Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2550: Hư Nhị Vương Bất An.

Các Thống Lĩnh Người Thú nghe vậy kinh ngạc nhìn về phía Mục Lương ở trên không trung, thiếu nữ trước mắt là con gái của Huyền Vũ bệ hạ?

Không trung, Mục Lương đang đại chiến với Hư Nhị Vương, trình độ kịch liệt còn muốn sâu hơn lúc Linh Nhi chiến đấu với đối phương.

- Rầm rầm rầm ~~~

Thoạt nhìn đòn công kích của Mục Lương có vẻ hời hợt, nhưng uy lực trong đó lại khiến Hư Nhị Vương không dám đón đỡ, nhiều lần thoát chết trong đường tơ kẽ tóc.

- Ngươi chỉ biết trốn tránh thôi sao?

Mục Lương nhàn nhạt lên tiếng, giơ tay lên cách không chộp lấy, phát động năng lực Tơ Nhện Ám Ảnh.

Cơ thể của Hư Nhị Vương cứng đờ, bị tơ nhện vô hình trói chặt, làm cho hành động của nó bị giới hạn rất nhiều.

Mục Lương vung tay lên, bầu trời hạ xuống một cột Lôi Phạt Thần Thánh, tinh chuẩn đánh trúng Hư Nhị Vương.

- Ầm ầm ~~~

Mặt đất chấn động, sấm sét chói loá khiến người ta không mở mắt ra được.

Khi sấm sét tan đi thì Hư Nhị Vương mới tiến vào tầm mắt mọi người một lần nữa.

Trông nó rất chật vật, nhưng vết thương trên người lại không nghiêm trọng.

- Ngươi chỉ có chút uy lực ấy thôi sao?

Hư Nhị Vương cười giễu cợt nhìn về phía Mục Lương, ra sức tránh thoát sự ràng buộc của Tơ Nhện Ám Ảnh.

Mục Lương vẫn bình tĩnh không nao núng, ánh mắt loé lên, cơ thể của Hư Nhị Vương dần bị thạch hóa, hành động lại bị giới hạn thêm lần nữa.

Ngay sau đó, anh bước tới, xuất hiện trước mặt Hư Nhị Vương rồi vươn tay đánh vào người của đối phương.

- Phanh ~~~

Cơ thể của Hư Nhị Vương lập tức nổ tung như khí cầu, tứ chi tan nát văng khắp nơi.

- A ~~~

Nó rống giận, cơ thể hóa thành hư khí cấp tốc phục hồi, chỉ là khí tức đã suy yếu hơn trước.

Mục Lương không nói nhảm, nhanh chóng tấn công Hư Nhị Vương lần nữa, hai bên lại bắt đầu lao vào chém giết nhau.

- Du du du ~~~

Cách đó không xa, Kim Ô Thánh Quang chở ba người An Kỳ bay tới, xa xa đã thấy Mục Lương đang chiến đấu với Hư Nhị Vương, dư uy ồ ạt lan rộng bốn phía.

Kim Ô Thánh Quang kêu một tiếng rồi chở ba người An Kỳ hạ cánh xuống Vương thành Người Thú, nơi đó có cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh ngăn trở dư uy trận chiến.

Linh Nhi quay đầu nhìn thoáng qua, không có ngăn cản Kim Ô Thánh Quang đáp xuống.

An Kỳ khẩn trương hỏi:

- Tiểu Ô, ngươi muốn đi hỗ trợ sao?

- Du du du ~~~

Kim Ô Thánh Quang kêu vài tiếng, nhân tính hóa lắc đầu, nó đi lên cũng không giúp được gì, ngược lại sẽ khiến Mục Lương phân tâm để mắt nó, như vậy chỉ biết đưa đến tác dụng ngược.

- Nếu như có ai đó giúp Mục Lương ca ca, như vậy hắn có thể mau chóng giải quyết con Vua Hư Quỷ kia rồi.

An Kỳ nhìn lên trận chiến trên không trung.

- Thật là lợi hại....

Tây Ni và Khắc Lai Mạn há hốc mồm, khiếp sợ nhìn Mục Lương và Vua Hư Quỷ chiến đấu.

- Các ngươi là ai?

Thống Lĩnh Độc Xà cảnh giác nhìn chằm chằm vào ba thiếu nữ.

An Kỳ giải thích một câu:

- Chúng ta đi theo Mục Lương ca ca tới đây nha.

- Các ngươi là nữ nhân mới bên cạnh cha à?

Linh Nhi hơi nhướng mày, chia phân nửa lực chú ý từ không trung tới trên người ba thiếu nữ, sau đó cất bước đi tới trước mặt Tây Ni và Khắc Lai Mạn.

Tây Ni và Khắc Lai Mạn có chút khẩn trương, nhìn chăm chú vào nữ nhân xinh đẹp không giống như nhân loại trước mặt mình, trên người cô ấy toả ra khí tức khiến các cô cảm thấy rất thoải mái.

- Chị gái xinh đẹp, ngươi chính là chị Linh Nhi phải không?

An Kỳ đột nhiên lên tiếng.

Linh Nhi nhìn về phía An Kỳ, kinh ngạc hỏi:

- Ngươi biết ta à?

An Kỳ thanh thúy đáp:

- Ta nghe Mục Lương ca ca nhắc tới ngươi, có cánh giống như Tinh Linh chân chính, hơn nữa còn cực kỳ xinh đẹp.

- Cha không nói sai.

Linh Nhi khẽ hất hàm, trên mặt hiện lên ý cười.

- Mục Lương ca ca hiện tại thế nào rồi?

An Kỳ quan tâm hỏi.

Linh Nhi nhìn về phía không trung, nói với giọng điệu tự tin lại kiên định:

- Cha vẫn còn đang đối phó Vua Hư Quỷ, hiện tại còn chưa phân ra thắng bại, nhưng thắng lợi chỉ là vấn đề thời gian thôi.

- Ừ ừ, Mục Lương ca ca sẽ chiến thắng!

An Kỳ gật đầu thật mạnh, cô bé tin tưởng Mục Lương vô điều kiện.

Tây Ni và Khắc Lai Mạn rất khẩn trương, trận đại chiến trên không trung khiến hai người không nói nên lời, có khi còn quên cả việc hô hấp, suýt nữa thì chết vì thiếu dưỡng khí.

- Bầu trời giống như sập tới nơi rồi.

Khắc Lai Mạn lo sợ lên tiếng.

Sắc mặt của Tây Ni trắng bệch, nói:

- Chúng ta đúng là giúp không được gì, xem một hồi đều cảm thấy hoa mắt chóng mặt.

Tây Ni không dám nhìn thẳng trận chiến trên bầu trời, điều này làm cho cô cảm thấy khó chịu, nếu nhìn thời gian dài thì có thể sẽ khiến mắt bị mù loà.

- Thực lực quá yếu thì đừng xem.

Linh Nhi thanh thúy nhắc nhở.

- Ừ.

Đám người Tây Ni vội vàng lên tiếng.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Bên ngoài vương thành người thú, bầy Hư Quỷ đang lũ lượt kéo đến gần.

- Hừ, dù đánh không thắng Vua Hư Quỷ, nhưng mà ta vẫn có thể bóp chết các ngươi!

Linh Nhi yêu kiều hừ một tiếng rồi bay lên cao, vọt về phía đàn Hư Quỷ bên ngoài vương thành.

……..

Linh Nhi bay lên trên cao, đi ra bên ngoài Vương thành Người Thú, nhìn đàn Hư Quỷ từ đằng xa chạy như điên tới gần, sắc mặt của cô lạnh như băng sương.

Tinh Linh Sinh Mệnh nhìn lên trên không trung, Mục Lương và Hư Nhị Vương vẫn còn lao vào chém giết nhau, sau khi xác định Mục Lương không có rơi vào hạ phong thì cô bé mới yên lòng tập trung chuyện trước mắt.

- Hừ, các ngươi muốn chết!

Linh Nhi hừ lạnh một tiếng, thả ra Lĩnh Vực Sinh Mệnh bao phủ toàn bộ Vương thành Người Thú.

Đồng thời, cô và cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh thành lập liên lạc, hai cái Lĩnh Vực Sinh Mệnh chồng lên nhau, ngăn trở vô số hư khí.

- Ầm ầm ~~~

Bên ngoài vương thành, trong khu vực được Lĩnh Vực Sinh Mệnh bao phủ, mặt đất chấn động, vô số dây leo khổng lồ và bụi gai phá đất chui lên, giống như roi dài linh hoạt cuốn về phía lũ Hư Quỷ.

Linh Nhi khống chế dây leo và bụi gai bên trong Lĩnh Vực Sinh Mệnh công kích những con Hư Quỷ đến gần, nhất thời huyết nhục bay đầy trời.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Tiếng kêu thê lương thảm thiết của bầy Hư Quỷ khiến các người thú nghe mà sởn tóc gáy.

- Cô lỗ ~

Các Người Thú nuốt nước bọt hãi hùng nhìn cảnh trước mắt, nhưng lại càng yên lòng hơn, Hư Quỷ không cách nào tiến vào vương thành, hiện tại bọn hắn rất an toàn.

- Thật là lợi hại.

Tây Ni rùng mình, trong lòng kinh thán không thôi.

Linh Nhi đích thân ra tay, giết chết toàn bộ Hư Quỷ cấp cao, không cho chúng nó có cơ hội tiến lại gần Vương thành Người Thú.

Trên không trung, Mục Lương và Hư Nhị Vương đang chiến đấu đến hồi gay cấn.

Hư Nhị Vương rống giận liên tục, nó bị thương không nhẹ, lại không thể sờ tới một góc áo Mục Lương, điều này làm cho nó nổi giận và bực bội, ở sâu trong lòng còn có chút không yên.

Thực lực bây giờ của nó tương đương với cường giả Thánh giai cao cấp trong nhân loại, thế mà ngay cả như vậy còn không bắt được góc áo Mục Lương, điều này làm cho nó cảm thấy lo sợ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận