Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 396: Xu Huyền Vũ

Lỵ Lỵ và Lan Đế rời khỏi siêu thị, đứng ở trên đường phố, quẹo trái thì nhìn thấy trước mắt là mấy toà nhà phòng ở.
- Đến cùng là quẹo trái vào hẻm nhỏ kia sao?
Lan Đế mờ mịt nói.
- Tìm người hỏi một chút.
Lỵ Lỵ bình tĩnh, ngước mắt tìm người qua đường thích hợp.
- Người chị này thoạt nhìn dễ nói chuyện.
Đôi mắt đẹp của Lan Đế sáng lên, nhìn thấy thì đâm đầu đi tới chỗ người phụ nữ kia.
Ngày hôm nay, Y Lệ Y không cần lên giờ học, đang chuẩn bị đi dạo chơi siêu thị một chút.
Lan Đế tiến lên, giòn giã hỏi:
- Chị ơi, ta có thể hỏi Ngân Hàng ở nơi nào không?
Y Lệ Y dừng bước chân lại, đánh giá Lan Đế và Lỵ Lỵ, mặt mũi xa lạ.
Cô giơ tay lên, nhẹ giọng nói:
- Ngân Hàng, quẹo trái đi thẳng, lại quẹo trái rồi đi một đoạn đường ngắn là đến.
- À... Chị ơi, là quẹo trái ở mấy toà nhà phòng ở bên kia sao?
Lan Đế nghe có chút rối.
- Để ta dẫn bọn ngươi đi.
Y Lệ Y suy nghĩ một chút rồi nói.
- A, thật vậy sao?
Đôi mắt đẹp của Lan Đế sáng lên, có chút ngượng ngùng.
Lỵ Lỵ cũng cảm thấy xấu hổ:
- Sẽ không làm phiền ngươi chứ?
- Không có sao đâu, ta cũng vừa muốn đi Ngân Hàng đổi lấy một ít tiền lẻ.
Y Lệ Y thanh thúy nói.
Buổi chiều cô định đi tắm ở Nhà Tắm Công Cộng, đổi ít tiền lẻ sẽ thuận lợi hơn chút.
- Cảm ơn chị.
Lan Đế cười tươi như hoa.
- Đi theo ta.
Y Lệ Y cất bước đi về phía Ngân Hàng.
Trên đường.
Lan Đế nhẹ giọng hỏi:
- Chị, ngươi đang làm gì ở thành Huyền Vũ vậy?
- Ta à, ta có vài công việc.
Y Lệ Y suy nghĩ một chút mới đáp lại.
- A, vậy sẽ rất bận nhỉ?
Lan Đế cảm thấy kinh ngạc.
- Muốn sống ở thành Huyền Vũ phải làm mấy công việc sao?
Lỵ Lỵ cau mày lại.
- Không phải, công việc của ta cũng không bận rộn lắm, hơn nữa mỗi một việc ta đều rất thích.
Y Lệ Y lắc đầu.
Mỗi ngày đi Xưởng In Ấn một lần, bình thường đều chỉ quản lý vận chuyển.
Ở tiệm sách trên Phố Buôn Bán, chỉ có khi Tiểu Huyền Vũ dừng chân ở các thành thị lớn mới có thể hơi bận rộn, hơn nữa cũng có nhân viên bán hàng khác trông coi.
Y Lệ Y vẫn thích nhất là dạy người khác biết chữ, cũng chính là làm giáo viên.
- Cô giáo Y Lệ, buổi sáng tốt lành.
Trên quảng trường nhỏ, một đứa trẻ đi ngang qua chào hỏi Y Lệ Y.
- Chào buổi sáng, lão sư.
Y Lệ Y mỉm cười đáp lại.
Lỵ Lỵ thấy thế thì ngạc nhiên, cô không ngờ người phụ nữ bên cạnh này lại được đứa trẻ tôn kính và hoan nghênh như thế.
Mấy phút sau, ở cửa Ngân hàng Huyền Vũ.
- Nơi này chính là Ngân hàng Huyền Vũ.
Y Lệ Y dừng bước lại, nghiêng đầu nhìn Lỵ Lỵ và Lan Đế.
- Cám ơn ngươi.
Lan Đế chân thành cảm ơn.
- Đừng khách sáo.
Y Lệ Y cười ôn nhu, xoay người đi vào Ngân hàng Huyền Vũ, tiến hành đổi tiền lẻ.
- Chúng ta cũng vào đi thôi.
Lỵ Lỵ ôn nhu thúc giục.
- Được.
Lan Đế đáp, theo Y Lệ Y vào Ngân hàng Huyền Vũ.
Trong ngân hàng Huyền Vũ, Y Lệ Y đi tới trước quầy.
Sau quầy, nhân viên ngân hàng đang sửa sang lại sổ ghi chép, khi nhận thấy có người đến thì ngẩng đầu lên.
Đôi mắt của cô ấy sáng lên, nhiệt tình nói:
- Lão sư Y Lệ Y, ta có thể giúp đỡ gì cho ngươi?
- Ta muốn đổi một ít tiền lẻ.
Giọng của Y Lệ Y trong trẻo nói.
- Được, muốn đổi bao nhiêu?
Nhân viên phục vụ hỏi.
Y Lệ Y suy nghĩ một chút, ôn nhu nói:
- 10 đồng.
- Được, vui lòng đưa căn cước và tiền cho ta.
Nhân viên ngân hàng lấy bút than ra, lật sổ đăng ký.
Y Lệ Y xuất căn cước và 10 đồng mệnh giá Huyền Vũ ra, đưa cho nữ nhân viên này.
- Được rồi, xin chờ một chút.
Nữ nhân viên đưa hai tay nhận đồng Huyền Vũ, tiến hành phân biệt thật giả dưới ánh sáng theo quy định.
Sau khi bảo đảm tiền không có vấn đề, nhân viên này lại tiến hành đăng ký thông tin, sau đó kéo ngăn kéo ở dưới quầy ra, cất 10 đồng Huyền Vũ vào.
Ngay sau đó lại kéo một ngăn kéo khác ra, bên trong để đầy xấp tiền 1 xu, mỗi mười tấm sẽ cột thành một xấp, một xấp bằng 1 đồng Huyền Vũ.
Nhân viên ngân hàng lấy ra 10 xấp tiền, sau đó tháo ra đếm lại, sau khi thấy không có gì sai sót thì mới yên tâm.
Nhân viên này nghiêm túc nói:
- Lão sư Y Lệ Y, đây là 100 xấp tờ 1 xu Huyền Vũ, hãy đếm lại đi, sau khi rời đi chúng ta sẽ không chịu trách nhiệm.
- Được.
Y Lệ Y chăm chú đếm tiền, kiểm tra số lượng.
Tờ 1 xu chỉ to cỡ hai phần ba tờ 1 đồng, mặt chính in đồ án cổng thành Sơn Hải Quan, mặt trái in hình Thiên Môn Lâu, có thêm dấu in hai chữ ‘Một xu’.
Mà để làm ra tấm tiền một xu, trình tự làm việc chỉ cần in hai mặt.
- Không có vấn đề gì.
Y Lệ Y cất mười xấp tiền, mỉm cười ra hiệu rồi sau đó xoay người chuẩn bị rời đi.
Trước khi rời đi, cô lễ phép cười với Lỵ Lỵ và Lan Đế.
- Thực sự là người tốt.
Lan Đế nhỏ giọng thì thầm một câu.
Cô nghiêng đầu qua chỗ khác, đi tới trước quầy, tò mò đánh giá nhân viên ngân hàng.
- Vị tiểu thư này, ngươi tới đây có việc gì vậy?
Nữ nhân viên lễ phép hỏi.
- À ta muốn đổi tinh thạch hung thú thành đồng Huyền Vũ, có thể chứ?
Lan Đế lấy từ trong túi ra một bịch tinh thạch hung thú rồi đặt ở trên quầy.
- Có thể.
Nhân viên phục vụ mỉm cười gật đầu.
Cô ấy lấy một cái khay bằng gỗ ra, đổ tinh thạch hung thú ở trên quầy vào trong khay.
Tiếp tục công việc của mình, nhân viên lại lấy ra một cái nhíp, ngay trước mặt hai cô, kiểm tra số lượng và cấp phẩm của tinh thạch hung thú.
Con ngươi màu đen bên trong đôi mắt xanh lục của Lỵ Lỵ hiện lên vẻ kinh ngạc, đã phần nào hiểu thêm về Ngân hàng Huyền Vũ, đây là một nơi cực kỳ nghiêm cẩn.
Sau ba phút.
Nhân viên này buông cái nhíp ra, ngước mắt nói:
- Có 32 miếng tinh thạch hung thú sơ cấp hạ đẳng, 12 miếng tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.
- Thẩm tra đối chiếu lại số lượng xem có đúng hay không nhé?
Con ngươi màu hổ phách của Lan Đế chớp chớp, không chắc nói:
- Chắc đúng rồi!
Nhân viên ngân hàng hơi sửng sốt, sau đó cười khổ một tiếng, rồi tiếp tục hỏi:
- Xác định đổi những tinh thạch hung thú này thành đồng Huyền Vũ?
- Có thể đổi được bao nhiêu đồng Huyền Vũ?
Lan Đế cẩn thận hỏi.
- Một viên tinh thạch hung thú sơ cấp hạ đẳng, có thể đổi được một xu Huyền Vũ.
Nhân viên phục vụ chịu thầm nghĩ:
- Một viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, có thể đổi được 1 đồng Huyền Vũ.
- Như vậy sao, vậy thì đều đổi thành đồng Huyền Vũ hết đi!
Lan Đế suy nghĩ một chút rồi gật đầu khẳng định.
- Được rồi, vui lòng cho ta xin thẻ căn cước.
Nhân viên này nhẹ giọng nói.
Lan Đế giơ tay lên gãi gãi tóc mai, ngây thơ nói:
- À, ta không có thẻ căn cước.
- Không có thẻ căn cước?
Nhân viên phục vụ kinh ngạc, sau đó khuyên nhủ:
- Vậy phải nhanh đi làm đi, sống ở thành Huyền Vũ mà không có thẻ căn cước sẽ rất phiền phức.
- Ta biết rồi.
Lan Đế khẽ cười hai tiếng.
- Không có thẻ căn cước thì sẽ không thể đổi đồng Huyền Vũ sao?
Lỵ Lỵ hiếu kỳ hỏi:
- Cũng không phải.
Nhân viên ngân hàng mỉm cười lắc đầu..
Cô ấy lấy một quyển sổ ra, cầm bút lên chăm chú quan sát Lan Đế vài lần, sau đó cúi đầu viết.
- Tóc ngắn màu nâu, đôi mắt...
Nhân viên phục vụ ghi lại tướng mạo đặc thù của Lan Đế, thuận miệng hỏi:
- Tiểu thư, ngươi đang ở đâu?
- Phủ Thành Chủ.
Lan Đế không chút suy nghĩ đáp lại một câu.
Động tác viết của nữ nhân viên dừng lại, ngạc nhiên ngẩng đầu, sau đó lộ vẻ hồ nghi.
- Có vấn đề gì không?
Lỵ Lỵ cau mày lại.
- Các ngươi ở Phủ Thành Chủ?
Nhân viên này kinh ngạc hỏi.
- Phải.
Lan Đế thật thà đáp.
- Thật tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận