Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 455: Có Thể Tùy Hứng

Nguyệt Thấm Lan nâng hàng mi mảnh khảnh lên, kinh ngạc hỏi:
- Hi Bối Kỳ đã đồng ý trở về cùng với các ngươi rồi à?
- Mặc kệ, con bé có nguyện ý hay không, Hi Bối Kỳ nhất thiết phải trở về thành Dạ Nguyệt.
Áo Lợi Ba trầm giọng nói.
- Không thể nói như vậy được, chỉ cần cô ấy không muốn thì có thể không quay về.
Mục Lương lên tiếng, đôi mắt hiện lên sự lạnh nhạt.
Áo Lợi Ba lắc đầu, giọng điệu trở nên cứng rắn:
- Không thể nào, con bé là tiểu công chúa của gia tộc Dạ Nguyệt, không thể tùy hứng.
- Cô ấy ở đây có thể tùy hứng.
Mục Lương hơi giơ cằm lên, giữa mày tràn đầy phong thái khí phách.
- Thành chủ các hạ, chẳng lẽ ngươi muốn đối địch với thành Dạ Nguyệt của chúng ta sao?
Áo Lợi Ba lạnh giọng chất vấn.
- Đối địch?
Mục Lương mỉm cười lắc đầu, bình tĩnh nói:
- Không, thành Huyền Vũ chúng ta tới đây với thiện ý, sẽ không tùy tiện gây thù hằn.
- Nếu là như thế, vậy xin hãy giao Hi Bối Kỳ ra đây.
Áo Lợi Ba nghe được câu này, sắc mặt hoà hoãn lại.
- Nhưng nếu các hạ muốn dùng vũ lực mang Hi Bối Kỳ đi, ta lại nguyện ý bỏ chút thời gian để san bằng thành Dạ Nguyệt.
Mục Lương nhàn nhạt lên tiếng.
- Chuyện này......
Lan Na hoảng sợ, cô ta nhìn thấy được sự nghiêm túc từ trong ánh mắt của Mục Lương.
- Thành chủ các hạ, câu nói đùa này không buồn cười chút nào.
Áo Lợi Ba cười mỉa nói.
- Đây không phải là lời nói đùa, ta có làm được hay không, chắc ngươi đã biết.
Mục Lương vẫn nói với giọng điệu bình thản, ánh mắt không chút gợn sóng.
Sắc mặt của Áo Lợi Ba lập tức trở nên khó coi.
Đúng vậy, chỉ cần Man Thú Hoang Cổ cấp 8 thôi là đã có thể nhẹ nhàng san bằng thành Dạ Nguyệt rồi.
Huống chi lão còn không thể nhìn thấu vị thành chủ trẻ tuổi trước mắt, người có thể điều khiển Man Thú Hoang Cổ cấp 8, thực lực có thể thấp sao?
- Nếu các ngươi muốn mang Hi Bối Kỳ đi, trừ phi cô ấy đồng ý, lúc đó ta sẽ không ngăn cản.
Mục Lương lạnh nhạt nói.
- Nếu vậy… Xin cho ta gặp cô ấy một lần.
Áo Lợi Ba nói với giọng khàn khàn.
- Được.
Mục Lương gõ ngón tay trên tay vịn ghế gỗ.
Anh nghiêng đầu ôn hòa nói:
- Thấm Lan, đi gọi Hi Bối Kỳ tới đây.
- Ừm.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã lên tiếng, quay người rời đi phòng khách.
Bên trong phòng tiếp khách, bầu không khí dần dần an tĩnh lại.
Ở vị trí chủ vị, Mục Lương nhẹ nhàng vuốt ve đuôi hồ ly, cảm giác rất mềm mại và mượt mà.
Một màu đỏ dần dần bò lên cổ của Hồ Tiên, khuyên tai cũng ửng màu hồng.
Lúc này, nhìn bề ngoài cô vẫn rất bình tĩnh, trong lòng lại như nai con chạy loạn, lần đầu tiên có người dám sờ đuôi của cô!
- Khụ khụ !
Hồ Tiên mất tự nhiên ho nhẹ hai tiếng.
Đôi mắt đỏ rực của cô nhìn về phía Tam trưởng lão Ma Cà Rồng, nhàn nhạt hỏi:
- Các hạ, ngươi có hứng thú làm giao dịch với thành Huyền Vũ không?
Vấn đề của cô gái Ma Cà Rồng có thể sẽ kéo dài, nhưng chuyện làm ăn tinh thạch hung thú có thể bàn ngay bây giờ.
- Giao dịch gì?
Áo Lợi Ba nhăn mày hỏi lại.
Lúc này, tâm tư của lão hoàn toàn đặt ở trên người Hi Bối Kỳ, trong lòng xoay chuyển vô số ý nghĩ, làm cách nào để thuyết phục cô ấy trở về.
- Chúng ta có trái cây, cây giống, rau xanh, còn có thể giao dịch nước sạch.
Hồ Tiên nhàn nhạt nói.
- Trái cây!
Đôi mắt màu vàng kim của Áo Lợi Ba lấp lóe, chậm rãi hỏi:
- Trái cây bán như thế nào?
Hồ Tiên quơ quơ năm ngón tay thon dài, nhàn nhạt nói:
- Mỗi một quả là năm viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.
Áo Lợi Ba sửng sốt một chút, sự ‘quan tâm’ đối với Hi Bối Kỳ lập tức bị mất hơn phân nửa.
Trái cây của thành Huyền Vũ rẻ như vậy sao?
Lão hơi híp mắt, hỏi với giọng khàn khàn:
- Có giống như các loại trái cây mà chúng ta vừa ăn không?
- Đương nhiên là giống rồi.
Hồ Tiên ưu nhã gật đầu.
Áo Lợi Ba mím môi yên tĩnh một hồi, sau đó nghiêm túc nói:
- Các hạ, chờ sau khi chúng ta đón Hi Bối Kỳ trở về rồi hãy thương lượng chuyện giao dịch.
- Đừng nói như vậy, dù Hi Bối Kỳ không trở về cùng các ngươi thì chúng ta vẫn có thể giao dịch mà.
Đôi mắt màu đỏ rực của Hồ Tiên trở nên thâm thúy.
Cô không tin có người thoát khỏi sự mê hoặc của trái cây.
Áo Lợi Ba hơi co giật khóe miệng, nếu bọn họ không có xé rách mặt thì có lẽ thật sự có thể giao dịch một chút.
Mục Lương chỉ mỉm cười, trong lòng thầm cho Hồ Tiên một like, xem ra bây giờ cô ấy đã là thương nhân đủ tư cách.
- Thành chủ các hạ, quý thành sẽ dừng lại bao lâu?
Áo Lợi Ba hỏi.
- Mười ngày.
Mục Lương bưng trà nóng nhấp một ngụm.
- Cho chúng ta một ít thời gian suy nghĩ.
Áo Lợi Ba chậm rãi gật đầu.
Mười phút sau, bên ngoài phòng tiếp khách truyền tới giọng nói bất mãn.
- Ta đã nói là không quay về rồi mà, tại sao bọn họ lại đến nữa chứ?
Hi Bối Kỳ tức giận đi vào phòng tiếp khách.
- Tiểu công chúa.
Ánh mắt Lan Na lấp lóe.
Áo Lợi Ba bỗng nhiên đứng lên, nghiêm nghị nói:
- Hi Bối Kỳ, mau trở về với chúng ta.
- Lão già thúi, ta không quay về.
Hi Bối Kỳ phồng miệng, con mắt màu vàng óng trợn tròn.
Cô cố ý vòng qua Tam trưởng lão, đi tới đứng sau lưng Mục Lương.
- Hi Bối Kỳ, ngươi nên trở về với chúng ta.
Áo Lợi Tư cũng đứng dậy khuyên giải.
Hi Bối Kỳ trừng mắt nhìn đối phương, nổi nóng nói:
- Tại sao ta phải quay về?
Áo Lợi Ba trầm giọng nói:
- Hi Bối Kỳ, gia tộc đã quyết định để ngươi và gia tộc Lộ Pháp liên hôn, gả cho Phất Âu Nạp.
- Gia tộc quyết định!
Hi Bối Kỳ tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi, tức giận hỏi:
- Có ai hỏi ý kiến của ta về việc này sao?
Áo Lợi Ba xụ mặt, nghiêm giọng nói:
- Việc này liên quan tới đại sự của gia tộc, ngươi không thể bốc đồng như vậy.
- Hừ, nếu lão tổ vẫn còn ở đây, hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý.
Hai mắt của Hi Bối Kỳ chợt đỏ lên.
Cô nhớ tới lão tổ biến mất không thấy tăm hơi và cha mẹ đã qua đời của mình.
- Bởi vì lão tổ không có mặt cho nên mới cần ngươi đi liên hôn.
Áo Lợi Ba trầm giọng nói.
- Hừ! Không đời nào, ta sẽ không trở về!
Hi Bối Kỳ quay đầu sang chỗ khác, thở phì phò nói:
- Ta không có hứng thú với Phất Âu Nạp, nếu muốn gả thì ngươi tự đi mà gả.
Da mặt của Áo Lợi Ba co giật.
Áo Lợi Tư chợt vỗ mặt bàn, tức giận khiển trách:
- Hi Bối Kỳ, ngươi nói chuyện với trưởng bối như vậy đó hả?
- Ái chà chà, nếu bàn bị vỗ hư thì phải bồi thường tinh thạch hung thú nha.
Đôi mắt của Hồ Tiên lấp lóe tia sáng lạnh lẽo, giọng điệu lạnh như băng.
- Ngạch... Xin lỗi.
Áo Lợi Tư hơi rụt cổ lại.
- Hi Bối Kỳ, nếu như ngươi liên hôn với gia tộc Lộ Pháp thì sẽ có rất nhiều chỗ tốt.
Áo Lợi Ba thay đổi chiến lược mềm mỏng, bắt đầu dụ dỗ:
- Nếu tới gia tộc Lộ Pháp thì ngươi sẽ không cần sầu lo về ăn mặc nữa, mỗi ngày đều được uống Huyết Nô cấp 6 và máu hung thú, như vậy không tốt sao?
Sắc mặt của Tam trưởng lão hoà hoãn lại, lão không tin Hi Bối Kỳ có thể từ chối những chỗ tốt này.
Lan Na lộ ra vẻ mặt cổ quái, đây là những lời cô đã nói với tiểu công chúa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận