết cách làm ăn.

Mục Lương nhìn về phía A Đát Trúc, bình tĩnh hỏi:

- Lần này ngươi tới là vì đã thẩm vấn xong rồi sao?

- Đúng vậy, tất cả lời khai đều nằm ở nơi này.

A Đát Trúc nghe vậy thì đặt đũa xuống, giơ túi giấy trong tay lên rồi đưa tới trước.

- Đừng nóng vội, sau bữa sáng ngươi đi theo ta đến phòng làm việc.

Mục Lương phất tay.

- Vâng.

A Đát Trúc cung kính gật đầu, buông túi giấy xuống.

Mục Lương lại nhìn cô gái tóc bạc, dặn dò:

- Ly Nguyệt, tối nay gọi Duy Lợi Á tới đây, bộ giáp của cô ấy đã hoàn thành rồi.

- Vâng.

Ly Nguyệt gật đầu đáp lại.

- Khôi giáp mới sao, thật khiến cho người ta chờ mong.

Đôi mắt màu hồng của Ngải Lỵ Na tỏa sáng.

………….

Ở thư phòng trong cung điện.

Mục Lương trở về thư phòng sau khi ăn sáng xong, A Đát Trúc và Nguyệt Thấm Lan cũng đi theo, chuẩn bị hồi báo công tác hai ngày qua.

Mục Lương bưng ly trà nóng mà tiểu hầu gái đưa tới, nhấp một ngụm rồi nói:

- Ngồi xuống nói đi.

- Tiểu thư A Đát Trúc, ngươi nói trước đi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã phất tay.

- Vâng.

A Đát Trúc đáp lại một tiếng.

Cô mở túi giấy mình mang theo, lấy ra một xấp giấy dày và đưa tới trước bằng hai tay.

- Đại nhân, đây là lời khai của Tây Phong và Phí Địa Lạc, ta đã dùng năng lực thức tỉnh của mình để xác minh sự thật, những gì viết trên đó là sự thật.

A Đát Trúc cung kính nói.

- Được rồi.

Mục Lương nhẹ nhàng giơ tay lên, xấp giấy trong tay cô gái tóc trắng bay lên rồi bị một cỗ lực lượng vô hình đưa đến trong tay anh.

Ào ào ~~~

Mục Lương ngả người ra sau, đọc nhanh như gió.

A Đát Trúc chớp chớp đôi mắt thuần trắng, Mục Lương lật nhanh như vậy có thể thấy rõ ràng sao?

Cô nói với giọng bình tĩnh:

- Đại nhân, Tây Phong và Phí Địa Lạc đúng là Hắc Ma Pháp Sư của Hắc Phượng Hoàng, nhưng bọn hắn chỉ là thành viên vòng ngoài bình thường, biết được tin tức rất ít.

- Ừ.

Mục Lương cụp mắt xuống, trả lời với giọng mơ hồ.

A Đát Trúc tiếp tục nói:

- Nhưng bọn hắn nhận biết một người gọi là Hồng chấp sự, cô ta là nhân vật cấp cao của Hắc Phượng Hoàng, mấy ngày qua còn qua lại rất thân thiết với công tước vương quốc Hải Đinh.

- Là vì ma cụ cao cấp sao?

Mục Lương ngẩng đầu lên.

Bên trong khẩu cung có ghi rõ điểm này.

A Đát Trúc gật đầu đáp:

- Đúng vậy, công tước hợp tác với Hồng chấp sự là vì linh khí cao cấp của thành Huyền Vũ chúng ta.

- Thú vị đấy.

Đôi mắt cứ Mục Lương loé lên tia sáng lạnh lẽo.

- Không biết sống chết.

Nguyệt Thấm Lan lạnh lùng cười một tiếng.

Nhớ trước kia những kẻ nào dám đánh chủ ý vào thành Huyền Vũ, cuối cùng đều có kết cục không quá tốt.

Mục Lương bình thản hỏi:

- Hồng chấp sự ở nơi nào?

A Đát Trúc cung kính tiếng đáp:

- Ở một quán rượu dưới lòng đất trong thành Tát Luận.

Nguyệt Thấm Lan dùng ngón tay xoắn một lọn tóc nhỏ, khoan thai hỏi:

- Mục Lương, chúng ta có nên ra tay trước không?

- Đừng nóng vội, chờ bọn hắn liên thủ với công tước rồi hãy ra tay, tiếp đó có thể hốt gọn một mẻ.

Mục Lương nhàn nhạt lắc đầu.

Anh không quá hiểu biết về Hắc Phượng Hoàng, sau lưng có những ai, vì vậy cẩn thận vẫn hơn.

Nguyệt Thấm Lan ngồi bên cạnh, rầu rĩ nói:

- Hắc Phượng Hoàng thì không vấn đề gì, nhưng công tước là quý tộc của vương quốc Hải Đinh, chúng ta có nên thông báo một tiếng với vương thất không?

- Không cần, để tránh đánh rắn động cỏ, ta sẽ giải thích sau.

Mục Lương nói không chút để ý.

Nguyệt Thấm Lan che miệng cười nói:

- Cũng đúng, công tước và vương thất vốn dĩ đối địch nhau, chúng ta cũng coi như giúp quốc vương Hải Đinh thanh lý môn hộ.

Mục Lương mỉm cười nói:

- Trước tiên phái người đi theo dõi quán rượu dưới mặt đất kia đi.

- Ta sẽ đi sắp xếp.

A Đát Trúc đưa tay chào theo kiểu nhà binh.

Mục Lương xua tay, nhàn nhạt nói:

- Không, để người của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh đi.

- Vâng.

A Đát Trúc hơi cúi đầu, về phương diện giám sát kẻ địch thì Bộ Đội Đặc Chủng U Linh am hiểu hơn.

Mục Lương ôn hòa dặn dò:

- Ngươi phân phó người lưu ý một chút phía công tước, điều tra rõ ràng tất cả tài sản dưới tên hắn.

- Khi thời cơ đến thì cho người đến thu dọn tất cả, ta nói đúng không?

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan giương lên, nói thay lời mà Mục Lương chưa nói xong.

- Thông minh.

Mục Lương không nhịn được bật cười, vươn tay nhẹ nhàng vuốt xuôi mũi của Nguyệt Thấm Lan.

Đôi mắt màu xanh nước biển của cô lộ ra ý cười, trêu chọc nói:

- Đây chính là truyền thống của thành Huyền Vũ chúng ta, là bí mật để phát tài.

- Khụ khụ, ngươi không nên nói rõ ràng như thế.

Mục Lương ho khan hai tiếng.

- Ha ha ha ~~~

Nguyệt Thấm Lan cười trêu ghẹo, nói:

- Ngươi nói không phải vậy thì là không phải, thành chủ đại nhân của ta ~~~

Mục Lương dở khóc dở cười, rất muốn bế cô ngồi lên đùi mình rồi dạy dỗ một trận.

-...

A Đát Trúc cúi đầu mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, hoàn toàn không dám hé răng nói lời nào.

Khóe môi của Mục Lương lộ ra ý cười, anh nhìn A Đát Trúc rồi dặn dò:

- Ngươi trở về đi, nhớ canh giữ kỹ hai tên Hắc Ma Pháp Sư kia, đừng để bọn hắn chết quá sớm.

- Vâng.

A Đát Trúc đứng lên cung kính thi lễ, sau đó nhanh chóng xoay người rời đi thư phòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận