Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 3835: Ta muốn cái nữ nhi. (1 càng ).

Chương 3835: Ta muốn một nữ nhi. (1 càng).
"Lộp cộp lộp cộp ~~~"
Tuyết An đi vào phòng tiếp khách, điều đầu tiên nhìn thấy là tư thế ngồi ưu nhã đoan trang của Liễu Thiến, cuối cùng ánh mắt mới dừng lại trên người Hạc Khánh râu tóc hoa râm.
"Gặp qua Liễu Thiến đại nhân."
Nàng cung kính hành lễ.
Hạc Khánh cũng đang dò xét thiếu nữ, nhìn thấy nàng lần đầu tiên liền trở nên có tinh thần, dùng ánh mắt dò xét từ trên xuống dưới đánh giá, giống như đang nhìn một món Trân Bảo hiếm thấy.
Tuyết An nội tâm thắt chặt, có cảm giác cơ thể từ trong ra ngoài đều bị nhìn thấu.
"Không tệ."
Hạc Khánh buông một câu bình phẩm không đầu không đuôi.
Liễu Thiến ngữ khí lạnh lùng nói: "Đại trưởng lão, đã hài lòng chưa?"
Hạc Khánh đứng dậy nói: "Lựa chọn của Thánh nữ tự nhiên không sai, bất quá lão phu vẫn phải giúp xem qua một chút."
Liễu Thiến thờ ơ xua tay, ngón tay thon dài không tì vết đặc biệt thu hút ánh nhìn.
Hạc Khánh nhìn về phía thiếu nữ, ngữ khí hòa nhã hơn: "Ngươi đến gần một chút."
Tuyết An nhìn Liễu Thiến một cái, thấy nàng hơi nhấc cằm mới yên tâm đi về phía lão giả, lòng thấp thỏm không yên.
Hạc Khánh nhìn thiếu nữ đang đến gần, ấm giọng nói: "Thả lỏng, sẽ không làm tổn thương ngươi."
"Vâng."
Tuyết An khẽ gật đầu.
Hạc Khánh đưa tay dùng hai ngón tay điểm vào mi tâm thiếu nữ, nhắm mắt kiểm tra thể chất của nàng.
Mười mấy hơi thở trôi qua, lão giả buông tay xuống, đáy mắt lóe lên ánh sáng hài lòng.
Thiếu nữ run rẩy mở mắt ra, có thể cảm nhận được khí tức cường đại phát ra từ trên người lão giả trước mặt.
Hạc Khánh mở miệng nói: "Xác thực thích hợp làm Thánh nữ."
Liễu Thiến lạnh nhạt nói: "Vậy thì mang về Tử Vi tông bồi dưỡng cho tốt, đợi khi trở thành Chuẩn Thánh nữ rồi hãy nói."
"Được."
Hạc Khánh gật đầu.
Tuyết An chớp mắt, tim đập thình thịch.
Hạc Khánh cảm thán nói: "Đáng tiếc lần này không thể gặp được hài tử của Thánh nữ."
Liễu Thiến liếc lão giả một cái, giọng nói lành lạnh: "Lần sau mang lễ vật tới đây."
"..."
Khóe mắt Hạc Khánh giật giật, rốt cuộc hắn phải mang lễ vật đến bao nhiêu lần nữa đây, Thánh nữ này đúng là 'cùi chỏ hướng ra ngoài' quá rồi.
"Biết rồi."
Ánh mắt hắn mang theo vẻ bất đắc dĩ.
Liễu Thiến khóe môi hé cười, ngước mắt nhìn thiếu nữ nói: "Đi thu dọn một chút, cùng Đại trưởng lão đến Tử Vi tông tu luyện."
"Đi ngay bây giờ sao?"
Tuyết An chớp đôi mắt đẹp.
"Ừm, ngươi bây giờ mới bắt đầu tu luyện đã tính là chậm rồi, đừng lãng phí thời gian nữa."
Liễu Thiến lạnh nhạt nói.
Tiên giới chưa bao giờ thiếu kỳ tài ngút trời, bọn họ từ lúc mấy tuổi đã bắt đầu tu luyện, so ra thì Tuyết An mười bốn mười lăm tuổi mới bắt đầu đúng là chậm.
"Vâng, ta sẽ cố gắng."
Tuyết An xấu hổ nói.
Liễu Thiến ngước mắt nói: "Đi thu dọn đồ đạc đi."
Miệng Tuyết An giật giật, nhỏ giọng nói: "Ta không có đồ vật gì cần thu dọn cả."
Liễu Thiến nhìn dáng vẻ đáng thương kia của thiếu nữ, ôn nhu nói: "Ta bảo Tiểu Tử chuẩn bị cho ngươi mấy bộ y phục."
Nàng ngước mắt nhìn thị nữ đứng bên ngoài phòng tiếp khách, Tiểu Tử ngoan ngoãn gật đầu rồi đi chuẩn bị quần áo.
"Đa tạ đại nhân."
Tuyết An đôi mắt ửng đỏ nói.
Giọng Hạc Khánh ôn hòa: "Chỉ cần có thể trở thành Chuẩn Thánh nữ, tài nguyên tu luyện, vinh hoa phú quý đều sẽ có."
Tuyết An lắc đầu nói: "Ta chỉ muốn mạnh lên, mới có thể báo đáp các đại nhân."
Liễu Thiến ngước mắt nói: "Mọi chuyện cứ chờ ngươi trở thành Chuẩn Thánh nữ rồi hãy nói."
"Vâng."
Tuyết An dùng sức gật đầu.
Liễu Thiến thuận miệng nói: "Nếu như ngươi không thể trở thành Chuẩn Thánh nữ, cũng có thể ở lại Tử Vi tông tu luyện, sau này thực lực cũng sẽ không kém."
Đôi môi hồng của Tuyết An khẽ mấp máy, ngoan ngoãn đáp: "Vâng."
Tiểu Tử quay lại phòng tiếp khách, trong tay xách theo mấy túi lớn quần áo, giày dép, còn có một ít đồ ăn thức uống.
"Tuyết An tiểu thư còn chưa tu luyện, không dùng được nhẫn chứa đồ, cho nên ta dùng túi để đựng."
Tiểu Tử giải thích nói.
"Để ta thu giúp nàng."
Hạc Khánh đưa tay vung lên, thu đồ vật vào trong nhẫn chứa đồ.
"Đa tạ Liễu Thiến đại nhân."
Tuyết An lại nói cảm ơn lần nữa.
"Đi đi."
Liễu Thiến khẽ phất tay.
Hạc Khánh cất bước đi ra ngoài, thiếu nữ cẩn thận từng bước đuổi theo.
Tuyết An đi theo Đại trưởng lão rời khỏi đỉnh núi, được đưa về hướng Tử Vi tông.
"Lộp cộp lộp cộp ~~~"
Liễu Thiến đi ra khỏi phòng tiếp khách, cất bước đến phòng tu luyện, muốn xem tình hình của hài tử.
Trong phòng tu luyện, Mục Ngải Mễ và Mục Hiên Liễu đang khoanh chân ngồi trên nệm êm, linh lực quanh thân lưu chuyển không ngừng. Liễu Thiến nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, không làm ảnh hưởng đến việc tu luyện của hai đứa bé.
Nàng yên lặng nhìn một lúc, xác định hài tử tu luyện rất an toàn mới yên tâm.
"Mẫu thân."
Mục Hiên Liễu mở mắt ra, nhìn thấy nữ nhân đang đứng đó.
"Ai, con tu luyện thấy vui là tốt."
Liễu Thiến nhìn về phía Mục Hiên Liễu, hài tử tuổi còn quá nhỏ.
Hắn đứng dậy, đi chân trần đến trước mặt Liễu Thiến, đôi mắt trong veo chớp chớp.
Liễu Thiến ôm hài tử lên, ôn nhu hỏi: "Có mệt không?"
Mục Hiên Liễu lắc đầu, bi bô nói: "Không mệt, vui lắm ạ."
"..."
Liễu Thiến dở khóc dở cười, hài tử nhà mình chẳng lẽ là Tiên thiên tu luyện Thánh thể sao?
"Mẫu thân đến để cùng tu luyện với Hiên Nhi ạ?"
Mục Hiên Liễu nghiêng đầu.
...
Liễu Thiến không đành lòng từ chối, cưng chiều nói: "Đúng vậy."
Mục Hiên Liễu cười cong cả mắt, giọng nói mềm mại: "Sau này Hiên Nhi mạnh lên sẽ bảo vệ mẫu thân."
Hắn dù mới sinh ra được vài tháng, nhưng trí tuệ đã vượt xa bạn đồng lứa, tương đương với hài đồng sáu bảy tuổi. Nội tâm Liễu Thiến mềm nhũn, xoa xoa đầu nhi tử.
Mục Hiên Liễu phồng má, lẩm bẩm: "Mẫu thân, làm rối tóc con rồi."
"Ha ha..."
Liễu Thiến thuận tay dựng một tấm bình chướng cho Mục Ngải Mễ, để tránh ảnh hưởng đến việc tu luyện của nàng. Mục Hiên Liễu lại ngồi xuống nệm êm, ngoan ngoãn nói: "Mẫu thân, chúng ta cùng tu luyện nhé."
"Được."
Liễu Thiến đáp ứng một tiếng, khoanh chân ngồi xuống ổn định tâm thần, nhắm mắt lại tiến vào trạng thái tu luyện.
...
Thời gian trôi qua, nửa canh giờ sau.
Liễu Thiến chậm rãi mở đôi mắt đẹp màu tím, lặng yên không một tiếng động đứng dậy, cảm nhận được khí tức của Mục Lương.
Nàng rời khỏi phòng tu luyện, liền thấy Mục Lương từ phòng làm việc bên cạnh đi ra, trong tay có thêm một tòa Tiểu Tháp ba mươi tầng. Mục Lương nghiêng đầu nhìn nữ nhân, ôn nhu hỏi: "Hiên Nhi vẫn đang tu luyện à?"
"Ừm."
Ánh mắt Liễu Thiến lóe lên.
Nàng ôn nhu hỏi: "Luyện chế được bao nhiêu tầng rồi?"
Nàng biết Mục Lương muốn luyện chế Tháp thí luyện 999 tầng, cũng rất mong chờ Tháp thí luyện hoàn thành, nàng cũng muốn đi vào thí luyện.
"Ba mươi tầng."
Giọng Mục Lương trong trẻo.
"Nhanh vậy, cho nên lần này chàng ra ngoài là vì lại hết tài liệu rồi sao?"
Liễu Thiến cất giọng trong trẻo hỏi.
Mục Lương lắc đầu, giải thích: "Ta định mở trước ba mươi tầng đầu của Tháp thí luyện, để người nhà vào thử xem sao, nếu có chỗ nào chưa đủ thì có thể hoàn thiện sớm."
"Ta cũng vào được sao?"
Liễu Thiến hứng thú hỏi.
Mục Lương mỉm cười nói: "Nàng mạnh quá rồi, để các binh sĩ xông Tháp thí luyện thì thích hợp hơn."
Liễu Thiến lộ vẻ tiếc nuối nói: "Vậy phải đợi chàng luyện chế Tháp thí luyện đến tầng thứ chín trăm trở lên mới thích hợp với ta."
"Đúng vậy."
Mục Lương gật đầu.
"Không sao, ta có thể đợi."
Liễu Thiến mặt mày tươi như hoa, tiến lên ôm lấy cánh tay nam nhân. Nàng dịu dàng nói: "Tối nay chàng có rảnh không?"
"Có."
Ánh mắt Mục Lương lập lòe, đối diện với đôi mắt đầy hứng khởi của nữ nhân.
"Ta muốn một nữ nhi."
Giọng Liễu Thiến lí nhí như muỗi kêu.
"Ta sẽ cố gắng."
Giọng Mục Lương trở nên khàn khàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận