Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 647: Nhà Ăn Ở Tầng Năm

Quầy trước toàn món thịt, chỉ quầy riêng biệt đằng kia mới có rau xanh.

- Ta muốn cái này, cái này và cái này.

Lý Tiểu Cốt đưa tay chỉ và chọn ba món cùng một lúc.

- Được thôi.

Nhân viên cầm thìa múc đầy đĩa cho Lý Tiểu Cốt, cô ấy còn hỏi thêm một câu:

- Đã đủ chưa?

- Đủ rồi.

Lý Tiểu Cốt vội vàng gật đầu, cẩn thận bưng khay rời khỏi quầy.

Cô tìm một chỗ trống để ngồi xuống, lấy đũa và thìa, đợi Già Lạc.

- Thật là tuyệt vời, bữa sáng miễn phí ăn đã bụng luôn.

Lý Tiểu Cốt thấp giọng cười ‘ha ha’.

Sau một lát, Già Lạc bưng khay đến.

- Chị Già Lạc, đũa với muỗng của ngươi nè.

Lý Tiểu Cốt đưa bộ đồ ăn đến.

Cô liếc nhìn bữa sáng trên đĩa của Già Lạc, bao gồm khoai lang xào rau, hai trái bắp luộc và cháo gạo kê.

Lý Tiểu Cốt ngạc nhiên hỏi:

- Chị Già Lạc, sao ngươi lại có rau xanh?

- Ta mua nó ở quầy riêng.

Già Lạc thản nhiên giải thích.

Bữa sáng được cung cấp miễn phí, nhưng nếu muốn ăn rau xanh, thì vẫn phải trả thêm đồng Huyền Vũ.

- Là vậy ạ...

Lý Tiểu Cốt nhớ tới cái gì đó.

Hôm qua, khi Hồ Tiên giới thiệu những lợi ích khi đến thành Huyền Vũ cũng đã đề cập đến tình hình đặc biệt của nhà ăn.

Lý Tiểu Cốt gắp một miếng thịt lớn cho vào miệng nhai, nhưng đôi mắt đẹp lại nhìn chằm chằm vào trái bắp trên đĩa ăn của Già Lạc.

Già Lạc mỉm cười, gắp một trái bắp và đặt vào đĩa của Lý Tiểu Cốt:

- Ăn thêm một trái bắp đi.

- Hả! Cảm ơn ngươi, Già Lạc.

Lông mày Lý Tiểu Cốt nhướng lên.

Hơn mười phút sau, hai người rời khỏi nhà ăn.

- Già Lạc, vậy ta đến đồng ruộng đây.

Lý Tiểu Cốt phất tay.

Già Lạc gật đầu, nhẹ giọng nói:

- Ừm, ta cũng đến Xưởng Linh Khí đây.

Cô ấy sẽ đến xem xưởng linh khí để hiểu rõ về hoạt động của xưởng, sau đó cô ấy sẽ quản lý công xưởng này.

Còn Lê Nhã và Lê Tuyết sẽ là cấp dưới của cô ấy, tương đương với người phụ trách xưởng linh khí.

- Buổi tối gặp lại.

Lý Tiểu Cốt vẫy tay, hào hứng rời đi.

Già Lạc nhìn cô rời đi mà thở dài trong lòng, nếu Lý Nhị Cốt biết con gái mình đến thành Huyền Vũ, liệu có tức chết không nhỉ?

………

Tầng bảy Trung Ương, trong xưởng linh khí,

Lê Nhã và Lê Tuyết ăn xong bữa sáng rồi mới ngồi xuống, cầm lấy bản vẽ đầu tàu xe lửa mà nghiên cứu.

- Chị ơi, cái này không có đầu mối.

Lê Nhã gục đầu xuống.

- Bình tĩnh đi, đừng gấp.

Lê Tuyết cầm lên bản vẽ thứ hai, là bức vẽ cô mới vẽ ngày hôm qua dựa trên suy nghĩ của mình, nó vẫn chưa được thí nghiệm.

Dựa trên suy nghĩ của mình, hai chị em họ đã vẽ hơn trăm bức như thế này, lật đi lật lại tập tranh.

- Chị ơi, liệu Thành chủ có thất vọng với chúng ta không?

Lê Nhã nghiêng đầu, đôi mắt xám nhìn chị gái.

- … Ta không biết.

Lê Tuyết sững sờ một lúc, sau đó lại tập trung kiểm tra bản vẽ.

- Ai, nếu chúng là linh khí sư cao cấp thì tốt rồi.

Lê Nhã thở dài, xốc lại tinh thần, cầm bản vẽ lên để hoàn thiện các chi tiết.

- Ơ vội cái gì?

Một giọng nói tao nhã truyền đến.

Già Lạc bước vào xưởng linh khí rồi đến phòng làm việc của hai chị em.

- Hả?

Lê Nhã sửng sốt, quay đầu nhìn về phía cửa phòng làm việc.

Lê Tuyết cũng ngẩng đầu lên, khi cô nhìn thấy Già Lạc, đôi mắt màu tím của dần dần sáng lên.

Lê Nhã đứng dậy kêu lên:

- Trưởng lão Già Lạc!!!

- Đã lâu không gặp, các ngươi vẫn xinh đẹp như vậy.

Già Lạc cười tươi như hoa chào hỏi.

- Đúng là trưởng lão Già Lạc rồi.

Lê Tuyết hít sâu hai hơi, cố gắng làm mình bình tĩnh lại.

Già Lạc mỉm cười gật đầu, đi tới trước mặt hai cô gái:

- Là ta.

- Trưởng lão Già Lạc, sao ngài lại ở đây?

Lê Tuyết ngạc nhiên hỏi.

- Bây giờ ta đã là người của thành Huyền Vũ.

Già Lạc buông tay, cười nói:

- Chịu trách nhiệm quản lý Xưởng Linh Khí, cũng chính là cấp trên của các ngươi.

- Tốt quá rồi.

Lê Nhã mắt đỏ rưng rưng.

- Trưởng lão Già Lạc, chào mừng ngài đến nơi đây.

Lê Tuyết nói một cách nghiêm túc.

- Sau này dừng gọi ta là trưởng lão nữa.

Già Lạc nhẹ nhàng nói.

- Kêu là chị Già Lạc ạ?

Lê Nhã nửa đùa nửa thật nói.

- Ừ, cứ gọi như vậy đi.

Già Lạc mỉm cười gật đầu.

Cô chuyển câu hỏi:

- Vừa rồi các ngươi đang nghiên cứu cái gì vậy?

- Chúng ta đang nghiên cứu đầu tàu xe lửa.

Lê Nhã lại cúi đầu xuống, đưa một chiếc ghế cho Già Lạc, rồi ngồi lại ghế mình.

- Đầu tàu xe lửa?

Già Lạc khó hiểu đưa tay cầm bản vẽ lên kiểm tra.

- Già Lạc, đây đều là những bản vẽ thất bại, người đừng xem.

Lê Nhã mặt đỏ ửng.

- Không sao đâu.

Già Lạc nhẹ nhàng giơ tay lên và tiếp tục xem những bức vẽ còn lại.

Cô nhìn ba mươi bức vẽ một cách nghiêm túc, ánh mắt trầm tư.

Lê Tuyết tìm một xấp giấy dưới cùng của bàn làm việc, đưa nó về phía trước và kính cẩn nói:

- Già Lạc, đây là tư liệu mà Thành chủ đã cho chúng ta.

- Để ta xem qua.

Già Lạc mở tư liệu ra, nhìn đống thông tin lộn xộn kia, đột nhiên cảm thấy nhức đầu.

Cô bình tĩnh lại, nhìn lại từ đầu, không bỏ sót một chữ nào.

Nửa giờ sau.

Già Lạc đặt tập tài liệu xuống và thở phào nhẹ nhõm nói:

- Đầu tàu xe lửa này rất thú vị. Nếu có thể chế tạo ra nó, sẽ rất tiện lợi cho cuộc sống sau này.

- Chúng ta cũng nghĩ như vậy, Thành chủ cũng rất mong.

Lê Tuyết nghiêm mặt nói.

- Chà, ta có một vài ý tưởng, có thể thử một lần xem.

Già Lạc đảo mắt.

Mắt Lê Nhã đột nhiên sáng lên, hỏi câu:

- Già Lạc có ý tưởng gì sao?

- Ừm, chúng ta hãy chế tạo động cơ hơi nước này trước. Nó cung cấp năng lượng, nên rất quan trọng đối với đầu tàu xe lửa.

Già Lạc nói một cách nghiêm túc:

- Chờ đến khi hoàn thành cơ chế hơi nước, sau đó xoay quanh nó để hoàn thiện phần còn lại.

- Có vẻ rất hợp lý...

Lê Nhã vàLê Tuyết nhìn nhau, suy nghĩ hỗn loạn trong đầu dần dần sáng tỏ.

- Vậy động cơ hơi nước này phải làm thế nào?

Lê Nhã chế nhạo.

- Ta sẽ nghiên cứu nó, chắc không khó đâu.

Già Lạc thản nhiên trả lời, vẫn đang nhìn bản vẽ trên tay.

Cô rất hứng thú với đầu tàu xe lửa này nên đã quyết định sẽ nghiên cứu nó trước khi đi làm nhiệm vụ mà Mục Lương giao.

Ở một bên Lê Nhã vàLê Tuyết cũng chăm chú nhìn, tiếp thu những kiến thức hữu ích cho họ.

……….

Thành Huyền Vũ, tầng tám Trung Ương.

Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa bước vào phòng làm việc, ân cần nói:

- Mục Lương, xe ngựa đã chuẩn bị xong, chúng ta có thể khởi hành.

- Đi thôi.

Mục Lương đứng dậy khoát tay áo đi ra ngoài.

Hôm nay, đi tuần sát khu đồng ruộng để tìm hiểu về việc trồng rau xanh.

Hai người rời khỏi Cung điện, đi đến quảng trường có sáu con Sói Mặt Trăng đã đợi sẵn, kéo theo cỗ xe ngựa thủy tinh.

Ở hai bên xe ngựa, tám hộ vệ Trung Ương cưỡi Sói Mặt Trăng đang chờ bọn họ.

Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa xe, sau khi Mục Lương lên xe, rồi mới lên sau đó cẩn thận đóng cửa lại.

- Xuất phát.

Một giọng nói tao nhã truyền đến.

À hú~~

Sói Mặt Trăng rú lên, kéo cỗ xe ngay ngắn, chạy khỏi nơi đây.

Lục tục, lục tục...

Sói Mặt Trăng tiến về phía trước rất nhanh, sau vài chục giây, đàn sói đã kéo chiếc xe rời khỏi Trung Ương và tiến về phía khu đồng ruộng.

Trên đường đi, đám đông nhanh chóng nhường đường.

- Đó là xe ngựa của thành chủ đấy.

Đám đông tự giác hành lễ, khuôn mặt của họ đầy vẻ cung kính.

Bạn cần đăng nhập để bình luận