Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1570: Ta Đang Dự Định Tuyển Thêm Người Ở Bên Ngoài



- Nếu như thành chủ đại nhân muốn thì cũng không phải là không thể được!

Dứt lời, cô giả vờ muốn quỳ gối.

- Đùa thôi, quan hệ giữa ta và ngươi không cần phải làm như vậy.

Mục Lương vươn tay đỡ lấy vai của Bối Vi Nhân.

Bối Vi Nhân đứng lên, trêu ghẹo hỏi:

- Quan hệ như thế nào nha?

Mục Lương vươn tay búng trán của Bối Vi Nhân, mỉm cười nói:

- Quan hệ thuộc hạ trên dưới.

- Được rồi….

Đôi lông mày mảnh mai của cô hơi nhướng lên, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối.

- Ngươi đáng tiếc cái gì?

Giọng nói lạnh lùng của Ly Nguyệt vang lên.

- Không có gì.

Bối Vi Nhân mỉm cười, nhìn về phía Mục Lương, hỏi:

- Lần này đại nhân tới đây là có chuyện gì sao?

Mục Lương bình thản nói:

- Ta đến tham quan một chút, xem coi tiến độ trang trí đến đâu rồi.

Bối Vi Nhân lắc đầu, giải thích:

- Công nhân quá ít, cho nên tiến độ trang trí rất chậm.

Tiến độ trang trí ở Phố Buôn Bán chậm hơn nhiều so với Khu dân cư, xét cho cùng thì vẫn là do thiếu người.

Mục Lương quay đầu hỏi:

- Ngươi có phương án giải quyết sao?

Bối Vi Nhân gật đầu, nói nhanh:

- Có, ta đang dự định tuyển thêm người ở bên ngoài.

- Nhận người từ thành Tát Luận?

Mục Lương hơi nhướng mày.

Bối Vi Nhân nói một cách bảo đảm:

- Đúng vậy, chỉ cần tuyển một ngàn người, như vậy trong nửa tháng chúng ta có thể hoàn thành toàn bộ việc trang trí.

Mục Lương suy nghĩ một chút rồi chậm rãi gật đầu, nói:

- Được rồi, ngươi đi sắp xếp đi.

- Vâng.

Bối Vi Nhân đáp ứng.

Anh bình tĩnh hỏi:

- Trong quá trình trang trí có gặp phải khó khăn gì không?

Bối Vi Nhân thanh thúy nói:

- Tạm thời thì không có, ta có thể giải quyết một số vấn đề nhỏ.

- Ừ, vậy là tốt rồi.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

Anh ngắm nhìn hoàn cảnh xung quanh, không nhìn thấy một tia màu xanh biếc, vội vàng dặn dò:

- Công tác xanh hóa cũng nên bắt đầu tiến hành đi.

- Ta đã phân phó thuộc hạ vận chuyển hạt giống từ thành Huyền Vũ tới đây, công tác xanh hóa sẽ được bắt đầu sớm thôi.

Cô đáp lại.

- Ừ, khi nào gieo hạt giống xong xuôi thì thông báo cho ta biết.

Mục Lương dặn dò.

Tiểu Thành cách Trà Thụ Sinh Mệnh quá xa, sau khi gieo hạt thì công tác thúc đẩy sinh trưởng phải do anh đảm nhiệm.

Được.

Bối Vi Nhân đáp ứng.

- Ngươi đi làm việc đi, ta trở về.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Bối Vi Nhân hơi khuỵu gối, cười nhạt nói:

- Cung tiễn thành chủ đại nhân ~~~

Mục Lương và những người khác ngồi trên xe thú Sói Mặt Trăng và bay ra khỏi, trở về thành Huyền Vũ.

Hơn mười phút sau, xe thú Sói Mặt Trăng đáp xuống khu Trung Ương, tiết kiệm rất nhiều thời gian đi đường.

Ly Nguyệt bước xuống xe thú, quay đầu dịu dàng nói:

- Mục Lương, sau này ra ngoài ngồi Tiểu Vũ là được rồi.

- Tiểu Vũ quá lớn, ta nghĩ chúng ta có thể chế tạo một chiếc phi thuyền thay cho việc đi bộ.

Mục Lương như suy nghĩ gì đó rồi lên tiếng.

Sau khi Ưng Lửa tiến hóa đến cấp 9 thì cơ thể của nó trở nên quá lớn.

Trong lòng của anh có suy tính, hắn dự định chế tác phi thuyền thay đi bộ, chuẩn bị giao cho Già Lạc phụ trách.

Mục Lương quay đầu nói:

- Ngươi đi gọi Già Lạc tới đây.

- Vâng.

Ly Nguyệt lên tiếng và xoay người đi đến tầng bảy.

Mục Lương chợt khựng lại một lát, quay đầu nói:

- Ngươi cũng nghỉ ngơi đi, hôm nay không cần ra ngoài nữa.

- Vâng.

Mễ Á ngoan ngoãn gật đầu, cô dự định đi tìm em gái.

Mục Lương trở lại thư phòng trong cung điện, mới vừa ngồi chưa được bao lâu thì Nguyệt Thấm Lan tiến đến, còn ôm theo một xấp giấy màu đỏ dày cộm.

Cộc cộc cộc~~

Nguyệt Thấm Lan gõ vang cửa thư phòng, khi nghe được tiếng đáp ứng của Mục Lương thì mới đẩy cửa đi vào.

- Có chuyện gì vậy?

Mục Lương ngước mắt hỏi.

Cô đi tới bên cạnh anh rồi ngồi xuống, nàng ra hiệu xấp giấy ở trên tay mình, ưu nhã nói:

- Nhóm thư mời đầu tiên đã được in ra, ta lấy tới cho ngươi xem một chút.

- Trên danh sách có những ai?

Mục Lương cầm lấy một tấm thiệp mời.

Bìa của thiệp mời làm bằng giấy đỏ in hoa tuyệt đẹp, một mặt bên trong là mấy hàng chữ nhỏ, mặt còn lại là danh sách vật phẩm trong hội đấu giá, liệt kê vài loại vật phẩm quan trọng.

Nguyệt Thấm Lan báo cáo công việc:

- Vương thất, quý tộc và phần lớn các ông chủ ở vương quốc Hải Đinh đều được mời tới, kế tiếp ta sẽ đưa thiệp mời tới quý tộc ở các vương quốc xung quanh.

Mục Lương nhắc nhở:

- Được rồi, người càng nhiều càng tốt, nhưng sức mua cũng cần phải mạnh mới được.

- Yên tâm, những người mà ta mời đều có gia sản phong phú.

Khoé môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên, nói.

- Vẫn là ngươi hiểu ta.

Mục Lương không khỏi bật cười.

Kẻ nhiều tiền mới có thể giúp hắn nâng giá cả vật phẩm lên cao, giúp anh kiếm lời nhiều tinh thạch ma thú hơn.

Việc anh mời quý tộc và phú thương ở các vương quốc khác đến đây còn có một mục đích khác, chính là tuyên truyền thành Huyền Vũ, để bọn họ có thể tận mắt nhìn thấy sự tốt đẹp của thành Huyền Vũ, từ đó thúc đẩy giao dịch quy mô lớn.

Nguyệt Thấm Lan vén tóc ở thái dương ra sau tai, ưu nhã nói:

- Đương nhiên rồi.

- Vậy ngươi muốn quay phim điện ảnh không?

Mục Lương đột nhiên hỏi.

- A?

Nguyệt Thấm Lan sửng sốt, sau đó gương mặt xinh đẹp lập tức ửng đỏ.

Mục Lương giữ chặt tay của cô, ánh mắt sáng lấp lánh:

- Chỉ ta và ngươi…

- Ta không.....

Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lan lập tức biến đổi.

…………

Trong Hoàng Cung, thành Tát Luận.

Tu tu tu ~~ Mai Đặc sải bước về phía chính điện, trên tay cầm một mảnh bìa cứng màu đỏ. Hắn bước vào chính điện, thấy cha mình và Hầu tước Bá Luân đang bàn chuyện với nhau.

Quốc vương lời nói sâu xa:

- Bá Luân, nếu mỗi năm ngươi có thể nộp thuế gấp mười lần, ta sẽ nâng tước vị của ngươi, phong cho ngươi làm công tước.

- Bệ hạ, mười lần thật sự là quá nhiều rồi.

Bá Luân trầm mặt.

Dù rất muốn trở thành công tước nhưng nếu nộp thuế gấp mười lần thì cuộc sống của hắn còn chẳng sung sướng bằng khi làm Hầu tước.

- Ngươi nghĩ kĩ đi.

Quốc vương trịnh trọng nói.

Bây giờ, thu nhập của quốc gia ngày càng ít đi, chỉ có thể tìm cách tăng ít thuế từ giới quý tộc.

Hơn nữa, gần đây lão tiêu khá nhiều tiền, đều tại đồ của thành Huyền Vũ quá tốt đi, một khi đã mua thì không thể ngăn nổi.

-....Vâng.

Bá Luân nghiến răng gật đầu.

Theo hắn thấy, Quốc vương không phải là đang bàn bạc với hắn mà là đang hạ lệnh, tước vị Công tước nghe có vẻ mỹ miều lắm đấy, nhưng thực ra cũng chỉ là củ khoai nóng bỏng tay mà thôi.

Hắn nghe thấy tiếng bước chân, ngẩng đầu lên thì thấy Mai Đặc.

- Nhị hoàng tử đã xuống rồi, vậy thì thần xin lui trước ạ.

Bá Luân nhanh chóng đứng dậy.

Quốc vương liếc nhìn Mai Đặc, quay lại thản nhiên nói với Bá Luân:

- Ừm, về nghĩ kĩ lại đi, ngày mai cho ta câu trả lời.

- Vâng.

Gương mặt Bá Luân đông cứng, thở dài bước ra ngoài.

Khi đi ngang qua Mai Đặc, hắn gật đầu hành lễ với Mai Đặc, rồi rời khỏi chính điện.

Mai Đặc bước tới, cau mày hỏi:

- Cha muốn thăng Bá Luân lên làm Công tước?

- Đúng là có ý đó.

Quốc vương cụp mắt gật đầu.

Mai Đặc nhìn cha mình:

- Hắn ta không có đóng góp to lớn gì cho vương quốc Hải Đinh, nếu được thăng làm Công tước, người dân sẽ không phục đâu.

- Chuyện này không quan trọng.

Quốc vương lắc đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận