Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2210: Kiệt Kiệt Kiệt, Chết Hết Đi!



- Nơi đây có nhiều người như vậy, còn sợ không có da để khoác sao?

Hư Thập Nhị nhếch miệng cười, cơ thể bắt đầu bành trướng, chỉ sau thời gian mấy hơi thở thì lớp da người đã căng phồng như bóng bay, khi đạt được cực hạn thì nổ tung thành từng mảnh nhỏ.

- Ầm!

Có vài mảnh da rơi xuống trên thân những người khác, mọi người sợ đến mức hoảng loạn né tránh.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Thập Nhị biến trở lại thân thể vốn có, cơ thể nó cao bảy, tám mét, đôi cánh phía sau giang ra, chiều dài tương đương với phi thuyền vận chuyển.

Khí tức làm người ta chán ghét khuếch tán ra ngoài, tất cả người ở trong bãi đáp đều cảm nhận được.

- Hư Quỷ, thật là Hư Quỷ rồi!

Các nhân viên làm việc lập tức biến sắc, khuôn mặt nháy mắt trở nên tái nhợt.

- Ầm ~~~

Hư Cửu và Hư Thập Bát cũng đã biến trở về bản thể, khí tức Hư Quỷ ghê tởm nồng đậm hơn trước rất nhiều.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

- Vẫn là như vậy thoải mái nhất, lớp da loài người quá nhỏ.

Hư Thập Bát bẻ cổ.

Tròng mắt đen nhánh của nó nhìn về phía đám nhân loại ở bãi đáp giống như đang nhìn một bầy kiến hôi.

- Đừng lãng phí thời gian nữa, mau giết chết bọn chúng đi.

Hư Cửu lạnh giọng mở miệng.

- Đúng vậy, ra tay đi.

Hư Thập Nhị trừng mắt nhìn Hư Thập Bát, nếu như không phải do nó thì bọn hắn cũng không cần phải phiền toái như vậy.

…….

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Thập Nhị cử động, mở miệng phun ra thổ tức màu đỏ sẫm, nhắm ngay các binh lính xung quanh.

- Mau tránh ra!

Nhóm binh lính biến sắc, lập tức phản xạ có điều kiện mà tránh sang một bên.

- Ầm ầm ~~~

Tiếng nổ kịch liệt vang lên, mặt đất cuồn cuộn khói đặc, thổ tức đỏ thẫm bắn nát mặt đất thành một cái hố rộng mười mét, các binh sĩ không kịp né tránh lập tức bị bốc hơi tại chỗ.

- Mau rút lui!

Binh sĩ còn sống giận dữ hét to.

Sát biên giới hố to còn có vài tên binh sĩ chỉ còn nửa thân dưới nằm ở đó.

Tiểu Đội Trưởng gân cổ hô to:

- Mau thông báo người của Lục Quân, xin chỉ thị sử dụng vũ khí tiêu diệt.

- Vâng!

Binh sĩ còn sống hoảng hốt xoay người chạy về phía Phòng Liên Lạc bãi đáp, nơi đó có Trùng Cộng Hưởng có thể liên lạc với căn cứ Lục Quân.

Hư Cửu trầm giọng nói:

- Đừng giết tất cả, lưu lại vài người để lột da.

Hư Thập Nhị nói với giọng khàn khàn:

- Vậy bắt vài tên quý tộc trong đám nhân loại này đi, thân phận của bọn hắn dễ dàng ra vào vương quốc Huyền Vũ hơn.

- Ta biết rồi.

Hư Thập Bát nhìn về phía đám quý tộc sợ mất mật kia, khóe miệng chậm rãi cong lên, vươn bàn tay đen nhánh tới gần.

- Chạy mau đi!

Các quý tộc biến sắc la hét.

Kẻ có thực lực hơi mạnh đã xoay người chạy trốn, thực lực yếu đã sợ choáng váng không nhúc nhích được, chỉ có thể mắt mở to nhìn bàn tay Hư Quỷ càng ngày càng gần mình.

Khi tay của Hư Quỷ chạm vào cổ của các quý tộc, bọn hắn cảm giác giống như đá chìm xuống biển, huyết nhục bị cắn nuốt vào trong lòng bàn tay Hư Quỷ.

Các quý tộc giãy giụa như kẻ chết đuối, thời gian dần trôi, biên độ giãy giụa dần dần yếu bớt rồi không còn động tĩnh.

Hư Thập Bát cười toét miệng nói:

- Nhiêu đây da chắc đủ dùng rồi.

- Ừm, số còn lại thì giết hết đi.

Hư Cửu điên cuồng nói.

- Rầm rập ~~~

Hư Thập Bát phun ra thổ tức, bắt đầu ngược sát nhân loại xung quanh.

- Công kích.

Nhóm binh lính hô to, giơ lên quân nỏ và súng ngắm trong tay.

- Vút vút vút ~~~

Mặc dù quân nỏ và súng ngắm có uy lực lớn nhưng mà lại không có quá nhiều uy hiếp đối với Hư Quỷ cấp 8.

Những binh lính khác tức giận ra lệnh:

- Mau đi lên phi thuyền, khởi động Linh khí đại pháo.

- Vâng.

Hơn mười binh sĩ cấp tốc hành động, chạy về phía hai chiếc phi thuyền trên bãi đáp, bên trên có linh khí đại pháo.

Ba con Hư Quỷ cấp 8 tùy ý tàn sát và phá hủy nơi chúng nó đi qua, thổ tức của Hư Quỷ huỷ hoại một mảng kiến trúc lớn, số lượng binh sĩ thương vong đã vượt qua một trăm người.

Các quý tộc còn sống hốt hoảng chạy trốn, sự sợ hãi của bọn họ đối với Hư Quỷ đã tăng lên đến đỉnh điểm.

- Ai sẽ tới cứu chúng ta đây?

Bọn hắn tuyệt vọng hô to.

- Kiệt kiệt kiệt, chết hết đi!

Hư Thập Bát vung tay lên, một quả cầu năng lượng bay ra, lập tức đánh trúng mười mấy tên quý tộc khiến bọn hắn hóa thành bột phấn.

- Ầm ầm ~~~

Tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên, bãi đáp trở thành một mảnh hỗn độn.

- Ông ~

Phi thuyền phát ra tiếng vang, miệng pháo của Linh khí đại pháo chuyển động, nhắm ngay ba con Hư Quỷ cấp 8.

- Hử? Thứ gì thế?

Hư Thập Bát quay đầu nhìn về phía phi thuyền vận chuyển ở xa xa.

- Ầm ầm!

Ngay sau đó, linh khí đại pháo và linh khí pháo hệ quang cùng nhau khởi động, đạn pháo và nguyên tố ánh sáng ngưng tụ thành chùm tia sáng, nhắm thẳng về phía chỗ yếu hại của Hư Thập Nhị và Hư Thập Bát.

- Phanh!

Hư Thập Bát và Hư Thập Nhị lảo đảo, trên người xuất hiện mấy cái lỗ to vì bị linh khí đại pháo bắn trúng, máu đen chảy ra.

- Đau quá!

Hư Thập Nhị phẫn nộ rít gào, bị Huyết Thực đả thương, cái này đối với nó là một sự sỉ nhục.

- Chúng nó vẫn chưa chết sao?

Sắc mặt các quý tộc càng thêm khó coi.

Có binh sĩ quen thuộc Hư Quỷ hô to:

- Phải công kích vào đầu Hư Quỷ, đó mới là chỗ trí mạng của chúng nó.

Nhược điểm của Hư Quỷ là đầu, những nơi khác trên cơ thể đều có năng lực tự lành siêu cường, có thể khôi phục như lúc ban đầu chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Hư Quỷ có thực lực càng mạnh thì năng lực tự lành sẽ càng mạnh.

- Đáng chết, toàn bộ chết hết đi!

Hư Thập Bát tức giận gào lên, chưa đầy thời gian mấy hơi thở thì vết thương trên cơ thể nó đã khép lại.

- Oanh!

Nó phun ra thổ tức đánh vào phi thuyền vận chuyển, làm cho phi thuyền văng ra xa, thân thuyền lập tức bị hỏng một bộ phận.

May mà phi thuyền được chế tạo từ lưu ly và Thép Tím cứng rắn, thuộc về linh khí cao cấp cho nên lực phòng ngự không thua với ma cụ phòng ngự cao cấp khác.

- Ầm ầm ~~~

Một chiếc phi thuyền khác phát động công kích, thời gian làm lạnh của linh khí pháo hệ quang đã qua, mười hai đạo chùm tia sáng đánh về phía đầu ba con Hư Quỷ.

Nhưng lần này nhóm Hư Quỷ đã cảnh giác, từng đôi cánh khổng lồ giang ra, cả ba bay lên trời, né tránh đòn tấn công của linh khí pháo hệ quang.

- Đi chết hết đi!

Hư Cửu mở miệng phun thổ tức, lật tung phi thuyền vận chuyển.

Hai con Hư Quỷ khác cũng phun thổ tức bắn về phía phi thuyền vận chuyển.

- Ầm ầm ~~~

Tiếng nổ mạnh vang lên bên tai không dứt, phi thuyền vận chuyển bị hất bay xa mấy trăm mét, thân thuyền cũng bị đánh ra mấy cái lỗ lớn, hư hao hơn tám, chín phần.

- Vẫn chưa liên lạc được quân trưởng đại nhân sao?

Nhóm binh lính tuyệt vọng hô.

Những binh lính khác hoảng sợ đáp lại:

- Chúng ta không rõ, đã phái người đi liên lạc rồi nhưng vẫn chưa thấy đối phương trở lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận