Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1013: Nội Tình Mới Của Thành Huyền Vũ

Nửa giờ sau, chiều cao của Long Thụ Vô Hạn đã đạt đến hai mươi ba mét, nếu so sánh với Trà Thụ Tinh Thần thì thấp hơn rất nhiều.

Ba ba ba….

Ánh mắt của Mục Lương ngưng lại, nhìn trên cành cây nở hoa, tổng cộng có chín đóa.

Đóa hoa có hình dạng giống một con Rồng Bay đang giương cánh, đầu rồng là nhụy hoa, đuôi rồng là cuống hoa, cánh rồng là cánh hoa.

- Chín đóa hoa, vậy là cấp 9 có thể kết được chín trái Long Quả Vô Hạn.....

Mục Lương suy đoán.

Mỗi lần Long Thụ Vô Hạn tăng lên một cấp thì đều sẽ nở thêm một đóa hoa, kết thêm một trái Long Quả Vô Hạn.

Anh còn có một suy đoán, liệu Long Quả Vô Hạn cấp 9 sẽ khiến người ăn nó có chín phần cơ hội trở thành Giác Tỉnh Giả hay không?

Mục Lương phải đợi hoa kết trái, sau đó lại tìm người để thí nghiệm.

Anh nhỏ giọng lầm bầm:

- Mong là ngươi đừng để ta thất vọng.

Long Quả Vô Hạn trở thành nội tình mới của thành Huyền Vũ, hàng năm nó có thể bồi dưỡng ra những Giác Tỉnh Giả mạnh mẽ, liên tục cung cấp nhân tài cho thành Huyền Vũ.

……….

Reng reng reng.

Tiếng chuông du dương vang lên năm lần.

Két.

Trong khu dân cư, ở một tòa nhà đường số ba, cửa phòng phòng số sáu bị đẩy ra.

A Thái thò đầu ra nhìn bên ngoài, bầu trời vẫn tối tăm mờ mịt như cũ, cách hừng đông chỉ còn hơn một giờ.

- Không biết hôm nay có thể kiếm đủ một cân hay không.

Hắn đè mũ da thú trên đỉnh đầu, che kín nửa gương mặt của hắn. Hắn quay người khóa chặt cửa, từ dọc đường đi về phía trước, hai con con mắt cẩn thận nhìn mặt đất.

Sáng sớm năm giờ, người đi trên đường rất ít.

- Khụ khụ.

A Thái ho nhẹ hai tiếng, xiết chặt quần áo trên người.

- Cái cây này lớn như thế, tại sao lá cây đều không có cái nào rơi xuống?

Hắn ngẩng đầu nhìn tán cây to lớn trên đỉnh đầu, nó có tinh quang nhàn nhạt lấp lóe.

Hắn bĩu môi, nhỏ giọng thầm thì nói:

- Phải nắm chắc thời gian, buổi chiều còn phải tham gia hội nghị.

Hắn tiếp tục đi về phía trước, lúc hắn sắp đến đầu đường, trên đỉnh đầu hắn có lá cây lớn bằng bàn tay vừa vặn rơi xuống.

- Có rồi!

Đôi mắt màu xám của A Thái sáng lên, hắn tay mắt lanh lẹ chộp lá rụng vào trong tay.

Đây là lá cây của Trà Thụ Tinh Thần, vị trí cuốn lá đã nảy mầm biến thành màu nâu đen, trong đó chứa năng lượng còn dư không nhiều.

Mạnh mẽ thì sống, yếu đuối thì bị loại bỏ, cành lá cây này bị Trà Thụ Tinh Thần từ bỏ, cho nên rụng xuống. Mục tiêu của A Thái, chính là những vụn lá cây tự rụng ra này.

Chỉ cần xử lý thêm chút một chút, có thể thành trà Tinh Thần kém chất lượng, giao dịch cho người ham của rẻ.

A Thái bỏ lá cây vào trong bọc da thú, tiếp tục đi dọc theo đầu đường đi về phía trước, tìm kiếm lá trà Tinh Thần tự rơi xuống.

Xoạt xoạt xoạt.

Âm thanh chổi chà xuống đất truyền đến, là công nhân bảo vệ môi trường đang quét sạch rác trên mặt đất.

Hắn cầm cành lúa mạch gom thành cây chổi to, giả vờ quét đường phố, thật ra là hai con mắt hắn đang quét quanh bốn phía, giống như đang tìm đồ.

A Thái dừng bước chân lại, hơi do dự, hắn vẫn cất bước đi tới chỗ công nhân bảo vệ môi trường đi đến. Hắn hạ thấp giọng hỏi:

- Huyền Khải, hôm nay ngươi có bao nhiêu lá cây?

Công nhân bảo vệ môi trường ngẩng đầu, đầu tiên là quay đầu nhìn phía sau, xác nhận không có những người khác.

Lúc này, Huyền Khải mới vỗ cái bao bên hông, nhỏ giọng đáp:

- Hôm nay, vận may không tốt, chỉ kiếm được sáu mảnh lá cây.

- Ngươi nhặt được bao nhiêu lá cây?

Hắn tò mò hỏi.

- Vận may ta kém hơn, hôm nay chỉ nhặt được ba cái lá cây.

A Thái phun nước bọt xuống mặt đất.

- Vận may thật là tệ.

Huyền Khải cười nhẹ vài tiếng.

A Thái bĩu môi:

- Cũng không biết những người khác nhặt được bao nhiêu.

- Đợi buổi trưa tới gặp Kỳ Bang, sẽ biết.

Giọng Huyền Khải khàn khàn nói, Kỳ Bang là người bảo bọn hắn phối hợp với nhau.

Hắn rất thần bí, không ai biết dáng vẻ của hắn, cuối cùng ở nơi nào.

- Không nói với ngươi nữa, ta còn phải đi tới tiệm thuốc.

A Thái đưa tay kéo vành nón xuống, quay người đi ra ngoài. Lúc này, trời đã hơi sáng, khu dân cư dần dần trở nên náo nhiệt, dân trong thành lần lượt rời giường, muốn tới công xưởng làm việc.

Tiệm thuốc mở cửa, A Thái là người thứ nhất đến.

- Xin chào, ta muốn mua thuốc.

Hắn đứng vững trước quầy, thuần thục đưa ra thẻ căn cước và đồng Huyền Vũ.

- A, a, được.

Nhân viên công tác luống cuống một chút, nhớ tới hôm qua lời cảnh cáo của Ly Nguyệt, mới bình tĩnh lại.

Hắn lấy ra bản ghi chép, ghi thông tin trên thẻ căn cước.

A Thái đưa tay án huyệt thái dương, tự nhiên kêu rên:

- Sáng sớm hôm nay, đầu lại bắt đầu đau, thực sự nhịn không được nữa, chỉ có thể đến đây mua thuốc.

Nhân viên công tác nín cười, yên lặng nhìn hắn diễn kịch.

Nhận được lời cảnh cáo của Ly Nguyệt, nàng đã đoán được người trước mắt không phải người tốt.

Ầm!!

Nhân viên công tác lấy ra một cái bình đất sét, đặt ở trên quầy, mặt không chút thay đổi nói:

- Cho ngươi, đây là thuốc ngươi muốn.

- Ta được cứu khỏi cơn nhức đầu rồi.

A Thái thở phào, cầm bí dược chữa bệnh xoay người rời đi. Nhân viên công tác đưa mắt nhìn A Thái rời đi, tức giận chửi bậy:

- Đúng là kỹ năng giả vờ vụng về.

Đầu tiên là A Thái trở về trụ sở đường số ba một chuyến, lấy ra bí dược chữa bệnh đã giao dịch ở mấy ngày gần đây nhất, lại cưỡi xe ngựa từ trong thành quảng trường ra Ngoại thành.

.............

Buổi chiều, hơn hai giờ, A Thái vác bao da thú đi vào thành Bắc Hải. Lúc đi vào thành Bắc Hải, tâm trạng căng thẳng của hắn mới chậm rãi bình tĩnh lại.

- Ở đường cái thứ ba thành Bắc Hải lớn, có tiểu lâu hai tầng màu xám.

A Thái ngắm nhìn bốn phía, tìm vị trí lần này hội nghị triệu tập.

Hắn di chuyển ở thành Bắc Hải nửa tiếng, mới tìm được tiểu lâu hai tầng màu xám kia ở góc hẻo lánh.

- Thật khó tìm.

A Thái thầm mắng một tiếng.

Hắn cảnh giác ngắm nhìn bốn phía, xác định không có người theo dõi mới cất bước đi vào tiểu lâu hai tầng.

- Dừng lại.

Hắn còn chưa tiến vào trong lâu thì đã bị hai đại hán ngăn lại.

Trong đó có một đại hán nghiêm mặt hỏi:

- Ám hiệu là gì?

- Thời tiết hôm nay rất đẹp.

A Thái thuận miệng đọc ám hiệu.

Đại hán nghe vậy mới nghiêng người, mở cửa phòng để hắn đi vào:

- Đi vào đi, gian phòng cuối cùng ở tầng hai.

A Thái cũng không để ý, nhanh chóng đi vào tiểu lầu, dọc theo cầu thang đi lên tầng hai, tìm căn phòng đại hán nói.

Két...

Hắn đẩy cửa phòng ra, đã có chín người ngồi trong phòng, trong đó có Huyền Khải hắn đã gặp vào buổi sáng, mà hắn là người thứ mười.

- Ngươi đến muộn.

Trong phòng, nam nhân mặc áo đen mở miệng. Từ giọng nói có thể nghe ra, rất bất mãn vì hắn đến muộn.

- Đại nhân Kỳ Bang, nơi này quá khó tìm.

A Thái vội vàng giải thích, Kỳ Bang trầm mặc không nói, đưa tay ra hiệu nói:

- Ngồi trước đi.

A Thái thở phào, kéo ghế dựa qua ngồi xuống.

- Từ trái đến phải, các ngươi đưa ra lá cây.

Kỳ Bang khàn khàn nói.

- Ta có sáu lá.

Huyền Khải lấy một xấp lá cây từ trong bọc da thú ra, hai tay đưa về phía trước.

Kỳ Bang bất mãn hỏi:

- Tại sao lần này càng ít hơn rồi?

- Đại nhân, hôm nay vận may không tốt.

Huyền Khải cười giải thích.

- Của các ngươi đâu?

Kỳ Bang lại nhìn về phía A Thái và những người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận