Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 492: Thuyết Minh Kiến Thức Phòng Cháy An Toàn

Sáng sớm, khu ngoại thành, thành Huyền Vũ.
Trên bảng thông báo, có dán thông báo mới, dân cư đi ngang qua đều ngừng chân quan sát.
Hôm nay, Tô Nhi được nghỉ, chuẩn bị đi đến Siêu thị, mua chút nguyên liệu nấu ăn với đồ dùng hàng ngày.
- Lại có thông báo mới?
Cô dừng lại, muốn nhìn rõ nội dung viết trên tờ thông báo.
- Đội Phòng cháy Chữa cháy thông cáo: Trên quảng trường nhỏ ngoại thành, sẽ tổ chức một buổi hướng dẫn cách Phòng cháy An toàn.
Tô Nhi cảm thấy kinh ngạc, đội phòng cháy chữa cháy là cái gì?
Buổi hướng dẫn cách Phòng cháy An toàn lại là cái gì?
Đạp đạp đạp !
Lúc này, một đội ngũ đứng cách đó không xa đi tới, có tám người, toàn bộ đều là đàn ông.
Trên người bọn hắn đều mặc quần áo màu đỏ, đầu đội mũ làm bằng pha lê nửa hình tròn, cũng là màu đỏ.
Ngoại trừ bộ trang phục đó ra, trong tay bọn họ xách theo rất nhiều thứ như chậu than, khúc gỗ, bình chữa lửa.
- Làm cái gì vậy?
Người dân vây xem, đang không ngừng bàn tán xôn xao.
- Đây đều là nhân viên cứu hỏa, chồng ta cũng là thành viên trong đó.
Trong số người dân vây xem, có người biết chuyện lên tiếng giải thích.
- Nhân viên cứu hỏa là làm cái gì?
Có người tiếp tục hỏi vấn đề không hiểu.
- Ta cũng không hiểu nhiều, hình như là người chuyên môn dập lửa, chồng ta nói như vậy.
Khi mọi người đang mơ hồ, tám tên nhân viên cứu hỏa đã đi tới trên quảng trường nhỏ, đứng cách nhau một cánh tay, xếp thành bốn hàng hai người.
Tô Nhi hiếu kỳ tiến về trước một chút, chuẩn bị xem xong lại đi Siêu thị.
Quần chúng vây xem càng trao đổi ầm ĩ.
Đạp đạp đạp !
Thác Bỉ đi tới, trên người cũng mặc đồng phục màu đỏ, mang theo mũ màu đỏ được đặc chế, có thể hoàn mỹ phù hợp với đầu rắn của hắn.
Ban đầu, người thú đầu rắn cùng quản lý Phố Buôn Bán với Hồ Tiên, bây giờ bị điều đến Đội Phòng cháy Chữa cháy, giữ chức đội trưởng.
Hôm nay, hướng dẫn cách phòng cháy an toàn, là việc đầu tiên sau khi hắn nhậm chức, cần phải hoàn thành tốt đẹp mới được.
- Đội trưởng.
Thành viên đội Cứu hỏa đứng thành hàng, động tác chỉnh tề đưa tay chào một cái.
Bọn họ đều được lựa chọn ra từ bên trong Thành Phòng Quân, đều được làm qua đề thi, mới có thể được tuyển chọn.
Về phần đề thi là do Mục Lương cho.
- Ừm, thời gian sắp tới, đều chuẩn bị sẵn sàng.
Thác Bỉ hắng giọng hô một cái.
- Vâng.
Tám nhân viên cứu hỏa lại lần nữa cùng nhau đáp lại.
Bọn hắn đã trải qua ba ngày huấn luyện, đã biết nhiệm vụ của nhân viên cứu hỏa, cũng đã xem bản thân là nhân viên cứu hỏa.
Thác Bỉ nhìn quanh quảng trường nhỏ, người tụ tập đến càng ngày càng nhiều, đã đến thời gian định ra.
- Các vị, xin yên lặng một chút.
Hắn cất giọng hô to.
Đạp đạp đạp !
Trình Mâu mang theo Cảnh Vệ tới, giúp đỡ duy trì trật tự, ngăn đám đông, tránh chen chúc tiến lên.
Đám người chậm rãi yên tĩnh lại.
Bọn hắn không biết Đội Phòng cháy Chữa cháy, nhưng biết Tuần Cảnh Vệ.
Thác Bỉ dùng ánh mắt cảm kích nhìn Trình Mâu, sau đó bắt đầu thuyết minh cách phòng cháy an toàn.
- Ta là Đội trưởng Đội Phòng cháy Chữa cháy, tên là Thác Bỉ, về sau sẽ phụ trách vấn đề hỏa hoạn ở thành Huyền Vũ.
Khuôn mặt của người thú đầu rắn nghiêm túc nhìn mọi người xung quanh, tiếp tục giải thích.
- Chắc các ngươi đều đang thắc mắc phòng cháy là cái gì?
- Ngươi mau nói, phòng cháy là cái gì?
Có người đã rất nôn nóng mở miệng kêu lên.
- Phòng cháy, đơn giản chính là dập lửa, dập tai họa ngầm dẫn đến cháy to.
Thác Bỉ lặp lại những lời đại nhân Mục Lương đã từng nói với hắn.
- Ví dụ, nhà ở bị lửa bao trùm, có thể tìm Đội Phòng cháy Chữa cháy chúng ta hỗ trợ dập lửa.
- Một vài bộ phận cơ thể bị kẹt lại bên trong, cũng có thể tìm Đội Phòng cháy Chữa cháy.
- Một vài bộ phận?
Tô Nhi trừng to con mắt nhìn, là chỉ nơi nào?
Khuôn mặt của người dân lộ ngạc nhiên, sau đó trầm tư, dần dần hiểu được Đội Phòng cháy Chữa cháy đại biểu cái gì.
- Kế tiếp là giải thức kiến thức về phòng cháy.
Khuôn mặt của Thác Bỉ nghiêm túc hô.
Chỉ thấy hắn lấy ra một cái máy ghi âm, vẽ một vòng tròn lên bề mặt nhẵng.
Âm thanh vừa nghiêm túc vừa chân thật truyền ra, là âm thanh của chính Thác Bỉ.
- Điều đầu tiên trong nội quy phòng cháy: Lúc không có người ở nhà, phải tắt tất cả lửa mới có thể đi ra ngoài.
- Điều thứ hai: Lúc sử dụng lửa đun nấu đồ ăn, mọi người không thể rời đi phòng bếp quá lâu......
Thác Bỉ nâng máy ghi âm, yên tĩnh chờ đợi nó đọc xong.
Nội dung máy ghi âm thu chính là nội dung đêm qua hắn thu.
Thời gian một đống lửa trôi qua, hai mươi lăm điều trong nội quy phòng cháy an toàn phát ra xong.
- Các ngươi nhớ kỹ sao?
Trong nhóm người vây xem, có người nghe không hiểu.
Có người nâng cằm cao, ngạo nghễ nói:
- Nhớ kỹ, chỉ có hai mươi lăm điều, dễ nhớ hơn nhiều so với luật pháp luật lệ.
- Ài ài ài, ngươi sẽ không phải đều nhớ luật pháp thành Huyền Vũ chứ?
Người xung quanh đều ngạc nhiên không thôi.
- Đương nhiên, ta phải dành ra ba ngày mới toàn bộ nhớ kỹ.
Nam nhân ấy cao ngạo gật đầu.
Luật pháp luật lệ ở thành Huyền Vũ, trước mắt đã tăng thêm đến một trăm năm mươi điều, tất cả đều có nhắc đến mọi mặt cuộc sống.
Người đàn ông có khuôn mặt nghiêm túc nói:
- Ta muốn mãi mãi ở nơi này, chỉ có nhớ kỹ luật pháp thành Huyền Vũ, mới sẽ không phạm sai lầm, cũng sẽ không bị đuổi khỏi thành Huyền Vũ.
- Có lý, ta trở về cũng phải học thuộc pháp luật.
- Ta không biết chữ, nhưng không sao, buổi tối ta đến trường phổ cập học.
Tô Nhi như có điều suy nghĩ gật đầu, quyết định trở về cũng phải học thuộc luật pháp thành Huyền Vũ.
- Kế tiếp, chúng ta sẽ hướng dẫn cách sử dụng bình dập lửa.
Thác Bỉ lại lần nữa lớn tiếng hô.
Bình dập lửa?
Lời của người thú đầu rắn, thành công hấp dẫn người dân.
- Đốt cây đuốc lên.
Thác Bỉ thấp giọng nói.
- Vâng.
Hai nhân viên cứu hỏa ra khỏi hàng, động tác nhanh chóng sắp xếp chậu than, đốt lửa bùng cháy.
- Chị, bên kia thật náo nhiệt, chúng ta đi qua nhìn một chút?
Lê Nhã kéo tay chị mình, đi nhanh về phía quảng trường nhỏ.
- Vậy đi xem một hồi.
Lê Tuyết bình tĩnh thỏa hiệp.
Cô và em gái tới khu ngoại thành, là muốn đi Siêu thị mua bánh bích quy nhỏ.
Vốn hai người định mua xong sẽ trở về tiếp tục chế tạo Linh khí, lại vừa vặn gặp buổi diễn thuyết kiến thức phòng cháy.
Hai người chen vào đám người, đi tới phía trước nhất.
- Đây là bình chữa cháy, là do Thành chủ đại nhân phát minh ra, có thể dập lửa.
Thác Bỉ cầm lấy bình dập lửa hình trụ tròn, ấn một cái.
- A, thành chủ đại nhân phát minh, là Linh khí đẳng cấp gì?
Lê Nhã chớp chớp con mắt màu xám, trên mặt lộ nghi hoặc.
Cô không thể nhìn ra bình chữa cháy là Linh khí cấp bậc nào.
A Lê Tuyết nhìn, giọng chắc chắn nói:
- Không phải Linh khí.
- A, không phải Linh khí?
Lê Nhã ngạc nhiên.
Âm thanh của người thú đầu rắn kéo về lực chú ý của hai chị em Lê Nhã.
- Cách sử dụng bình chữa cháy rất đơn giản, chỉ cần nhấn vào nút phía dưới một cái, nhắm ngay vào ngọn lửa là được.
Sau một khắc, chỉ thấy Thác Bỉ đặt miệng bình dập lửa phun vào ngay chậu than, sau đó nhấn vào nút trên đỉnh.
- Phốc phốc !
Bọt biển màu trắng dầy đặc phun ra, bao lại toàn bộ chậu than, trải qua thời gian một hai giây, ngọn lửa đã được dập tắt.
- Nhìn rất lợi hại, chỉ là ta không rõ, lửa có thể dùng nước dập tắt mà…?
Trong đám người, có người đưa ra câu hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận