Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2336: Nguyệt Thấm Di Bị Kích Thích.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm mặt nói:

- Chị, ngươi vẫn luôn muốn biết nguyên nhân khiến đại lục cũ biến dị, hiện tại ta đã biết rồi.

- Cái, cái gì cơ?

Nguyệt Thấm Di nghe vậy không khởi sửng sốt vài giây.

Nguyệt Thấm Lan nắm tay chị gái, đang định kể lại chuyện xảy ra ở cung điện.

- Chờ đã, chờ ta một chút!

Nguyệt Thấm Di hít sâu mấy hơi, lông mi nhỏ dài run rẩy, quay đầu qua chỗ khác, hô to:

- Hôm nay, mọi người dừng quay chụp, ngày mai lại tiếp tục!

- A, sao lại đột nhiên như vậy?

Các diễn viên ngạc nhiên hỏi.

Nguyệt Thấm Di không có giải thích quá nhiều, nhanh chóng kéo em gái đi ra ngoài.

- A, chúng ta đi vậy?

Nguyệt Thấm Lan nghi ngờ hỏi.

Nguyệt Thấm Di đáp mà không quay đầu lại, trong giọng nói mang theo sự uy hiếp:

- Chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống nói kỹ càng hơn, nếu ngươi dám gạt ta thì nhất định phải chết.

Nguyệt Thấm Lan dở khóc dở cười, xem ra tin tức này kích thích chị gái rất lớn.

Cô gái ưu nhã bị kéo vào phòng nghỉ riêng tại Phim Trường, Nguyệt Thấm Di trở tay đóng cửa phòng rồi kéo ghế ngồi xuống.

- Được rồi, ngươi nói đi.

Nguyệt Thấm Di điều chỉnh hô hấp, đôi mắt màu xanh nước biển nhìn chằm chằm vào mắt em gái.

Nguyệt Thấm Lan dở khóc dở cười nói:

- Ta nói là được, ngươi đừng nhìn ta như vậy.

Nguyệt Thấm Di nghiêm túc nói:

- Không được, phải làm như vậy thì ta mới biết được ngươi có nói dối hay không, nếu không thì ta gọi Diêu Nhi tới đây.

-... Không cần phải khoa trương như vậy, chuyện này là do Mục Lương nói cho ta, hắn đã thẩm vấn Vua Hư Quỷ cho nên mới biết được, không thể nào là giả tạo được.

Nguyệt Thấm Lan tức giận nói.

- Vua Hư Quỷ?

Nguyệt Thấm Di sửng sốt một chút.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm mặt nói:

- Chính là thuộc hạ của Hư Hoàng, tổng cộng có mười hai con, thực lực đều là Thánh giai.

- Hư Hoàng?

Nguyệt Thấm Di lại là sửng sốt lần nữa.

- Ngươi để ta từ từ nói.

Nguyệt Thấm Lan hắng giọng một cái, thuật lại từ đầu tới đuôi câu chuyện mà Mục Lương nói cho nàng biết.

Mới vừa bắt đầu Nguyệt Thấm Di còn lộ ra vẻ mặt hoang mang, sau năm phút thì sắc mặt của cô đã biến thành ngưng trọng, còn có mấy phần phẫn nộ.

Nửa giờ sau, Nguyệt Thấm Lan thở ra một hơi, bưng ly nước trên bàn lên rồi uống một hơi cạn sạch, nhìn chị gái, thở dài nói:

- Đầu đuôi mọi chuyện là như vậy, đây chính là nguyên nhân thật sự khiến đại lục cũ bị biến dị.

Ánh mắt của Nguyệt Thấm Di mờ mịt vài giây sau đó lại lâm vào sự trầm mặc thật lâu, cuối cùng lẩm bẩm nói:

- Thì ra là như thế này...

- Nghi ngờ của ngươi đã được giải đáp, như vậy không cần phải canh cánh trong lòng nữa rồi phải không?

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy hỏi.

- Đúng là đã được giải đáp, chỉ là nguyên nhân này khiến ta có chút khó chịu.

Yết hầu của Nguyệt Thấm Di nhấp nhô, tâm trạng hạ xuống rất thấp.

Nguyệt Thấm Lan cũng im lặng không nói lời nào, khi mới biết những chuyện này cô cũng rất khó tiếp thu, không ngờ đại lục cũ biến thành như bây giờ lại có một phần công lao của “nhân loại-

Nguyệt Thấm Di nâng mắt lên, nói:

- Nếu theo như những gì ngươi vừa kể thì La Y vẫn còn sống, vậy khi hắn tỉnh lại thì chắc chắn sẽ giết sạch những nhân loại còn lại…-

Nguyệt Thấm Lan gật đầu nói:

- Rất có khả năng, mấy ngàn năm trước là nhóm Vua Hư Quỷ vi phạm mệnh lệnh của Hư Hoàng, không có dọn sạch những nhân loại còn sống sót, ngược lại tiến hành chăn nuôi bọn họ. Nếu Hư Hoàng biết được chuyện này thì khó mà nói kết cục sẽ như thế nào.

- Mục Lương đánh thắng được Hư Hoàng không?

Nguyệt Thấm Di đột nhiên hỏi một câu.

Nguyệt Thấm Lan há miệng, giọng điệu có chút do dự:

- Ta không biết.

- Hắn mạnh mẽ như vậy, hẳn là Hư Hoàng không lợi hại bằng hắn.

Nguyệt Thấm Di tự an ủi mình.

- Ta cũng hy vọng là vậy.

Nguyệt Thấm Lan mấp máy môi.

Nguyệt Thấm Di nghiêm mặt nói:

- Chúng ta phải kiếm thêm nhiều tinh thạch ma thú, để Mục Lương trở nên lợi hại hơn nữa!

- Có lý.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan sáng lên.

Cô biết Mục Lương mạnh mẽ là cần tinh thạch ma thú và ma thú, hung thú, linh thú, thực vật hiếm.

Ánh mắt của Nguyệt Thấm Di lập lòe, nghiêm mặt nói:

- Ta phải quay chụp nhiều phim điện ảnh và phim truyền hình hơn nữa!

- Nếu Mục Lương biết ngươi cố gắng như vậy vì hắn thì sẽ rất vui mừng.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười nói.

Nguyệt Thấm Di nhìn em gái rồi nói với giọng nghiêm túc:

- Ngươi đừng nói với hắn chuyện này, ta không muốn tạo áp lực cho hắn.

- Đã biết, ta hiểu mà.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu đáp.

Nguyệt Thấm Di đứng lên:

- Ta muốn đi quay phim, nếu ngươi không có việc gì thì về trước đi.

- A, không phải ngươi bảo bọn họ nghỉ ngơi sao?

Nguyệt Thấm Lan ngạc nhiên, diễn viên đều nghỉ ngơi, làm sao quay chụp?

- Gọi trở lại là được rồi.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Di cong lên.

Nguyệt Thấm Lan đứng lên khuyên bảo chị gái:

- Ngươi đã cho bọn họ nghỉ ngơi rồi thì ngày mai lại tiếp tục quay cũng không muộn. Ngươi theo ta trở về Khu Vực Trung Ương đi, đã lâu không gặp mọi người rồi.

Nguyệt Thấm Di suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói:

- Cũng được, đã lâu rồi ta chưa thấy Mục Lương.

- Thế nào, nhớ hắn rồi hả?

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày, ánh mắt mang theo một tia chế nhạo.

- Đúng rồi, rất nhớ.

Nguyệt Thấm Di liếc em gái một cái.

- Ta có thể bảo Mục Lương quan tâm ngươi nhiều hơn.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc nói.

- Được rồi, đừng nói bậy.

Nguyệt Thấm Di trợn trắng mắt.

- Ha ha ha ~~

Nguyệt Thấm Lan che miệng cười khúc khích.

Nguyệt Thấm Di vươn tay véo eo em gái:

- Ta nói thật đấy, ngươi đừng nói nhảm.

- Được được, ta biết rồi mà, mau buông ta ra!

Nguyệt Thấm Lan cười đến run người, vội vã né tránh tay của chị gái.

Hai người vừa đùa giỡn vừa rời đi phòng nghỉ.

………

- Cộp cộp cộp~

Ở tầng tám Trung Ương, đám người Hi Đức Vưu Kỳ và Hi Bối Kỳ bước ra thang cuốn, sắc mặt mỗi người khác nhau đi về phía cung điện.

- Lão tổ, ngươi đừng vọng động.

Hi Bối Kỳ không khỏi căn dặn lần nữa.

Áo Lợi Tư không khỏi trách cứ:

- Hi Bối Kỳ, ngươi còn chưa gả vào vương quốc Huyền Vũ trở thành vương hậu đâu, thế mà tâm đã hướng ra bên ngoài trước rồi.

Khuôn mặt xinh đẹp của Hi Bối Kỳ lập tức ửng hồng, trừng Áo Lợi Tư một cái, xấu hổ nói:

- Ai nói ta muốn gả vào vương quốc Huyền Vũ làm vương hậu hả?

- Ta nhìn vẻ mặt này của ngươi là ước gì điều này thành hiện thực.

Áo Lợi Tư nói với vẻ mặt khinh thường.

- Câm miệng.

Hi Đức Vưu Kỳ uy nghiêm lên tiếng.

- Vâng...

Áo Lợi Tư cúi đầu bĩu môi.

Hi Bối Kỳ liếc xéo hắn rồi kéo tay Hi Đức Vưu Kỳ vào cung điện, mang theo đám người Hi Đức Vưu Kỳ đến phòng tiếp khách, Tiểu Tử bưng trà nóng và bánh ngọt tới.

Tiểu Tử ngoan ngoãn nói:

- Bệ hạ đang thay quần áo, làm phiền các vị chờ trong chốc lát.

- Được.

Áo Lợi Ba bình tĩnh gật đầu.

Hi Bối Kỳ không hề rời đi, ngồi bên cạnh trò chuyện với Hi Đức Vưu Kỳ, bưng trà nóng nhấp một miếng, tự nhiên như ở nhà.

Qua vài chục phút, bên ngoài phòng tiếp khách vang lên tiếng bước chân, Mục Lương và Ly Nguyệt đi vào phòng tiếp khách, mỉm cười gật đầu với Hi Đức Vưu Kỳ.

Hi Đức Vưu Kỳ chào hỏi với thần sắc nhàn nhạt:

- Mục Lương các hạ, chúng ta lại gặp mặt rồi.

- Để các hạ đợi lâu.

Mục Lương bình tĩnh gật đầu, ngồi ở chủ vị.

Bạn cần đăng nhập để bình luận