Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1944: Cột Thu Lôi



- Nhất định phải coi trọng việc xanh hóa Vệ Thành, phải chừa chỗ để trồng rừng, hai bên đường cũng phải có cây xanh.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng lạnh nhạt:

- Trong thành không thể thiếu thùng rác, cứ cách năm trăm mét phải có một nhà vệ sinh công cộng, ta không cho phép buông lỏng vấn đề vệ sinh trong thành...

Đám người Mai Dĩ vội vàng gật đầu, ghi nhớ lời của Nguyệt Thấm Lan vào trong đầu.

Nguyệt Thấm Lan khẽ hất hàm nói:

- Đừng quên vấn đề dọn dẹp chất thải trong thành, còn phải xây dựng Nhà Máy Xử Lý Nước Thải, những việc này nhất định phải có.

- Ta nhớ kỹ!

Vô Lại Nhãn gật đầu thật mạnh.

- Trừ những thứ này ra thì nông nghiệp ở Vệ Thành cũng là việc cần coi trọng.

Nguyệt Thấm Lan dừng lại một lúc, ngước mắt quan sát đám người Mai Dĩ.

Mai Dĩ, Vô Lại Nhãn và những người khác đang nhìn chăm chú vào nàng.

Nguyệt Thấm Lan đột nhiên hỏi:

- Trong các ngươi, có ai đến từ đại lục cũ không?

- Ta.

Vô Lại Nhãn giơ tay lên.

- Ta cũng vậy.

Ba người quản lý khác cũng giơ tay lên.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, bình tĩnh nói:

- Nếu các ngươi đến từ đại lục cũ vậy thì nên biết cây xanh và nguồn nước quan trọng đến thế nào, hi vọng các ngươi quản lý Vệ Thành không để ta thất vọng.

Vô Lại Nhãn lại bảo đảm lần thứ hai:

- Xin thư ký đại nhân hãy yên tâm, ta sẽ trồng thật nhiều cây xanh ở trong Vệ Thành...

- Ừm, hy vọng ngươi nói được thì làm được.

Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn hắn.

- Vâng.

Cổ họng của Vô Lại Nhãn nhấp nhô, nuốt lại những lời còn sót lại vào bụng.

Mai Dĩ và một người quản lý khác sửng sốt, tuy bọn họ không quá hiểu biết về đại lục cũ nhưng lúc này cũng biết cây xanh và nguồn nước rất được coi trọng tại thành Huyền Vũ.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng điệu bình tĩnh:

- Đúng rồi, sau này Vệ Thành cũng có thể phát hành báo chí của riêng mình.

Mai Dĩ hỏi:

- Vậy báo chí hiện giờ vẫn còn bán ở Vệ Thành sao?

Giọng điệu của Nguyệt Thấm Lan hòa hoãn lại, trả lời:

- Đương nhiên, hai thứ sẽ được bán song song với nhau, báo chí của Vệ Thành sẽ đăng những chuyện quan trọng trong thành, còn báo chí hiện tại sẽ đăng tin tức của toàn bộ vương quốc Huyền Vũ.

Mai Dĩ và những người khác lập tức hiểu ra, bọn họ biết việc thành Huyền Vũ sẽ thành lập vương quốc.

- Chúng ta đã biết.

Vô Lại Nhãn như suy nghĩ gì đó rồi lên tiếng.

Nguyệt Thấm Lan nhắc nhở:

- Sau này có chỗ không hiểu thì phải hỏi, dù sao hỏi nhiều còn tốt hơn làm sai, hiểu chưa?

- Rõ!

Mọi người đồng thanh đáp lại.

- Chúng ta đi tiếp thôi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã bước tới trước, đi dọc theo con đường chính của Vệ Thành.

Mọi người di dạo quanh Vệ Thành cả buổi, ba giờ chiều mới cưỡi Ong Thợ trở lại Chủ Thành.

Sau khi đám người Mai Dĩ rời đi, Nguyệt Thấm Lan và Ny Cát Sa trở lại cung điện.

Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía phòng làm việc, hỏi tiểu hầu gái:

- Mục Lương vẫn chưa đi ra sao?

Vệ Ấu Lan thanh thúy trả lời:

- Đại nhân đã ra ngoài rồi ạ, hiện tại không ở trong cung điện, ngài ấy bảo là đến Sơn Hải Quan.

- Hắn đến Sơn Hải Quan làm cái gì?

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc hỏi, chẳng lẽ lại đi cải tạo Thành Buôn Bán Sơn Hải?

Vệ Ấu Lan chớp chớp đôi mắt đẹp, giải thích:

- Hình như là làm xong cột thu lôi cho nên đại nhân phải đến đó lắp đặt.

- Cột thu lôi? Đó là cái gì?

Đôi môi đỏ mọng của Nguyệt Thấm Lan khẽ nhếch, không rõ thứ mà tiểu hầu gái nói là gì.

- Ta cũng không rõ ràng.

Vệ Ấu Lan lắc đầu.

Ny Cát Sa gỡ mũ giáp Khôi Giáp U Linh xuống p, mềm nhẹ nói:

- Chờ Mục Lương trở về hỏi một chút sẽ biết thôi.

Nguyệt Thấm Lan gỡ trâm cài tóc xuống, mái tóc dài xõa tung sau lưng, dịu dàng nói:

- Được rồi, rót giúp ta một ly trà.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan mềm mại đáp lại.

Nguyệt Thấm Lan cất bước đi thư phòng, khi nào anh trở về thì cô sẽ báo cáo việc phát triển của Vệ Thành.

……………

Trước Sơn Hải Quan, ngay cánh cổng lưu ly khổng lồ, Mục Lương đứng ở nơi cao nhất.

Phía trên đỉnh đầu anh là từng tia sấm sét, còn có mưa rào tầm tã như trút nước.

- Rắc... Rắc... ~~~

Khi nước mưa tới gần Mục Lương thì bị bức tường vô hình ngăn trở, một giọt mưa cũng không tới gần được.

Mục Lương khẽ lật tay, lấy ra một kiện linh khí hình hộp màu tím cao khoảng hai mét.

Anh nhấc chân chạm nhẹ vào lưu ly dưới chân, nơi tiếp xúc mặt chậm rãi tan chảy, lõm xuống thành một cái hố sâu có đường kính hai mét hình vuông.

- Cha ba ~~~

- Đặt ở chỗ này đi.

Mục Lương đặt linh khí hình vuông màu tím vào trong, cố định một chỗ tại cổng lưu ly, kín không một kẽ hở.

Đây là cột thu lôi mà anh mất hai ngày mới chế tạo được, có thể thu hút sấm sét đến gần, giảm bớt số lần bị sét đánh của cổng lưu ly.

Mục Lương cố định linh khí, xoay người lùi xa trăm mét, để cho sấm sét trên bầu trời có thể rơi xuống.

- Rầm rập ~

Sấm sét trút xuống ào ạt như mưa, nhưng mà khi đến gần cổng lưu ly thì lại bị cột thu lôi hấp thu, hội tụ lại như Hải Nạp Bách Xuyên.

Đôi mắt của Mục Lương híp lại, ánh sáng từ sấm sét bổ ra chiết xạ ở trên mặt anh.

- Ầm ầm ~~~

Sấm sét chợt lóe lên, toàn bộ bị cột thu lôi hấp thu, không có đánh vào cổng lưu ly.

- Có vẻ như hiệu quả cũng không tệ lắm.

Đôi mắt đen nhánh của Mục Lương tỏa sáng.

Anh lại đợi nửa giờ mới cất bước tiến lên để kiểm tra tình huống.

- Ầm ầm ~~~

Sấm sét lại bị che chắn ở trên đỉnh đầu lần nữa, không cách nào hạ xuống.

Thoạt nhìn thì cột thu lôi màu tím vẫn hoàn hảo như cũ, anh ngồi xổm xuống, giơ tay ấn xuống chỗ nào đó trên linh khí, lấy ra một viên tinh thạch ma thú.

Đây là một viên linh khí không gian chứa đựng, bên trong có mười mét khối không gian, nó sẽ hấp thu sấm sét và chuyển hóa thành Lôi Châu.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, lấy ra hai hạt châu màu tím từ bên trong linh khí không gian chứa đựng, mỗi một viên đều lớn bằng nửa nắm tay.

- Không ngờ lại thành công.

Mục Lương kinh ngạc thốt lên.

Khi chế tạo cột thu lôi, anh có nghĩ đến việc lợi dụng sấm sét trên bầu trời.

Vốn dĩ nghĩ chuyển hoán thành điện lực, sau đó ngẫm lại thành Huyền Vũ tạm thời không có chỗ cần dùng điện, vì vậy thay đổi ý tưởng thu thập sấm sét để chế tạo thành vũ khí có tính công kích.

Hạt châu màu tím chính là sấm sét ngưng tụ lại sau khi đi qua cột thu lôi, có thể nói là tia chớp thực chất hóa.

- Không biết uy lực như thế nào.

Mục Lương nắm chặt hạt châu rồi rót một tia năng lượng vào bên trong, phá hư kết cấu cân bằng của nó rồi lại ném ra ngoài xa.

- Ầm ầm ~~~

Hạt châu màu tím nổ tung ở trên không, một lượng tia sét lớn ào ạt phụt ra, bao trùm phạm vi trong vòng năm mươi mét.

Mục Lương hơi nhướng mày, kinh ngạc nói:

- Uy lực tương đương với Ma Pháp hệ Lôi cấp 5.

Thử nghĩ mà xem, một viên Lôi Châu tương đương với Ma Pháp hệ Lôi cấp 5, như vậy đồng thời ném một trăm viên thì uy lực sẽ lớn tới mức nào?

- Rất tốt.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, Lôi Châu có thể sử dụng làm vũ khí kiểu mới

Bạn cần đăng nhập để bình luận