Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1450: So Với Những Loại Nước Hoa Mà Hiệu Buôn Các Ngươi Đang Bán Thì Cái Nào Tốt Hơn?



Vương Hậu nhìn qua cửa hàng nước hoa, thấy trong đó có người quen. Phó Linh Na khẽ nhướng mày thì thầm:

- Đó là Dụ Chính!

Tuy rằng bên ngoài cửa hàng nước hoa có rất nhiều người, nhưng trong cửa hàng cũng không quá nhiều người, không tiếc tiền mua nước hoa cũng chẳng phải quá nhiều người.

Đa số những người này ở ngoài cửa đều là có hứng thú với nước hoa, muốn ngửi mùi mà chỉ quý tộc mới có thể ngửi thấy. Trong cửa hàng nước hoa, Dụ Chính và con gái đang chọn nước hoa.

Hai người nghe thuộc hạ nói thành Huyền Vũ có nước hoa tốt nên mới đặc biệt đến xem.

…………..

Bên trong tiệm bán nước hoa.

Dụ Phỉ Nhi nhìn thấy những lọ nước hoa trên kệ, kinh ngạc nói:

- Cha, nước hoa ở nơi nay so với những loại trong cửa hàng của chúng ta đúng là tốt hơn rất nhiều.

- Không thể so sánh được, đây mới chính là nước hoa.

Ánh mắt Dụ Chính sáng quắc, nhìn chằm chằm vào cái giá để nước hoa, giống như đang chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật vậy.

Đôi mắt của lão sáng rực, trong đầu lại có rất nhiều suy nghĩ, sau khi chứng kiến những lọ nước hoa với chất lượng tuyệt vời này, lại càng kinh ngạc không thôi. Dụ Chính là một thương nhân, lão biết rõ các loại nước hoa của vương quốc Hải Đinh, cũng biết rõ lợi nhuận mà nước hoa mang lại lớn cỡ nào. Về cơ bản, nước hoa của vương quốc Hải Đinh đều là từ hiệu buôn Dụ Chính bán ra ngoài.

Mà bây giờ lại xuất hiện một loại nước hoa có chất lượng tốt hơn, hương thơm lâu hơn, điều này đối với hiệu buôn Dụ Chính mà nói, cũng không hẳn đã là chuyện tốt.

Dụ Phỉ Nhi kinh ngạc nói:

- Cha, giá cả thật sự rất cao!

- Nước hoa với chất lượng như vậy, bán giá tiền này cũng là hợp lý.

Ánh mắt của Dụ Chính loé sáng, lão nghĩ, nếu như lão có loại nước hoa chất lượng tốt như vậy, lão cũng sẽ bán với giá tiền đó, thậm chí có thể là cao hơn.

- Cha, con có thể mua một ít về được không?

Ánh mắt Dụ Phỉ Nhi lộ ra vẻ yêu thích vô cùng.

- Được, mua mỗi loại một chai.

Dụ Chính rất dứt khoát gật đầu nói.

Lão tính toán mua loại nước hoa ở đây, mỗi loại một chai, sau đó đem về hiệu buôn Dụ Chính nghiên cứu thêm một chút, xem có thể chế tạo ra loại nước hoa tương tự như vậy hay không.

Thành Huyền Vũ xuất hiện loại nước hoa tốt hơn, đối với việc kinh doanh nước hoa của hiệu buôn Dụ Chính sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.

Dụ Phỉ Nhi hưng phấn nói:

- Cha, người là tốt nhất.

Cô hào hứng hướng đến quầy, nói với Vệ Ấu Lan:

- Chưởng quầy, ở đây có những loại nước hoa nào đều đem ra, ta lấy mỗi loại một chai.

- Ngươi chắc chắn chứ?

Vệ Ấu Lan kinh ngạc hỏi.

- Đúng vậy.

Dụ Phỉ Nhi dùng sức gật đầu.

Vệ Ấu Lan đánh giá quần áo trang sức Dụ Phỉ Nhi mặc trên người, so với những cô gái khác đúng là tốt hơn nhiều, hiển nhiên là tiểu thư con nhà phú quý.

- Được rồi.

Cô gật đầu, nghiêng đầu nói:

- Duy Lệ Á, đi chuẩn bị đầy đủ tất cả các loại nước hoa cho vị tiểu thư này.

- Vâng.

Duy Lệ Á lên tiếng, vội vã lên lầu hai chuẩn bị nước hoa.

Dụ Phỉ Nhi nhìn bóng lưng của Duy Lệ Á, luôn cảm thấy trên người cô có một loại khí chất rất đặc biệt.

- Làm sao vậy?

Dụ Chính vỗ vai con gái hỏi.

- Không sao ạ.

Dụ Phỉ Nhi lắc đầu, tiếp tục tìm hiểu những lọ nước hoa đang bày trên kệ.

- Vương hậu và Công chúa tới!

Không biết là ai đã hô lên một câu khiến bên trong tiệm nước hoa trở nên yên tĩnh hơn.

Bạch Sương và Phó Linh Na bước vào tiệm nước hoa, lập tức liền bị mùi hương nước hoa bao bọc quanh thân.

- Sao Vương hậu lại tới đây?

Dụ Chính nhíu mày.

Lão có chút do dự, nhưng vẫn dẫn theo con gái, xoay người hành lễ với Phó Linh Na. Lão hành lễ theo tiêu chuẩn một quý tộc:

- Bái kiến Vương hậu, Công chúa.

- Dụ Chính, sao ngươi cũng ở đây?

Phó Linh Na hỏi, ngữ khí lạnh nhạt.

- Phỉ Nhi thích nước hoa nên tiểu nhân đem con bé đến đây xem.

Dụ Chính nói, biểu cảm ngoài cười nhưng trong không cười.

- Vậy ngươi cảm thấy nước hoa ở đây thế nào?

Phó Linh Na cười như không cười, hỏi. Ánh mắt Dụ Chính loé sáng, thành thật trả lời:

- Rất tốt.

Phó Linh Na thuận tay cầm lên một chai nước hoa đang đặt trên kệ, lạnh nhạt hỏi một câu:

- So với những loại nước hoa mà hiệu buôn các ngươi đang bán thì cái nào tốt hơn?

- Nơi đây…Tốt hơn.

Dụ Chính nhếch mép một cái.

Phó Linh Na lại mỉm cười hỏi:

- Ta rất ngạc nhiên, ngươi nói cái gì mà loại nước hoa tốt nhất cũng chỉ lưu lại hương thơm được lâu nhất là mười ngày, nhưng trong này, loại nước hoa tốt nhất lại có thể lưu hương đến nửa năm?

- Vương Hậu, nước hoa ở đây rất tốt, nhưng cũng rất đắt.

Dụ Chính ngẩng đầu nói, Phó Linh Na lại hỏi:

- Vậy ngươi có thể chế tạo ra loại nước hoa như vậy hay không?

- Có thể…….

Đôi mắt Dụ Chính chợt loé, kiên trì gật đầu.

Lão không muốn từ bỏ nước hoa, nên nhất định phải tạo ra loại nước hoa tốt hơn nữa, nếu không thị trường nước hoa sẽ không còn chỗ đứng cho hiệu buôn Dụ Chính nữa.

- Ta rất chờ mong.

Phó Linh Na mỉm cười.

Nói xong bà cũng không quan tâm đến Dụ Chính nữa, xoay người đi xem các loại nước hoa trên kệ.

- Tiểu Lan, có phải mới có loại nước hoa mới không?

Bạch Sương nhìn Vệ Ấu Lan đứng sau quầy, Vệ Ấu Lan lắc đầu, trong trẻo nói:

- Hai ngày nay không có, hai ngày tới mới có nước hoa mới.

Hiện tại, cô đang nghiên cứu một loại nước hoa mới, đã điều chế ra mùi hương nhưng vẫn còn chưa đúng ý, vẫn còn cần thời gian nghiên cứu thêm.

- Hai ngày sao, thật đáng chờ mong.

Đôi mắt đẹp của Bạch Sương toả sáng lấp lánh.

Phó Linh Na vung tay ngọc lên, ưu nhã nói:

- Nước hoa ở đây, mỗi loại ta lấy năm chai.

Bạch Sương nghi hoặc hỏi:

- Mẫu hậu, mua nhiều như vậy làm gì ạ?

- Tháng sau là sinh nhật của vương hậu Syndra, dùng làm lễ vật tặng cho bà ấy, tháng sau nữa lại đến sinh nhật của vương hậu Leona, cũng nên đưa đến chút lễ vật.

Linh Na giải thích.

Syndra, là vương hậu của vương quốc Tây Đài, Leona là vương hậu của vương quốc A Di Tư Khắc, đều là láng giềng của vương quốc Hải Đinh.

- Thì ra là vậy.

Bạch Sương bừng tỉnh, Syndra và Leona đều là bạn thân của mẹ cô, rất hay thư từ liên lạc với nhau, nên cô đều biết.

- Được rồi, bên này cần thanh toán tinh thạch Ma Thú…

Ấu Lan lấy bàn tính ra, năm ngón tay gõ cực nhanh trên khay bàn tính rất kích thích, rất nhanh đã tính ra tổng giá trị của năm chai nước hoa.

Phó Linh Na nghe xong, mắt bà cũng không nháy một cái, vẫy tay ra hiệu cho hầu gái đi theo trả tiền.

- Quý khách, nước hoa ngài cần đã chuẩn bị xong.

Duy Lệ Á từ trên lầu hai đi xuống, đem cái rương nước hoa đã được chuẩn bị sẵn đặt lên quầy.

Dụ Phỉ Nhi hào hứng bước đến, mở nắp rương kiểm tra nước hoa bên trong.

Dụ Chính không có tâm trạng ở đây chờ đợi lâu, đưa ra tinh thạch Ma Thú trả tiền, kéo con gái nhanh chóng rời khỏi tiệm nước hoa.

Vệ Ấu Lan kiểm tra tinh thạch Ma Thú xong, quay lại dặn Duy Lệ Á:

- Duy Lệ Á, đi chuẩn bị năm bộ nước hoa.



- Sao, 5 bộ sao?

Duy Lệ Á kinh ngạc lên tiếng.

Giá cả của một chai nước hoa ở đây cũng không phải là rẻ, có thể mua một lần 5 bộ, người này chắc chắn không phú thì cũng quý. Cô gái Hải Yêu quan sát Bạch Sương và Vương hậu, đoán thân phận các cô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận