Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2464: Đó Là Hành Vi Rất Ngu Xuẩn

Nữ vương Tinh Linh rất đặc thù, cô ấy có thể dùng tất cả ma pháp sinh mệnh và cộng tình với toàn bộ sinh mệnh thể.

- Đúng vậy.

Tây Tây Lý thở dài.

- Được rồi, tăng tốc đi, đừng hàn huyên nữa.

Phi Phi nhìn thẳng phía trước, dùng sức vỗ cánh lần nữa.

- Vù vù vù ~~~

Tây Tây Lý vội vàng đuổi theo, thường thường quay đầu nhìn về phía sau, đề phòng có người theo dõi.

- Thật là khó khăn.

Mục Lương thở dài, đẩy cửa bước ra phòng làm việc.

Anh vốn định chế tác ma cụ có thể tìm kiếm vị trí của Hư Quỷ, chỉ là bận rộn cả ngày mới phát hiện làm loại ma cụ như vậy còn khó hơn trong tưởng tượng rất nhiều.

- Bệ hạ làm xong rồi sao?

Ba Phù ôm quả Tinh Thần mới hái xuống đi vào cung điện, nhìn thấy Mục Lương đi ra phòng làm việc nên vội vàng hành lễ.

- Hiện tại vẫn chưa được.

Mục Lương lắc đầu, ôn hòa hỏi:

- Ngươi đang làm gì thế?

Ba Phù giải thích:

- Tiểu thư Mễ Nặc nói muốn làm mứt, cho nên ta đi hái chút quả Tinh Thần mới mẻ.

- Dùng quả Tinh Thần chế tác mứt à, đúng là món này ta chưa từng thử qua.

Mục Lương hơi nhướng mày.

Ba Phù ngây thơ nói:

- Đúng vậy, cho nên tiểu thư Mễ Nặc nói muốn thử xem sao, nếu như có thể làm thành mứt vậy thì có thể bán ra giá cao.

- Ừm, cứ để nàng ấy thử nghiệm.

Mục Lương bình tĩnh gật đầu.

- Bệ hạ bận bịu cả ngày rồi, muốn ăn một chút gì không?

Ba Phù nghiêng đầu thanh thúy hỏi.

- Được rồi, ta không ăn.

Mục Lương lắc đầu, cất bước trở về thư phòng.

Ba Phù nghĩ tới điều gì đó, nhắc nhở:

- Bệ hạ, phim về Hư Quỷ đã lên sóng rồi đấy.

Mục Lương chợt dừng bước, ôn hòa nói:

- Một lúc nữa ta sẽ xem.

Ba Phù săn sóc nói:

- Ta chuẩn bị một chút bánh ngọt và nước trà, bệ hạ vừa ăn vừa xem.

- Thế cũng được.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, giơ tay xoa đầu tiểu hầu gái rồi xoay người cất bước trở về thư phòng.

Ba Phù đỏ mặt, giơ tay xoa đầu mình, lẩm bẩm nói:

- Tối nay ta sẽ không gội đầu.

Mục Lương trở lại trong thư phòng, thuận tay mở ra TV, tìm được bộ phim mà tiểu hầu gái nói rồi chăm chú xem từ đầu.

Khi Ly Nguyệt đi tới thư phòng thì Mục Lương đang hết sức tập trung xem phim điện ảnh.

- Ngồi xuống cùng nhau xem đi.

Mục Lương vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh.

- Tốt.

Ly Nguyệt nghiêng người ngồi xuống, đôi mắt màu trắng bạc nhìn chằm chằm vào TV.

Phim đang tiến hành đến bộ phận đặc sắc, Hư Hoàng dẫn dắt chúng Vua Hư Quỷ hủy diệt đại lục, Hư Quỷ xuất hiện che trời lấp đất và hủy diệt tất cả tòa thành và tự nhiên mà chúng nó đi ngang qua.

Toàn bộ lục thực héo rũ chết đi, núi non đổ nát, sông hồ khô cạn, bầu trời bị mây đen vô tận che lấp, ánh nắng không cách nào chiếu xuống mặt đất được.

- Rào rào rào ~~~ -

Mưa axit bao phủ khắp nơi, tia chớp chi chít ngang trời mà qua, cảnh tượng giống hệt như là ngày tận thế.

Trên thực tế, tất cả những thứ này đối với nhân loại mà nói đúng thật là ngày tận thế.

Trong phim ảnh, nhân loại hốt hoảng chạy trốn, nhưng mà thứ chờ đợi bọn họ là sự sợ hãi và tuyệt vọng, đây cũng chính là màu sắc chính của bộ phim này.

- Quay chụp thật tốt, ngay cả ta cũng có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng.

Ly Nguyệt nói với giọng điệu hạ xuống.

Mục Lương chậm rãi gật đầu nhận đồng, nói:

- Đúng vậy, Thấm Di rất thích hợp quay chụp loại phim này.

Nguyệt Thấm Di điều tra nguyên nhân đại lục cũ biến dị nhiều năm như vậy, đã hình thành kiến giải của riêng bản thân đối với bộ phim này, cộng thêm kịch bản do Mục Lương viết mới khiến cho bộ phim này hiện ra hiệu quả tốt như vậy.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Không biết những người dân ở đại lục mới xem xong sẽ có cảm giác như thế nào?

- Đại khái sẽ coi cái này là giả.

Mục Lương nhún vai một cái nói.

- Đó là hành vi rất ngu xuẩn.

Ly Nguyệt bĩu môi.

- Ai nói không phải đâu.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe.

Anh nhìn về phía TV, bộ phim đã tới hồi cuối.

Trong TV, có một bộ phận nhân loại còn sống sót ngồi lên thuyền lớn đi đến chỗ sâu trong Vùng Nước Mặn, bọn họ băng qua Kênh Sương Mù tới đại lục mới rồi an cư tại nơi này.

Cuối phim là hình ảnh chân thực khi xảy ra thủy triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ, từng đàn Hư Quỷ công kích vào thành Huyền Vũ làm gia tăng thêm mấy phần cảm giác chân thực cho bộ phim.

- Hư Tộc đã băng qua Kênh Sương Mù, nhân loại sinh hoạt tại đại lục mới hãy chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến, hết thảy những gì vừa diễn ra đều đã phát sinh chân thực.

Giọng nói bộc bạch vang lên, màn ảnh tối lại, bộ phim hoàn toàn kết thúc.

Mục Lương tắt TV, anh chỉ làm “người gõ chuông” cảnh báo cho nhân loại trên đại lục mới một lần mà thôi.

Anh nhìn về phía cô gái tóc trắng, nhẹ giọng hỏi:

- Có tin tức về Hư Tộc sao?

- Tạm thời không có, bầy Hư Quỷ kia giống như là mất tích vậy.

Ly Nguyệt lắc đầu.

Sau khi băng qua Kênh Sương Mù, Hư Quỷ như là biến mất ở giữa biển rộng mênh mông, đã qua bốn ngày nhưng mà bọn họ vẫn không thu được tin tức xuất hiện của Hư Quỷ.

Mục Lương trầm giọng nói:

- Ta phái ảnh phân thân đi ra ngoài cũng không tìm được manh mối nào.

Chính là bởi vì không tìm được hình bóng của Vua Hư Quỷ nên anh mới muốn chế tạo ra ma cụ có thể tìm được Hư Quỷ, thế nhưng nó lại không có tiến triển.

Ly Nguyệt thở dài nói:

- Kẻ địch trong tối mới khiến người ta đau đầu nhất.

Mục Lương gật đầu nhận đồng, chính là minh thương dễ tránh mà ám tiễn khó phòng.

Ánh mắt của anh lấp lóe, nhẹ giọng nói:

- Bên đại lục cũ cũng không thái bình, số lượng Hư Quỷ xuất hiện càng ngày càng nhiều.

Trong mấy ngày nay, Hư Quỷ ở đại lục cũ rất sinh động, số lượng đã sắp vượt qua quy mô thủy triều Hư Quỷ trước đó, áp lực của các căn cứ trung chuyển không hề nhỏ.

Đôi mắt đẹp của Ly Nguyệt hiện lên tia sáng lạnh lẽo, nhàn nhạt nói:

- Số lượng Hư Quỷ nhiều lắm, giết thế nào cũng không hết.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, trầm giọng nói:

- Biện pháp tốt nhất là giải quyết hết La Y và lũ Vua Hư Quỷ còn lại, làm cho tộc Hư Quỷ mất đầu đàn, như vậy mới dễ dàng quét sạch Hư Quỷ.

- Nếu có thể tìm được vị trí ngủ say của La Y thì tốt rồi, thừa dịp hắn chưa thức tỉnh đi giải quyết hắn.

Ly Nguyệt gật đầu nói.

- Ý tưởng rất tốt đẹp.

Mục Lương cười khổ một tiếng.

Ly Nguyệt mím môi, cô không có cách nào lạc quan giống như Mục Lương được, từ đầu đến cuối cô vẫn luôn cực kỳ chán ghét Hư Quỷ.

- Cộp cộp cộp ~~~

Ngoài thư phòng truyền đến tiếng bước chân vội vã, Mục Lương hơi nhướng mày nhìn về phía cửa phòng.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cửa thư phòng bị gõ vang, giọng nói của Ngải Lỵ Na vang lên:

- Mục Lương.

- Vào đi.

Mục Lương lên tiếng.

Ngải Lỵ Na vội vã đẩy cửa mà vào, sốt ruột nói:

- Mục Lương, đại lục mới xuất hiện Hư Quỷ!

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương sáng lên:

- Ở đâu?

Ngải Lỵ Na hít một hơi thật sâu, gằn từng chữ:

- Vương quốc Hải Đinh.

Ly Nguyệt vội hỏi tới:

- Thành Tát Luận ở vương quốc Hải Đinh sao?

Ngải Lỵ Na lắc đầu nói:

- Không phải, là một tòa thành duyên hải khác gọi là thành Tùng Sào, nơi đó có người của chúng ta trú đóng.

- Thành Tùng Sào, nhân khẩu thường trú khoảng sáu chục ngàn.

Ly Nguyệt cau mày nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận