Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2335: Ta Rất Tỉnh Táo.

Trong chính sảnh, Mục Lương nhìn các cô gái lộ ra sắc mặt ưu sầu, khuyên nhủ:

- Có ta ở đây rồi, cho dù tên Hư Hoàng này tỉnh thì cũng không cần phải sợ hãi.

Ngải Lỵ Na gật đầu thật mạnh, ngây thơ nói:

- Đúng vậy, đúng vậy, Mục Lương rất mạnh, dù Hư Hoàng tỉnh lại thì ngươi cũng có thể đánh bại hắn!

- Đúng thế, Mục Lương là vô địch!

Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan đồng thanh phụ họa.

Đáy mắt Mục Lương hiện ra ý cười, nghĩ thầm nên thu thập thêm điểm tiến hóa, đến lúc đó làm cho Rùa Đen hoặc Trà Thụ Sinh Mệnh tiến hóa đến cấp 13, như vậy mới có thể ứng đối nếu La Y thức tỉnh.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều của mình.

Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương

Thể lực: 23492.2

Tốc độ: 23514.0

Sức lực: 23499.9

Tinh thần: 23500.5

Tuổi thọ: 25 tuổi / 133071 năm

Điểm thuần dưỡng: 7012

Điểm tiến hóa: 273,299,738,489

Năng lực:

Vung Lá Thành Thú (cấp 9),

Ngộ (cấp 9),

Biến Ảo Hình Thể (cấp 8),

Khống Chế Máu Độc (cấp 6),

Linh Hồn Độc Tố (cấp 5),

Khổng Lồ Hóa (cấp 3).

.... Xem thêm...

Động vật thuần dưỡng:

Rùa Đen - thiên phú: Lỗ Đen Trọng Lực (cấp 12),

Ong Chúa - thiên phú: Khế Ước Cảm Ứng (cấp 10),

Trùng Hút Máu Sáu Sừng - thiên phú: Khống Chế Máu Độc (cấp 6),

Rết Trăm Chân - thiên phú: Linh Hồn Độc Tố (cấp 5),

Thú Kim Lưu Bốn Tai - thiên phú: Khổng Lồ Hóa (cấp 3).

..... Xem thêm...

Thực vật thuần dưỡng:

Cây Phượng Hoàng - thiên phú: Vung Lá Thành Thú (cấp 9),

Cỏ Bồ Đề - thiên phú: Ngộ (cấp 9),

Cỏ Nước Lam Ngân - thiên phú: Lĩnh Vực Suy Yếu (cấp 5).

..... Xem thêm...

- 2 tỷ 700 triệu điểm tiến hóa, vẫn còn lâu mới đạt đến 10 tỷ.

Mục Lương thở dài lẩm bẩm.

Ánh mắt của anh lấp lóe, phải nghiên cứu thêm một ít biện pháp kiếm tinh thạch ma thú và tinh thạch hung thú mới được.

Hi Bối Kỳ chớp chớp đôi mắt màu vàng óng, do dự một chút nhưng cuối cùng vẫn là nói:

- Mục Lương, lão tổ muốn gặp ngươi.

- Hi Đức Vưu Kỳ? Hắn còn chưa đi à?

Mục Lương hơi nhướng mày.

- Chưa đâu, lão tổ vẫn còn ở Trung Ương.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói.

Mục Lương bề bộn nhiều việc, cho nên cô gái Ma Cà Rồng vẫn chưa nhắc về chuyện của Hi Đức Vưu Kỳ, anh suy nghĩ một chút rồi bình tĩnh nói:

- Được rồi, ngươi bảo lão đi phòng tiếp khách chờ ta.

- Vâng!

Hi Bối Kỳ nghe vậy, đôi mắt vàng óng của cô lập tức sáng ngời.

Cô gái Ma Cà Rồng xoay người rời khỏi cung điện, nàng phải nhanh chóng đi nói tin tức tốt này cho lão tổ, chí ít thì trong suy nghĩ của nàng thì đây là một tin tức tốt.

- Cộp cộp cộp ~~~

Cô đi thang cuốn xuống từng tầng một tới chỗ ở của Hi Đức Vưu Kỳ, trong lòng sắp xếp câu chữ.

Hi Bối Kỳ chợt đi chậm lại, cau mày nói thầm:

- Lão tổ quá phách lối, nếu như chọc giận Mục Lương thì phải làm sao bây giờ?

- Mục Lương lợi hại như vậy, lão tổ sẽ phải thu liễm tính xấu của mình...

Ánh mắt của nàng lấp lóe.

Cô gái Ma Cà Rồng lắc đầu nguầy nguậy, không thèm suy nghĩ quá nhiều, bước nhanh đi tới nhà ở của lão tổ, đẩy cửa sân rồi vội vã chạy vào, vừa chạy vừa hô to:

- Lão tổ, Mục Lương bằng lòng gặp ngươi!

- Kêu la om sòm, càng ngày càng không có quy củ gì cả!

Trong phòng truyền ra giọng nói của Áo Lợi Ba.

- Hừ, lão tổ chưa phàn nàn ta đâu.

Hi Bối Kỳ nói thầm một câu rồi đẩy cửa phòng bước vào.

Hi Đức Vưu Kỳ đứng lên trầm giọng hỏi:

- Ngươi nói Mục Lương muốn gặp ta à?

- Đúng rồi, ta vừa mới vừa hỏi hắn.

Hi Bối Kỳ gật đầu nói.

- Vậy thì đi thôi.

Hi Đức Vưu Kỳ vung tay áo lên rồi cất bước ra ngoài.

Hi Bối Kỳ vội vã khuyên:

- Lão tổ, ngươi phải nhớ kỹ là không được chọc giận Mục Lương đấy.

- Ta biết rồi.

Hi Đức Vưu Kỳ trầm giọng nói.

Hi Bối Kỳ thở dài nói:

- Ta đi cùng với ngươi, nếu ngươi chọc giận Mục Lương thì ta còn có thể cản một chút, miễn cho lão tổ bị đập chết.

-...

Khóe mắt của Hi Đức Vưu Kỳ co giật một cái, hiện tại lão không muốn đứa hậu bối này còn kịp sao?

Áo Lợi Tư tức giận nói:

- Hi Bối Kỳ, ngươi nói chuyện như thế với lão tổ à?

- Biết rồi, biết rồi, đừng ồn ào nữa.

Hi Bối Kỳ nhức đầu nói.

Hi Đức Vưu Kỳ giơ tay cốc đầu cô gái Ma Cà Rồng một cái, trầm giọng nói:

- Ta rất tỉnh táo.

- Hì hì, vậy là tốt rồi.

Hi Bối Kỳ ôm đầu cười vui vẻ.

- Đi thôi.

Trong mắt Hi Đức Vưu Kỳ lộ vẻ bất đắc dĩ, cất bước đi ra ngoài sân.

Hi Bối Kỳ quay đầu lè lưỡi làm mặt quỷ với Áo Lợi Tư và Áo Lợi Ba rồi mới nhảy nhót đi theo lão tổ nhà mình.

- Chúng ta cũng đi theo đi.

Khóe mắt Áo Lợi Ba co giật một cái rồi cất bước đi theo.

……..

- Vù vù vù ~~~

Phi thuyền cỡ nhỏ từ trên trời giáng xuống rồi đáp xuống bên ngoài Phim Trường trong Vệ Thành Số Tám, nơi đó có bãi đáp cho phi thuyền vận chuyển.

Cửa buồng phi thuyền mở ra, Nguyệt Thấm Lan ưu nhã bước xuống đi về phía Phim Trường.

- Thư ký đại nhân.

Binh sĩ canh gác cung kính hành lễ.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng gật đầu, mắt nhìn thẳng bước tới trước.

Các nhân viên đi ngang qua đều dừng chân vấn an, trên mặt mỗi người đều hiện lên nụ cười.

Ngoại trừ Mục Lương, Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên là hai vị đại nhân được yêu thích nhất trong vương quốc.

- Nguyệt Thấm Di đâu rồi?

Nguyệt Thấm Lan dừng bước lại, quay đầu nhìn về phía những nhân viên kia.

- Thấm Di đại nhân đang ở sân quay chụp tận cùng bên trong.

Một nhân viên nhanh chóng hồi đáp.

- Cám ơn.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, cất bước đi tới chỗ sâu nhất trong Phim Trường.

- Cộp cộp cộp ~~~

Phim Trường rất lớn, khi Nguyệt Thấm Lan tới nơi thì đã đi qua mười phút.

Nàng vừa đi vào sân quay chụp thì thấy Nguyệt Thấm Di đang điều khiển Máy Quay Phim, quay chụp bộ phim mới nhất.

Nguyệt Thấm Lan thấy thế ngừng lại, sau đó ra hiệu cho các nhân viên nhìn thấy mình giữ yên lặng.

Mỗi khi Nguyệt Thấm Di chỉ đạo quay chụp đều sẽ cực kỳ tập trung, ánh mắt chỉ rơi vào Máy Quay Phim và các nhân vật, như vậy có thể nhanh chóng sửa đúng và phát hiện vấn đề.

Lúc này, chân mày của cô hơi cau lại, hô to:

- Vẻ mặt của nữ chính quá cứng đờ, quay lại!

- Vâng!

Nữ chính áy náy gật đầu, vội vàng điều chỉnh cảm xúc trên mặt rồi bắt đầu quay chụp một lần nữa.

Mười phút sau, Nguyệt Thấm Di mới hài lòng gật đầu, phân phó tất cả mọi người nghỉ ngơi mười phút, các nhân viên hậu đài bắt đầu điều chỉnh bối cảnh.

- Làm xong rồi à?

Lúc này, Nguyệt Thấm Lan mới lên tiếng gọi chị mình.

Nguyệt Thấm Di vội vàng xoay người nhìn lại, kinh ngạc nói:

- A, sao ngươi lại tới đây?

- Kinh ngạc như vậy làm gì, chẳng lẽ ta không thể tới đây thăm chị của mình sao?

Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan hiện ra ý cười.

- Đương nhiên là được, đã nửa tháng rồi ta không nhìn thấy ngươi.

Nguyệt Thấm Di cười khẽ một tiếng, cất bước đi về phía Nguyệt Thấm Lan, dừng lại trước mặt em gái, hỏi:

- Ngươi đột nhiên tới tìm ta là có chuyện gì à?

Nguyệt Thấm Lan nhìn đôi mắt màu xanh biển của chị gái rồi hít một hơi thật sâu.

- Có chuyện gì vậy?

Nụ cười trên mặt Nguyệt Thấm Di chậm rãi biến mất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận