Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1801: Cúng Viếng Nghĩa Trang Liệt Sĩ



Trình Tiếu canh giữ ở bên cạnh bếp nấu, thường thường mở nắp nồi lên để xem cháo lăn lộn ở bên trong. Chờ sau khi Dụ Tử rửa mặt xong đi ra, nhìn thấy con gái đang giở nắp nồi lên.

- Ta đến rồi.

Cô đi lên trước, cầm thìa quấy cháo ở trong nồi.

Cô lỗ cô lỗ~~~

Khoai lang đã nấu thành cháo, màu sắc của cháo đã thay đổi thành màu da cam, mùi thơm nức mũi.

- Thơm quá đi.

Mũi của Trình Tiếu giật giật.

- Cháo nấu xong rồi, ngươi đi dọn bàn ăn đi, ta đi nướng bánh.

Dụ Tử lấy ra một chiếc chậu, múc một thìa bột mì, thêm nước và lúa mì rồi quấy lên cùng nhau.

Trình Tiếu lấy ra hai miếng vải, lót nồi cháo khoai lang rồi bê ra khỏi nhà bếp.

Hơn mười phút sau, hai mẹ con ngồi trên bàn án hưởng thụ bữa sáng, trò chuyện xem là một lát nữa sẽ mua những món gì.

- Mẹ, mua bánh bao đi cúng tế Nghĩa Trang Liệt Sĩ đi.

Trình Tiếu ngây thơ nói, Dụ Tử lắc đầu, phủ định nói:

- Vậy không được, đợi sau khi mua bánh bao xong rồi đến ghia trang, thì bánh bao sẽ hết nóng.

- Cũng đúng, không thể để cho các Liệt sĩ ăn đồ nguội được.

Trình Tiếu lẩm bẩm, cô bé lại đề nghị:

- Vậy thì mua khoai lang chiên?

- Được, mua một ít khoai lang chiên và bánh quy.

Dụ Tử chậm rãi gãi gật đầu.

- Có cần mua rượu không?

Trình Tiếu nghiêng đầu hỏi.

- Không mua, nơi đó không thể mang rượu vào, dễ gây ra hỏa hoạn.

Dụ Tử lắc đầu nói.

Vì lý do an toàn, cho nên bên trong nghĩa trang không cho phép mang rượu vào.

- Dạ.

Trình Tiếu chậm rãi gật đầu.

Dụ Tử dặn dò:

- Đúng rồi, đây là đi tế đền thờ anh hùng, không phải là đi chơi, đến nghĩa trang rồi thì đừng có giễu cợt.

- Ta biết rồi.

Khuôn mặt nghiêm túc của Trình Tiếu gật đầu.

Cô bé lại hỏi:

- Mẹ, vậy tại sao buổi chiều mới đi lăng anh hùng thế?

- Hôm qua, cha ngươi đã nói, buổi chiều hôm nay Thành chủ Đại nhân và Thư ký đại nhân cũng sẽ đến cúng các anh hùng.

Dụ Tử giải thích với ánh mắt mong đợi.

- Thì ra là như thế, ta đã lâu lắm rồi chưa có gặp Thành chủ đại nhân...

Đôi mắt xinh đẹp của Trình Tiếu sáng lên.

Cô bé biết mẹ mình sùng bái Thành chủ đại nhân, cho nên mới chọn xế chiều mới đi tế nghĩa trang, để có thể gặp được Thành chủ đại nhân. Đôi mắt xinh đẹp của cô bé di chuyển, hỏi:

- Mẹ, chúng ta đi đền anh hùng xong, có thể đi xem chiếu phim không?

- Được, vừa đúng lúc hai ngày trước cha ngươi đã cho ta mấy vé xem phim miễn phí.

Dụ Tử dịu dàng nói.

Phiếu xem phim miễn phí, có thể đến rạp chiếu phim để đổi vé xem phim, không giới hạn ngày chiếu và bộ phim nào, một tấm đổi một tấm, là phúc lợi của Tuần cảnh vệ.

Trình Tiếu vui vẻ nói:

- Thật là tốt quá đi, có thể tiết kiệm thật nhiều tiền rồi.

Cô bé nhớ đến chuyện gì đó, nhỏ tiếng nói:

- Mẹ, nếu như bán phiếu xem phim miễn phí, thì có thể bán được rất nhiều tiền đó.

- Không thể bán, nếu như bị bắt thì sẽ phạt tiền, đây là hành vi đầu cơ trục lợi tiền bị nghiêm cấm, nếu không thì cha ngươi sẽ bị cắt chức.

Khuôn mặt nghiêm túc của Dự Tử nói.

- À, ta biết rồi.

Trình Tiếu rụt cổ một cái.

Sắc mặt của Dụ Tử hòa hoãn lại, dịu dàng nói:

- Không thể làm chuyện phi pháp.

- Vâng, ta biết rồi.

Trình Tiếu ngoan ngoãn gật đầu.

- Mau ăn đi.

Dụ Tử xoa xoa đầu của con gái.

- Vâng.

Trình Tiếu nhoẻn miệng lên cười.

Dụ Tử quan tâm hỏi:

- Ở trường học sống như thế nào?

- Sống rất tốt ạ, đồ ăn ở trường học rất là ngon, ký túc xá cũng rất tốt.

Trình Tiếu cười tươi như hoa mà nói.

Dụ Tử nghe thấy vậy thì trên khuôn mặt cũng nở ra nụ cười, dịu dàng hỏi:

- Vậy quan hệ với bạn học thì như thế nào, sống chung như thế nào?

- Các cô ấy đối với ta đều rất tốt.

Ánh mắt của Trình Tiếu lóe sáng lên.

Dụ Tử yên lòng, dặn dò nói:

- Vậy là tốt rồi, phải có quan hệ tốt với bạn học, không được gây chuyện.

- Ta biết, chỉ là...

Trình Tiếu muốn nói nhưng lại thôi.

Dụ Tử gõ đũa một tiếng, hơi nhíu mày lại:

- Chỉ là cái gì?

- Trong lớp bọn ta có người tên là Trần Trống Không, hắn là Ma pháp sư hệ Không gian, thường xuyên bị bạn học khi dễ.

Trình Tiếu lẩm bẩm.

Dụ Tử kinh ngạc nói:

- Những người đó tại sao lại khi dễ hắn?

- Trần Không là trẻ mồ côi, tính cách khá hướng nội, vậy nên bọn họ thích khi dễ hắn.

Trình Tiếu giải thích.

- Ngươi không tham gia vào chứ?

Khuôn mặt nghiêm túc của Dụ Tử hỏi.

- Không có, ta không phải là loại người như thế.

Trình Tiếu bĩu môi.

- Đi nói với các thầy cô giáo của các ngươi là được.

Dụ Tử vỗ vào vai của con gái.

- Vâng.

Trình Tiếu ngoan ngoãn gật đầu.

Hai người ăn sáng xong, thu dọn một chút liền đi ra ngoài.

…………

Nguyệt Thấm Lan mặc một bộ sườn xám màu đen, phần tóc dùng một cây trâm bằng mộc kẹp ở sau ót, dáng đi uyển chuyển bước về phía phòng sách.

Hôm nay, cô trang điểm rất tao nhã, trên người không có nhan sắc diễm lệ.

Cộc cộc cộc~~~

Nguyệt Thấm Lan gõ cửa phòng sách, sau đó đẩy cửa tiến vào:

- Mục Lương, ngươi đã chuẩn bị xong chưa?

Ở trong phòng sách, Mục Lương giơ hai tay lên, Vệ Ấu Lan đang giúp anh chỉnh sửa lại đai lưng.

Hôm nay, anh cũng mặc một bộ màu đen và màu trắng, nhưng cũng khiến cho người ta có một loại cảm giác uy nghiêm bất khả xâm phạm như trước.

- Ừm, xe thú đã chuẩn bị xong rồi sao?

Mục Lương thả tay xuống hỏi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu:

- Ừm, thời gian không còn sớm nữa, nên xuất phát rồi.

- Vậy thì đi thôi.

Mục Lương lên tiếng, cầm ly trà ở trên bàn lên uống hết, sau đó mới xoay người với Nguyệt Thấm Lan rời khỏi phòng sách.

Hôm nay, hai người phải đến Nghĩa Trang Liệt Sĩ, đi cúng tế những Liệt sĩ đã chết kia, bọn họ vì thành Huyền Vũ mà bỏ mạng, theo lý thì phải nên đi cúng tế.

Phải cho dân trong thành biết, Thành chủ xem trọng Liệt sĩ, là một Thành chủ có tình nghĩa.

Bên ngoài cung điện, Ly Nguyệt và Mễ Á đã đứng ở bên cạnh xe thú, đi theo đến nghĩa trang, để phụ trách vấn đề an toàn. Mục Lương gật đầu tỏ ý, cất bước đi lên xe thú.

- Lên đường thôi.

Sau khi Nguyệt Thấm Lan đi lên xe thì liền hạ lệnh.

- Xuất phát.

Giọng lạnh lẽo của Ly Nguyệt vang lên.

Ngao ô ngao ô~~~ \

Sói mặt trăng gào lên một tiếng, động tác chỉnh tề bắt đầu chạy, lôi kéo xe thú chạy như bay xuống dưới khu Trung ương. Bọn hộ vệ xoay người ngồi lên Sói Mặt Trăng, bảo vệ xe thú ở chính giữa.

Trên đường đi các dân trong thành đều can tâm tình nguyện mà né tránh qua một bên, cung kính hành lễ với xe thú.

- Là xe thú của Thành chủ đại nhân.

- Thành chủ Đại nhân là muốn đến tế đền anh hùng, thật là tốt...

Các dân trong thành vô cùng cảm động, càng thêm kín ngưỡng đối với Thành chủ.

Khoảng một tiếng sau, xe thú đã đến bên ngoài Nghĩa trang Liệt Sĩ.

Nhóm hộ vệ từ trên người của Sói Mặt trăng leo xuống, xếp thành hai hàng.

Cọt kẹt~~~

Mục Lương và Thấm Nguyệt Lan từ trên xe bước xuống, thu hút ánh mắt của dân trong thành, sau khi phát hiện là Thành chủ đại nhân, thì đều cung kính hành lễ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận