Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 858: Chế Tạo Phi Thuyền Vận Chuyển



Chính vì vậy, trên lý giải về chế tạo linh khí, chắc chắn Mục Lương phải lợi hại hơn cô rất nhiều.

- Ngươi là người thiết kế ra Phi Thuyền vận chuyển, chắc chắn kiến thức của ngươi nhiều hơn ta.

Mục Lương mỉm cười cười.

- Ừ.

Già Lạc gật đầu.

Cô nghiêng đầu nhìn về phía hai chị em Lê Nhã , dịu dàng nói:

- Các ngươi lại đây hỗ trợ đi.

- Vâng.

Lê Nhã và Lê Tuyết đi lên phía trước.

- Những bộ phận tài liệu này cần cắt thành hình vuông, lớn kích thước phải tuyệt đối giống nhau, sai số không được vượt quá 0.2 cm.

Già Lạc dặn dò nói.

- Vâng.

Lê Nhã và Lê Nhã đều nghiêm túc gật đầu, sau đó hai người cầm tài liệu thú Phù Không bắt đầu tiến hành thao tác.

Già Lạc ngước đôi mắt xinh đẹp màu xanh nước biển lên, nhìn về phía Mục Lương nói:

- Thành chủ đại nhân, ta muốn nhờ ngài dùng năng lực ngọc lưu ly của mình, hỗ trợ ta cùng chế tạo bộ phận phía trên của Phi Thuyền vận chuyển.

……….

Trong Xưởng Đóng Tàu.

Hai chị em Lê Nhã và Lê Tuyết, đang vùi đầu vào công việc cắt tài liệu của thú Phù Không

Mỗi một dao hạ xuống, hai người đều phải trước tiên tỉ mỉ kiểm tra kích thước một lần, cố gắng hết sức để giảm thiểu sai số.

Già Lạc rất chăm chú nhìn thao tác của hai người bọn họ, đến khi cô xác định công việc của hai người không có vấn đề gì, cô mới bắt đầu chuẩn bị chế tạo phần khung xương trung tâm của Phi Thuyền vận chuyển.

Ở bên kia, Mục Lương đang bận rộn ngưng tụ ra ngọc lưu ly, sau đó dựa theo ý niệm biến hóa ra rất nhiều hình dạng mà anh mong muốn.

Mục Lương muốn chế tác ra loại Phi Thuyền vận chuyển rất lớn. Theo tưởng tượng của anh, nó phải có chiều dài trên dưới trăm mét, cao khoảng ba mươi mét và rộng hai mươi mét.

Hình dạng của nó giống như một khối hình chữ nhật được gắn thêm hai đầu nhọn, giống như phiên bản phóng to của một chiếc tàu con thoi. Mà chuyện Mục Lương phải làm, chính là dùng ngọc lưu ly để chế tạo ra phần vỏ ngoài cho Phi Thuyền vận chuyển.

Sau khi đem tất cả nguyên liệu cần dùng gắn lên đó, lại liên kết những mạch lộ giữa chúng, khi đó Phi Thuyền vận chuyển đã có thể đưa vào sử dụng được. Mục Lương dùng ý niệm khống chế ngọc lưu ly, bắt đầu chế tạo ra vỏ ngoài cho nó.

Sau khi anh chế tạo xong phần vỏ ngoài của Phi Thuyền vận chuyển dài trên dưới trăm mét này, không gian của Xưởng Đóng Tàu cũng vì sự hiện diện của nó mà trở nên chật hẹp hơn.

- Lớn như vậy sao?

Lê Nhã khẽ nhếch môi ngạc nhiên.

- Quả nhiên, thành phẩm bao giờ cũng làm cho người ta rung động hơn nhiều so với những con số tính toán trên lý thuyết.

Già Lạc cũng tán thưởng lên tiếng.

Tuy rằng cô biết Phi Thuyền vận chuyển sẽ dài trên dưới trăm mét, nhưng đó chỉ là con số tính toán mà thôi.

Chỉ cho đến khi nhìn trực tiếp hình dáng thật sự của nó, Già Lạc mới vô cùng ngạc nhiên phát hiện. Đây là lần đầu tiên cô tham gia chế tác một linh khí to lớn đến vậy. Trước kia, ngay cả nghĩ đến cô cũng chưa bao giờ dám nghĩ tới chuyện này.

Ở thành Tương Lai, công việc chủ yếu mà cô tham dự chính là kế hoạch Linh Khí Hóa Cơ Thể Người. Để đảm bảo an toàn tuyệt đối cho kế hoạch của thành Tương Lai, cô phải tập trung hoàn toàn sự chú ý của mình vào nó, cho nên không có thời gian dư thừa để đi nghiên cứu những dạng linh khí khác nữa.

Mục Lương tiếp tục hoàn thiện những phần chi tiết của lớp vỏ ngoài phi thuyền vận chuyển, tiếp theo đó là công việc xử lý những khu vực kết nối với khung xương. Sau khi đem tất cả những chi tiết đều củng cố lại, anh mới vừa lòng buông tay xuống, nghiêng đầu nhìn về phía Già Lạc.

Cô đang dùng thước dây đo đạc kích thước của tài liệu hung thú, tiếp theo dùng bút than đánh dấu trên bề mặt tài liệu, sau đó dùng đồ sắc nhọn cắt những tài liệu hung thú thành kích thước và hình dạng mong muốn.

Khung xương trung tâm chính là bộ phận chủ yếu, khiến cho Phi Thuyền vận chuyển có thể bay được trên không trung, vì vậy mọi thao tác cần đòi hỏi sự chính xác tuyệt đối, không được phép bất cẩn.

Mục Lương bình tĩnh hỏi:

- Cần ta hỗ trợ không?

- Đương nhiên là có!

Khóe miệng của Già Lạc cong lên.

Cô đưa tay ra hiệu rồi cười tươi như hoa nói:

- Đại nhân, những tài liệu hung thú này ta còn chưa cắt xong, mời ngươi hỗ trợ xử lý một chút.

- Được thôi.

Mục Lương mỉm cười.

Hai tay Mục Lương mở ra, dùng ngọc lưu ly chế tạo ra một cái nồi khổng lồ, sau đó lại ngưng tụ ra nước đổ đầy cái nồi bằng pha lê.

- Đưa chúng tới đây.

Mục Lương giơ tay lên, những tài liệu trên người thú di động khoảng không đã xử lý tốt bắt đầu bay lên không trung, sau đó chuẩn xác rơi vào trong cái nồi ngọc lưu ly. Bọt nước vẩy ra, cái nồi bằng ngọc lưu ly rất nhanh đã bị đổ đầy.

Ngay sau đó, ngọn lửa từ trong lòng bàn tay Mục Lương phun ra, đem cái nồi bằng ngọc lưu ly bao vây ở bên trong. Tài liệu thú Phù Không được xử lý theo phương pháp rất đơn giản, đó là đun sôi chúng lên. Tài liệu phải được đun sôi khoảng hai giờ, mới có thể đem tạp chất bên trong phân tách ra.

Ùng ục ùng ục.

Không bao lâu sau, nước trong nồi pha lê đã bắt đầu sôi trào.

Theo thời gian trôi qua, nước rất nhanh đã bốc hơi lên, cho nên Mục Lương chỉ có thể không ngừng rót nước vào trong nồi, phải đảm bảo cho nước luôn luôn bao quanh tài liệu hung thú.

Nhiều giờ sau, nước đang sôi trào trong nồi bắt đầu chuyển màu, đó là một loại màu đỏ tươi đẹp mắt.

Màu đỏ này chính là, máu và tạp chất trong xương của thú Phù Không được đẩy ra ngoài.

- Lại đun thêm nửa giờ nữa chắc là hoàn thành rồi.

Già Lạc dự đoán thời gian.

Nửa giờ rất nhanh đã trôi qua.

Mục Lương dập tắt ngọn lửa, đồng thời làm khí lạnh bao trùm cái nồi lưu ly, để cho vỏ ngoài của nồi và tài liệu hung thú bên trong nguội bớt trong vài phút.

Đặt nghiêng cái nồi pha lê, sau đó Mục Lương vớt tài liệu hung thú đã được đun sôi xong ra bên ngoài.

Tài liệu hung thú qua xử lý đã thu nhỏ lại một phần ba, trọng lượng của nó thì giảm hẳn một nửa, và màu sắc của nó lúc này đã trở thành một màu xanh nhạt.

- Như vậy đã sử dụng được rồi.

Già Lạc vừa lòng gật đầu.

Mục Lương cầm lấy những khối xương của thú Phù Không đã qua xử lý, chúng là những hình chữ nhật đều đặn với chiều dài ba mét, chiều rộng nửa mét.

- Những thứ này dùng để chế tạo đáy thuyền sao?

Anh nghiêng đầu nhìn về phía Già Lạc.

- Đúng vậy.

Già Lạc tao nhã gật đầu.

Đạp đạp đạp...

Lúc này, có tiếng bước chân rất vội vàng truyền đến.

- Đại nhân Mục Lương.

Vệ Ấu Lan với vẻ mặt vô cùng lo lắng đi vào Xưởng Đóng Tàu, sau đó cô cung kính hành lễ.

- Làm sao vậy?

Mục Lương nhíu mày, tiểu hầu gái nhỏ với bộ dáng lo lắng đi tìm anh, hiển nhiên đã xảy ra chuyện gì đó rồi.

Vệ Ấu Lan gấp giọng nói:

- Thành chủ đại nhân, tiểu thư Hồ Tiên sắp đột phá.

- Sắp đột phá sao?

Con ngươi màu đen của Mục Lương sáng lên.

Sau khi Hồ Tiên gia nhập vào thành Huyền Vũ, cô ấy thường xuyên được ăn quả Tinh Thần, cho nên thực lực của cô ấy tăng lên rất nhanh.

Sau khi ăn một số lượng lớn quả Tinh Thần, cuối cùng, Hồ Tiên đã tích trữ đủ lượng để đột phá đến cấp tám.

- Thành chủ đại nhân, mau đi đi, nơi này có ta rồi.

Già Lạc rất rõ ràng nói.

- Được rồi, tối nay ta lại đến.

Mục Lương gật đầu, anh xoay người bước nhanh rời khỏi Xưởng Đóng Tàu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận