Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 805: Tinh Thạch, Hung Thú Hiếm Hoặc Tài Liệu Hung Thú Đều Có Thể



Mắt Kim Phượng nhìn về phía rương gỗ, khi thấy rau xanh cùng hoa quả phía sau thì tròng mắt đen nhánh của cô ta hơi sáng lên.

- Ngươi định dùng rau xanh và hoa quả để làm giao dịch?

Kim Phượng ngẩng đầu nhìn Mục Lương.

Mục Lương gật đầu nói:

- Đúng vậy, có thể dùng tinh thạch hung thú để giao dịch.

- Chỉ cần tinh thạch hung thú?

Kim Phượng hỏi ngược lại.

Mục Lương lạnh nhạt nói:

- Tốt nhất là tinh thạch hung thú, hoặc dùng linh thú hiếm có, tài liệu về hung thú vẫn có thể giao dịch.

Tinh thạch có thể dùng để chuyển hóa thành điểm tiến hóa, mà linh thú hiếm có thể thuần hóa, tăng cường thực lực đồng thời thu được năng lực mới.

- Linh thú hoặc tài liệu hung thú sao...

Đôi mắt Kim Phượng híp lại, thầm suy nghĩ tại sao Mục Lương muốn những thứ này, bình tĩnh hỏi:

- Các hạ tự nói mình đến từ thành Huyền Vũ, ta muốn biết thành Huyền Vũ ở đâu?

- Hiện nay, thành Huyền Vũ ở thành Ngự Thổ.

Mục Lương thuận miệng trả lời.

- Hiện nay, nó đang ở thành Ngự Thổ?

Kim Phượng ngạc nhiên rồi suy nghĩ nói:

- Ý các hạ là nói thành Huyền Vũ còn có khả năng xuất hiện ở nơi khác?

Khóe miệng của anh hơi hơi nhếch lên, mỉm cười nói:

- Đương nhiên, bởi vì thành Huyền Vũ có thể di chuyển.

-...

Đôi môi đỏ mọng của Kim Phượng khẽ nhếch, tiêu hóa lời Mục Lương nói.

Cô ta nhìn chăm chú vào anh, suy nghĩ trong giọng nói của anh là sự thật hay giả.

Kim Phượng trầm giọng hỏi:

- Các ngươi có bao nhiêu rau xanh và hoa quả?

- Ngươi muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Giọng Nguyệt Phi Nhan véo von ngạo nghễ.

-...

Kim Phượng híp mắt, giọng điệu cô gái kia khoác lác như vậy, rất ngông cuồng.

- Rau xanh, mỗi cân giá là mười miếng tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, hoa quả mỗi quả có giá năm miếng tinh thạch sơ cấp trung đẳng.

Mục Lương nhẹ nhàng giơ lên lòng bàn tay đưa về phía trước.

Ông.

Trong rương gỗ, rau xanh và hoa quả bỗng dưng bay lên, bay về phía nữ nhân tóc vàng.

Con ngươi của Kim Phượng co lại, đưa tay đón lấy rau xanh và hoa quả bay tới.

- Những thứ này để ngươi nếm thử trước.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Kim Phượng nghe vậy liền quan sát hoa quả trong tay, vỏ trái cây bóng loáng, mùi trái cây mới mẻ kích thích vị giác của nàng.

Ừng ực.

Cô từng ăn hoa quả nhưng chưa từng thấy hoa quả mới như vậy, ngay cả vỏ trái cây cũng sáng bóng, thoạt nhìn rất mê người.

- Một trái hoa quả như vậy, chỉ cần năm miếng tinh thạch sơ cấp trung đẳng?

Kim Phượng vẻ mặt nghi ngờ cần được giải thích.

Mục Lương thả lỏng, ngồi dựa vào bên trên ghế rồng, bình thản nói:

- Đương nhiên, ngươi có thể giao dịch một phần trước, hiện tại ta cho người trở về lấy thêm.

Kim Phượng không nói chuyện, mà đưa hoa quả cho hầu gái bên cạnh, hạ lệnh:

- Ăn nó đi.

Hầu gái mím môi đưa tay nhận lấy trái cây, hơi do dự nhưng vẫn mở miệng cắn một miếng táo nhỏ.

Răng rắc răng rắc...

Hầu gái nhai thịt quả, nước trái cây trong veo làm hai tròng mắt cô ta tỏa sáng lấp lánh, đây là lần đầu tiên cô ta được ăn trái cây.

- Thành Chủ Đại Nhân, trái cây ăn rất ngon!

Hầu gái thở dài nói.

Kim Phượng nghiêng đầu nhìn hầu gái một hồi, thấy nàng không có biểu hiện khác thường, lúc này mới yên lòng.

Cô cầm lấy quả táo khác, mở miệng cắn một cái, thịt quả ngọt giòn mọng nước thì thích ngay lập tức.

- Ta muốn 500 quả trước.

Kim Phượng ngước mắt nói.

- Rau xanh thì sao?

Ngón tay Mục Lương giật giật, cà chua đỏ tươi trôi lơ lửng ở trước mặt nữ nhân tóc vàng.

- Đây là rau xanh?

Kim Phượng nhíu mày, hình dáng như vậy thì không phải đây là trái cây sao?

- Đúng vậy.

Mục Lương gật đầu.

Trong mắt Kim Phượng lộ vẻ kinh ngạc, tay kia cầm lấy cà chua, theo thói quen ngửi mùi vị là một hương vị mà cô ta chưa bao giờ được ngửi.

Cô ta thử cắn một cái, mùi vị chua ngọt để cho cô ta mở ra cảnh cửa đến thế giới mới.

- Ăn ngon, thực sự ăn quá ngon.

Kim Phượng thán phục nói.

Cô ta cắn được hơn nửa trái cà chua. Dòng nước đỏ nhạt từ khóe miệng chảy xuống. Mấy người Ly Nguyệt đồng loạt nhìn sang nữ nhân tóc vàng, dáng vẻ như đang nhìn một lũ nhà quê. Kim Phượng phát hiện ra ngẩng đầu lên, nhếch lên khóe miệng đã cứng đờ.

- Khụ khụ...

Cô ta ho khan hai tiếng, bắt đầu nói sang chuyện khác:

- Cà chua ta cũng muốn 500 trái.

- Được rồi, A Thanh đi lấy.

Mục Lương khoát tay áo.

- Vâng.

A Thanh cung kính lên tiếng, xoay người rời khỏi.

Kim Phượng hiếu kỳ hỏi:

- Các hạ, hoa quả và rau xanh này là có được từ nơi nào?

- Không thể trả lời.

Mục Lương nhếch miệng lên nói.

-...

Kim Phượng bĩu môi, thầm mắng một câu keo kiệt.

Nửa giờ sau, A Thanh mang theo sáu tên Thành Phòng Quân đã trở về, trong tay đều mang rương gỗ, bên trong đầy nước quả cùng cà chua.

Ầm!!

Rương gỗ đặt bên cạnh Mục Lương chứa đầy cà chua làm cho nữ nhân tóc vàng không rời mắt được.

Kim Phượng đưa tay ra hiệu.

Hầu gái tiến lên trước, muốn mang đi rương gỗ.

Ly Nguyệt bước ra một bước về phía trước, chặn ở trước mặt hầu gái, giọng nói trong trẻo lạnh lùng:

- Các hạ, tinh thạch hung thú đâu?

Kim Phượng liếc thiếu nữ tóc bạc, nhịn không được nhìn vài lần vào Khôi Giáp Năm Màu của cô ấy.

Đây là linh khí cao cấp!

Cô ta vừa nhìn về phía Nguyệt Phi Nhan, khôi giáp đỏ rực kia cũng là linh khí cao cấp.

Sau đó cô ta lại chú ý đến hộ vệ Trung Ương, rõ ràng áo choàng trên người đều là linh khí trung cấp.

Kim Phượng cảm thấy hoảng sợ, rốt cuộc những người này có lai lịch gì, vì sao giàu đến vô nhân tính như thế?

Cô ta đè nghi ngờ xuống đáy lòng, nghiêng đầu nói:

- Đi lấy tinh thạch tới.

- Vâng.

Hầu gái cung kính lên tiếng, xoay người rời khỏi từ cửa sau phòng chính.

Cơ thể Mục Lương nghiêng về trước, hai tay khoác lên tay vịn vào ghế rồng, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu rồng.

Anh nhìn chăm chú vào nữ nhân tóc vàng, khuôn mặt anh nghiêm túc nói:

- Các hạ, sau này ngươi có muốn có hoa quả và rau xanh để ăn không?

- Lời này của ngươi là có ý gì?

Kim Phượng nghi ngờ hỏi.

Giọng Mục Lương trong trẻo:

- Ta định xây dựng một căn cứ trung chuyển ở gần thành Phượng, tương lai sẽ liên tục cung cấp rau xanh và hoa quả.

- Căn cứ trung chuyển?

Kim Phượng nhăn mày lần thứ hai.

- Không sai, sau này, ngươi muốn ăn rau xanh hoặc là hoa quả, chỉ cần dùng tinh thạch hung thú đi mua.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

- Vẫn là năm miếng sơ cấp trung đẳng tinh thạch hung thú mua được một quả?

Kim Phượng nghi ngờ không thôi hỏi.

Mục Lương mỉm cười gật đầu nói:

- Đương nhiên, giao dịch được càng nhiều, giá cả cũng sẽ càng rẻ hơn.

- Như vậy...

Kim Phượng trầm ngâm.

- Ngoại trừ hoa quả và rau xanh, còn có thể giao dịch nước và thức ăn còn lại.

Giọng Nguyệt Phi Nhan ngây thơ bổ sung.

Kim Phượng nghe vậy càng thêm trầm mặc, suy nghĩ cái lợi cái hại trong đó.

- Sự tồn tại căn cứ trung chuyển, không có nguy hiểm với thành Phượng, ngược lại có thể mang đến rất nhiều chỗ tốt.

Hi Bối Kỳ tràn đầy tự tin nói.

Nguyệt Phi Nhan ngạo nghễ nói:

- Thành Huyền Vũ chúng ta có giao dịch với rất nhiều thành lớn khác như thành Phi Điểu, thành Dạ Nguyệt, thành Tương Lai... Các loại.

Kim Phượng sửng sốt, thế mà thành Huyền Vũ có hợp tác với nhiều thành lớn như vậy.

Cô ta nhớ kỹ vào ngày hôm qua lúc trong lúc cô ta xem bói, thì có một người từ thành Tương Lai bảo có thể tới tìm hắn tìm chứng cứ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận